Mục lục
Con Dâu Trời Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Như Thu: “Từ chiều qua.”

“Mẹ, sao mẹ không gọi con dậy?” Nói còn dám chắn giúp người đàn ông, đầu ngón tay chạm vào làn da lạnh lẽo của anh ta, Đàm Vi khựng lại.

Lạnh quá…

“Hải Thành?” Cô ta đẩy khẽ một cái, người đàn ông không hề có phản ứng.

“Hải Thành!” Lại tiếp tục đẩy.

Năm lần bảy lượt, người đàn ông vẫn ngủ say như chết.

Đàm Vi phát hiện sự bất thường, đưa mắt cầu cứu về phía mẹ mình1theo bản năng, “Mẹ, mẹ mau xem đi! Sao cả người anh ấy lại lạnh như băng…”

Trương Như Thu hơi kinh ngạc, “Thật sao?” Nói xong liền đi vòng sang bên kia.

“Hải Thành? Hải Thành?”

Đàm Vi vươn tay, run rẩy đặt ở dưới cánh mũi Uông Hải Thành.

Sau đó, ôm đầu hét lên chói tai, “Không thở nữa. Sao lại không thở nữa? Mẹ, anh ấy chết rồi sao?”

Sắc mặt Trương Như Thu cũng biến đổi, hoảng loạn theo, “Đang yên đang8lành sao lại có thể… Mau! Mau gọi 120, sau đó báo cảnh sát!”

Đúng lúc này, một tiếng vang lớn đập vào tai.

Cửa lớn của ngôi nhà bị phá tung, rất nhanh, đám cảnh sát mặc đồng phục màu đen chen chúc ùa vào, trong tay ai nấy đều cầm theo súng.

“Bà Trương Như Thu, tôi nghi ngờ bà có liên quan tới một vụ giết người, hiện tại chính thức tiến hành bắt giữ bà!”

Vừa dứt lời, hai cảnh sát tiến2lên trực tiếp bắt chéo hai tay Trương Như Thu ra phía sau, ấn xuống mặt đất.

Đàm Vi bị biến cố này dọa cho choáng váng cả người, ngồi yên trên giường, chẳng khác nào một con búp bê gỗ, mãi cũng không có phản ứng gì.

Bị nghi ngờ có liên quan tới giết người…

Chính thức bắt…

Ai giết ai?

Những người cảnh sát này muốn bắt ai cơ?

Đến tận khi Trương Như Thu cất tiếng gào khóc thê lương, cô ta mới bừng4tỉnh.

“Tôi không giết người. Tại sao lại bắt tôi?”

Cảnh sát cầm đầu lạnh lùng chỉ huy, “Mang về cục trước đã.”

“Vâng!”

“Khi nào thì 120 sẽ tới?”

“Tới rồi! Tới rồi!”

Cùng lúc Trương Như Thu bị áp tải đi, mấy bác sĩ cũng đi vào, bắt đầu tiến hành cấp cứu cho Uông Hải Thành.

Đàm Vĩ đột nhiên rời giường, đuổi theo ra ngoài, túm lấy hai cảnh sát: “Mẹ tôi không giết người! Bà ấy vô tội! Các anh không thể bắt bà ấy!”

“Vi Vi…” Trương Như Thu khóc như mưa, đâu còn có dáng vẻ của người phụ nữ mạnh mẽ trong giới làm ăn nữa, “Con nhất định phải tin mẹ, nhất định phải giúp mẹ!”

“Con sẽ! Nhất định con sẽ làm!” Đàm Vi không ngừng gật đầu, nước mắt nhòe nhoẹt trên mặt.

Sự tình tại sao lại biến thành thế này chứ?

Cuối cùng, Trương Như Thu bị cảnh sát bắt đi, Uông Hải Thành được đưa tới bệnh viện chữa trị.

Lúc Đàm Hi biết được tin này thì Trương Như Thu đã bị bắt ba ngày rồi.

Tin tức “mẹ của tiểu hoa đán đang hot Đàm Vi giết người” đã được truyền đến vô cùng ầm ĩ, mà chính luật sư cũng chứng thực chuyện Uông Hải Thành phải vào viện điều trị.

Trong lúc nhất thời, có vô vàn lời bàn tán, rất có vẻ như “toàn dân phá án” vậy.

Có cư dân mạng đưa tin rằng Trương Như Thu thấy con rể ngoại tình, tức giận thay cho con gái nên trong tình trạng nóng giận đã nhất thời ra tay, còn đính kèm theo một bức ảnh chụp Uông Hải Thành đang nắm tay một cô gái trẻ đi dạo phố, hai người vô cùng thân mật.

Có quần chúng ăn dưa lại lớn mật suy đoán rằng, Trương Như Thu và Uông Hải Thành mâu thuẫn về chia chác tài sản nên mới rút kiếm giết người.

Càng có người cực đoan hơn cho rằng hai người này có quan hệ mờ ám với nhau, là mâu thuẫn tình cảm.

Nhưng những suy đoán này hoàn toàn không nhận được bất kỳ sự phản hồi nào của bên cảnh sát, phóng viên cũng muốn liên hệ với cảnh sát nhưng đều bị lấy lý do “bảo mật vụ án” để từ chối.

Nhưng vẫn cứ không ngăn cản được sự tò mò và suy đoán của cộng đồng.

Trong lúc nhất thời, vị trí hot search trên weibo rơi vào trạng thái nổ tung, tuần san giải trí và tạp chí tài chính và kinh tế đua nhau đưa tin tức.

m thanh của dư luận càng lúc càng dâng cao, ngay cả “Đàm gia” đều bị cộng đồng mạng bới ra, suýt nữa khiến Đàm Hi bị liên lụy vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK