Mục lục
Con Dâu Trời Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đàm Hi nhíu mày, trong lòng dường như càng bực bội hơn.

“OK, tôi tiếp nhận.” Lúc này, Tống Tử Văn mới đứng thẳng lên, sắc mặt bình tĩnh như nước, “Vậy trước tiên chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Khóe miệng Đàm Hi giật giật. Sao người này lại có thể… “Được rồi, được rồi.” Cô phất tay một cách không kiên nhẫn, “Có yêu cầu gì tôi sẽ liên hệ với Tiểu Bạch, anh đi đi.”

“Cáo từ.”

Hơi gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

“Khoan đã…”

Tống Tử Văn hơi dừng bước, xoay người nhìn Đàm Hi, ánh mắt lộ ra nghi vấn: “Đàm Tổng còn có gì muốn chỉ giáo sao?”

“Chỉ giáo thì không dám nhận, hai câu lời khuyên mà thôi.”

“Chăm chú lắng nghe.”

“Thứ nhất, đúng là tôi muốn giúp Thời gia, nhưng nếu anh muốn mượn việc này để áp chế, được voi đòi tiên, vậy thì đừng trách bàn tay tối tát quá kêu. Dù sao cũng là có vài người mặt mũi quá dày trước thôi. Chuyện hợp tác giữa chúng ta là chuyện riêng, không liên quan tới Lục gia, hai bên tự nguyện, hợp tác xong thì chia tay trong vui vẻ.”

Tống Tử Văn: “Tôi cũng có ý này đấy.”

Nụ cười của Đàm Hi càng sâu thêm: “Thứ hai, tôi không quan tâm quan hệ giữa Tổng gia và Thời gia là sống dựa vào nhau cũng được, quan hệ cộng sinh cũng thế, cái tôi muốn bảo vệ… chỉ là Thời gia.”

“Không hổ là người làm ăn,“ Người đàn ông khẽ cười, “Hoàn toàn không chịu nửa điểm thiệt thòi.” Trước khi đi, Tống Tử Văn nghe thấy Đàm Hi nói thầm một câu: “Sao Nhiễm Dao lại thích anh ta chứ… liệu có chơi nổi không đây…”

sống lưng cứng đờ, Tống Tử Văn càng thẳng người hơn.

Rồi sau đó, nhanh chóng rời đi như thể vội vàng trốn tránh cái gì.

“Nhất Sơn, anh qua bên Tinh Huy, liên hệ với bộ phận truyền thông, tạm thời đè bình luận trên mạng xuống.” “Có cần dẫn dắt dư luận theo khuynh hướng không?” “Tạm thời chưa cần. Mặt khác, nghĩ cách nhanh chóng sắp xếp để tôi gặp Bàng Thiệu Đình một chuyến.”

“Được.”

Sau khi Hứa Nhất Sơn rời đi, Đàm Hi lập tức gọi cho Tổng Bạch, “Hi, ngài thẩm phán.”

Hai ngày sau, vụ án thâm hụt công quỹ của quỹ từ thiện kết án, Bàng Thiệu Đình thú nhận hành vi | phạm tội của mình vô cùng bộc trực, còn khai ra ba đồng lõa là ba quản lý cao cấp trong hội, trong đó

không có Thời Nguyệt. Các tờ báo lớn đều đưa tin về vụ án này, trong đó có không ít tờ báo có quyền lực, ví dụ như “Nhật báo Tân Hoa”, “Báo Thanh niên“.

Không1hề nhao nhao ầm ĩ linh tinh như cộng đồng mạng, các cơ quan truyền thông truyền thống đều đưa tin theo xu hướng nhìn thẳng vào sự thật. Nhưng cộng đồng mạng lại chẳng thèm quan tâm, vẫn tự cho là đúng mà đắm chìm trong các phán đoán của riêng mình, lòng đầy căm phẫn muốn mở rộng chính nghĩa, trở thành lưỡi dao sắc bén để một vài kẻ có ý đồ xấu tùy ý điều khiển.

“Thế nào8là một tay che trời? Chính là đây!”

“Chữ “quan” có khai chữ “miệng, muốn nói thế nào thì nói thế thôi.” “Thôi, chúng ta đều câm miệng hết, tắm rửa đi ngủ đi thôi!”

Trưa hôm đó, tòa án X lên tiếng…

[Về phán quyết vụ án tham ô quỹ từ thiện giúp đỡ trẻ em nghèo Lục Châu] Tòa án làm việc công chính liêm

minh, theo nguyên tắc cầu thị, hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về phán quyết vụ2án, xin được thông báo!

Sau đó, chính phủ cũng ra mặt, ngôn từ chuẩn xác.

Bốn mươi phút sau, tòa án nhân dân cấp cao của thủ đô cũng share thông báo đó và bình luận: Tòa án nhân dân của nước ta duy trì nguyên tắc bình đẳng, mỗi người công dân đều bình đẳng trước luật pháp, không cho phép bất kỳ đặc quyền và kỳ thị nào tồn tại.

Cái này khiến cho sự nghi ngờ với kết quả phán4quyết dần dần biến mất, nhưng sự việc vẫn chưa dừng lại. Thời Nguyệt đã được trong sạch, những người khác của Thời gia thì sao? Cộng đồng mạng bắt đầu bởi ra lý lịch hai vợ chồng Thời Miễn và Vạn Giai, nhưng vẫn còn chút lý trí là không đề cập tới ông cụ Thời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK