"Đúng , tiểu công chúa có cha cũng có mẹ."
"Yên tâm đi, tiểu công chúa, về sau, cha và mẹ cũng sẽ vẫn ở cùng với tiểu công chúa của chúng ta." Âu Dương Thần cũng tới bên cạnh Hân Nhi cùng ôm tiểu công chúa.
"Ừ, còn có anh trai còn có ông ngoại & bà ngoại, cậu nữa, còn có ông nội, bà nội." Cuối cùng tiểu công chúa cũng cười rộ lên rồi. Nhưng tảng đá trong lòng của Âu Dương Thần cũng không có để xuống. Mà rơi vào trầm tư sâu hơn, , , , , , "Ông xã, anh nói xem Tiểu Thần thích ăn cái gì? Ngộ nhỡ chúng ta chuẩn bị nó không thích làm thế nào? Còn có Hân Nhi, bạn đang đọc truyện tại dien**nleQu^@on.com cũng không biết khẩu vị có thay đổi không, cũng năm năm không gặp, lại bị thương, không được, em phải thêm một món ăn nữa cho nó bồi bổ." Trình Tâm và Âu Dương Thiên lẩm bẩm, kể từ khi Âu Dương Thần nói cho Trình Tâm buổi tối Hân Nhi muốn đi qua thăm bọn họ, hai vợ chồng nhất là Trình Tâm rất kích động, cùng Âu Dương Thiên thảo luận làm món ăn gì, đồ ngọt gì.... Cực kỳ vui mừng.
"Bà xã, em làm tiểu Thần nhất định sẽ thích, bọn họ xem dáng vẻ này của em đã biết."
"Cũng đúng nha? Vậy em đi xem một lần nữa, anh ở đây chờ, nhìn thời gian cũng sắp tới rồi." Trình Tâm dặn dò.
"A, a." "Mẹ, đây chính là nhà của ông nội sao? Thật to nha thật là xinh đẹp, xinh đẹp giống tòa thành của chúng tavậy." Tiểu công chúa ở trên xe tò mò nhìn chằm chằm ngoài cửa xe nói.
"Ừ, rất đẹp, tiểu công chúa thích không?"
"Thích, cha, con có thể ở ở chỗ này không ạ."
"Có thể. Tiểu công chúa của chúng ta thích nghỉ ngơi ở đâu cũng có thể."
"Quá tuyệt vời, thật tốt, ai nha, anh trai, làm sao anh lại chơi nữa vậy, cũng sắp đến nhà ông nội rồi đó? Sau đó sẽ cười với ông nội bà nội, như vậy mới có kẹo ăn biết không?" Tiểu công chúa nói với Lê Tư Thần.
"Anh không ăn." Lê Tư Thần không ngẩng đầu nói.
"Ai nha, làm sao anh đần như vậy? Anh không thích ăn không phải có thể mang cho em ăn sao? Tóm lại mặt anh phải mỉm cười như vậy mới ngoan ngoãn."
Lê Tư Thần, , , , , , , , hết sức chuyên chú phát ra tin tức trên tay."Chuẩn bị hành động"
Nhìn trên màn ảnh lóe lên nhận được hai chữ thì Lê Tư Thần nở một nụ cười yếu ớt.
Mà tiểu công chúa lại nghĩ là; Lê Tư Thần là nghe lời mình nói thật sự học mỉm cười. Vẫn còn rất tự hào nói phải thế nào mới ngoan. Đến cửa lớn nhà họ Âu, còn là một đám người giúp việc huấn luyện nghiêm chỉnh ở đó nghênh đón, Hân Nhi nhìn có mấy gương mặt quen thuộc, vẫn ôn hòa như cũ gật đầu. Nói thật đây là lần thứ hai tới Hân Nhi nhà họ Âu, trước kia cũng tới qua một lần, Âu Dương Thiên và Trình Tâm cũng rất ít ở nhà, quanh năm suốt tháng đều là ở nước ngoài du lịch. Rất ít khi ở nhà.
"ChàoThiếu gia, thiếu phu nhân, tiểu thiếu gia, , , " Tất cả mọi người hướng về phía bọn họ cúi chào, nhưng khi nhìn đến tiểu công chúa bọn họ cũng có chút sững sờ, bởi vì Trình Tâm chỉ nói có một tiểu thiếu gia, nhưng đột nhiên hiện ra một bạn nhỏ đáng yêu khác cũng làm cho mọi người có chút ứng phó không kịp.
"Tiểu công chúa." Âu Dương Thần trầm giọng nói.
"Dạ, chào Tiểu công chúa."
