Mục lục
Siêu Cấp Shipper Phương Dạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 126:

“Cuộc thi ngày hôm nay thật sự quá đặc sắc, không ngờ rằng tuyển thủ Nhậm có thể lật ngược tình thế, một lần nữa dẫn đầu… ô mai gót, Saleen đã mất kiểm soát rồi, trời ơi, nó… nó đã rơi xuống mương rồi!”

Trước khi rẽ vào đường thẳng, Nhậm Vân Hổ không thể kiểm soát được thân xe khi cố gắng dùng tốc độ cực nhanh để vượt, chiếc Saleen đã lao xuống con mương thoát nước bên cạnh đường đua …

“Hết rồi, lần này thật sự đã qua rồi …” Sau khi nhìn thấy Saleen lăn mấy vòng trên màn hình, sắc mặt của Nhậm Vân Hổ xám xịt, toàn thân như thể bị rút hết sức lực, ùm một tiếng sau đó ngồi lại vào ghế.

“Chậc chậc chậc, tại sao lại không cẩn thận như vậy, thật sự đã ngã xuống mương rồi sao?”

Phương Dạ cười he he , sau đó lái xe của Koenigsegg đến đích, giành lấy vị trí thứ nhất một cách ổn định, không lâu sau Lâm Hạo Kiệt và Diệp Vũ Tâm lần cũng lượt về đích, Hừa Dục thì kém hơn một chút, giành được vị trí thứ bảy.

Sau khi xuống xe, Phương Dạ nhân được tiếp đãi long trọng của nhà vô địch, tất cả các cô gái xe đều chen nhau chạy đến xin chụp ảnh với anh, Phương Dạ ôm trái ôm phải không hết, hoàn toàn không phát hiện sắc mặt của Hoàng Tâm Di và Lục Vân ở trên khán đài ngày càng đen…

“Tiểu Nhiên, chẳng lẽ cậu không xuống nói anh ta sao?” Lúc này Hoàng Tâm Di không nhìn tiếp được nữa.

Lục Vân đột nhiên hét lên một tiếng: “Trời ơi, người phụ nữ lại hôn lên mặt anh ta, thật sự quá quá đáng rồi!”

Tuy rằng trong lòng Tần Yên Nhiên khó chịu, nhưng dù sao anh cũng không phải bạn trai chính thức, chỉ có thể cười ngượng ngùng: “Bỏ đi, dù sao đã rất khó để giành được quán quân, cứ để anh ấy vui vẻ.”

“Vui thì được, nhưng không thể không trừng phạt, nếu không anh ta sẽ ngày càng quá đáng!”

“Cậu nói đúng, hơn nữa tớ cảm thấy, quỳ sầu riêng thôi chưa đủ, mà còn phải rắc chút muối lên gai sầu riêng!”

“Rắc muối vẫn chưa đủ, ít nhất là phải bột ớt mới được!”

“Đúng đúng đúng…”

Tần Yên Như chỉ có thể che mặt.

Tuy rằng Lâm Hạo Kiệt không giành được quán quân, nhưng đứng thứ hai cũng không tồi, hơn nữa