"Ừ." Âu Dương Thần nắm cả Hân Nhi, tiểu công chúa và Lê Tư Thần theo sau đi đi vào."Hân Nhi, con đã đến rồi, nhanh lên một chút để mẹ xem một chút, đứa bé, chịu khổ, cũng năm năm rồi, , , cũng gầy đi" Trình Tâm nói này hốc mắt cũng có chút đỏ.
"Mẹ, , , , " Hân Nhi cũng ôm Trình Tâm, cảm thụ ấm áp từ bà mang cho mình.
"Cha, mẹ. " Âu Dương Thần cũng chào hỏi.
"Tới rồi."
"Tiểu Thần, tiểu công chúa mau lại đây gọi ông nội bà nội." Hân Nhi gọi hai người phía sau lưng Âu Dương Thần.
"Ông nội, bà nội khỏe." Lê Tư Thần và tiểu công chúa đều hướng về phía Âu Dương Thiên và Trình tâm chào hỏi, lễ phép thỏa đáng, đúng chuẩn của các cô, cậu xã hội thượng lưu. Nhà họ Lê cũng là danh môn, truyện chỉ có tại [email protected]ơn nữa chú trọng bồi dưỡng hai đứa bé, cho nên hai người vô luận đi đến nơi nào lễ nghi đều là rất đúng mực .
"Này, , , đây là chuyện gì xảy ra?" Trình Tâm và Âu Dương Thần mờ mịt liếc nhau một cái, thế nào có hai đứa bé.
"Mẹ, Hân Nhi sinh long phượng thai." Âu Dương Thần lúc này mới nhớ tới không có nói cho Trình Tâm chuyện long phượng thai, cũng khó trách Trình Tâm sẽ kinh ngạc, nhớ ngày đó Âu Dương Thần cũng rất là kinh ngạc, .
"Long, , , long phượng thai, , trời ạ" Trình Tâm cũng bị kinh sợ, thận trọng ngồi chồm hổm xuống, nhìn hai người giống như là kim đồng ngọc nữ từ trong tranh đi ra, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
"Bà nội, bà khỏe chứ bà rất trẻ tuổi nha, con có thể gọi là bà nội xinh đẹp không." Giọng nói non nớt của tiểu công chúa truyền đến.
"Ơ, Hân Nhi, con sinh ra bảo bối gì nha, tiểu tử này miệng thế nào ngọt như vậy, mẹ thật sự rất thích rồi." Trình Tâm nghe được tiểu công chúa nói, quả nhiên mở cờ trong bụng rồi, phụ nữ thích nhất là có người khen, hơn nữa còn là đứa bé, đều nói đứa bé đều là ngây thơ, kỳ thật đối với Trình tâm năm mươi tuổi tuổi thọ mà nói thật là rất trẻ tuổi , nhìn qua cùng hơn ba mươi tuổi không có gì khác biệt quá lớn, chỉ có thể nói bà bảo dưỡng thật rất tốt.
"Bảo bối, nói cho bà nội xinh đẹp, con tên là gì?"
"Con tên là Lê Tư Cầm, bà nội xinh đẹp, tất cả mọi người gọi con là tiểu công chúa nha." Tiểu công chúa non nớt nói.
"Ừ, ừ, tiểu công chúa thật biết nghe lời, thật biết nghe lời , , , , , " nhìn tiểu công chúa đáng yêu như vậy, trong lòng Trình Tâm tính toán, vẫn muốn có một con gái đáng yêu, thật sự bây giờ có, hơn nữa tiểu công chúa miệng ngọt như vậy, ngày đó nhất định phải mang tiểu công chúa đi uống trà cùng Thẩm Nhu, hiện tạiTrình Tâm hận không thong báo cho thiên hạ niềm vui to lớn này.
"Đay là Tiểu Thần sao." Ánh mắt Trình Tâm cuối cùng cũng chuyển sang Lê Tư Thần bên cạnh, đứa bé này có năm phần giống Âu Dương Thần dĩ nhiên là dễ nhận biết nhất.
"Bà nội bà khỏe chứ, con là Lê Tư Thần." Lê Tư Thần hơi hành lễ, miệng không có ngọt tiểu công chúa, nhưng cũng là khiến người yêu thích, nhất là Âu Dương Thiên rất yêu thích, Lê Tư Thần vừa tiến đến Âu Dương Thiên liền chú ý tới đứa bé này hơi thở trên người cũng không tầm thường, là đứa bé rất trầm ổn, đoán chừng về sau so với Âu Dương Thần có thể càng thêm xuất sắc, đây chính là suy nghĩ của Âu Dương Thiên.
"Ngoan, ngoan, bảo bối, có đói bụng không, bà nội chuẩn bị cho các con rất nhiều ăn ngon, chúng ta đi ăn có được hay không." Trình Tâm tận lực để cho giọng nói mình càng thêm hiền lành, được rồi, thật ra thì bà chỉ sinh một đứa con trai là Âu Dương Thần, hơn nữa từ nhỏ Âu Dương Thần trưởng thành sớm, hôm nay làm bà nội, thật đúng là không hiểu làm như thế nào để lấy lòng cháu trai.
"Được ạ." Tiểu công chúa hoan hô, như Lê Tư Thần nói tiểu công chúa chính là mười phần tham ăn, cho cô một tỷ Dollar còn không bằng cho cô một cây kẹo que càng hiệu quả hơn."Hân Nhi, những năm nay con đều ở nơi nào?" Trình Tâm lo lắng hỏi, cảm giác Hân Nhi một mình còn nuôi dưỡnghai đứa bé nhất định rất không dễ dàng.
"Mẹ, không cần lo lắng, mấy năm này con đều ở nước Pháp, trôi qua tốt vô cùng." Hân Nhi dĩ nhiên là biết Trình Tâm lo lắng cái gì.
"Đúng vậy, bà nội xinh đẹp, chúng ta ở trong tòa thành ở nước Pháp, còn có ông bà ngoại đều rất thương mẹnha." Tiểu công chúa cũng nói.
"Tòa thành, , , , "
"Là như vậy, mẹ, con từ nhỏ là bị lừa bán đến cô nhi viện, sau lại cha mẹ tìm được con, cho nên dẫn con trở về nước Pháp, ở hiện trường tai nạn xe cộ ngày đó cũng là anh trai con Lê Cận đã cứu con, cho nên nhiều năm như vậy con luôn ở cùng một chỗ với anh."
"Lê Lận, , , , tập đoàn Long Thắng sao?" Âu Dương Thiên trầm giọng hỏi.
"Đúng, cha, cha có biết không?"
"Ông xã, anh biết à?"
"Hai mươi lăm năm trước cũng là ở thành phố A, khi đó có thể nói là chạy song song với Âu thị, nhưng sau lại giống như bởi vì nguyên nhân gì toàn bộ di dân đi hết."
"Đúng vậy. Cha con nói là bởi vì con mất tích, mẹ sinh bệnh nặng cho nên muốn rời khỏi nơi thương tâm này, cho nên liền di dân." Hân Nhi cũng nghĩ đến lời Lê Thắn nói ban đầu.
"Thần nhi, hiện tại Hân Nhi thật vất vả trở lại, con phải đối tốt với nó, nếu không, , , , , , , "
"Nếu không bà nội xinh đẹp bà không cần cho cha ăn kẹo nha." Tiểu công chúa cười nói.
"Ừ, đúng, tiểu công chúa ngoan nhất."
"Mẹ, mẹ hãy yên tâm đi, con nhất định sẽ chăm sóc Hân Nhi thật tốt." Âu Dương Thần nghiêm túc nói, dù Trình Tâm không nói lời này anh cũng sẽ làm, có một số việc thật mất đi một lần, lại thật sựsợ, lần này, Âu Dương Thần sẽ không bao giờ để mất Hân Nhi nữa. Dưới bàn cơm, mười ngón tay nắm chặt, , , , , , , , ,
"Mẹ, con thích vườn hoa nhà bà nội, thật là xinh đẹp. Con có thể đi nữa không "
"Có thể, bà nội nhất định sẽ thích tiểu công chúa." Hân Nhi quay đầu lại cười nói với tiểu công chúa.
"Tất nhiên, tiểu công chúa vô địch vũ trụ, đúng không, anh trai."
Lê Tư Thần: , , , , , ,
Âu Dương Thần nhìn trong kính chiếu hậuhai dứa trẻ đáng yêu và người bên cạnh, không khỏi nhếch mép lên, thật rất hạnh phúc, , , ,
Nhưng khi đến cửa biệt thự, đột nhiên nhìn thấy có bóng người ở bên đường, Âu Dương Thần dừng ngay, vừa định nổi giận, nhưng khi thấy rõ ràng mặt mũi của người đó thì nhất thời xanh mặt, trong miệng nỉ non: "Tuyết Nhi, , , , " ngồi bên ghế phụ nên Hân Nhi nghe được cái tên này nhìn mặt cô gái bên ven đường đó lập tức như chết lặng, đầu óc chỉ thoáng qua ba chữ: "Lăng Phỉ Tuyết, , , , , "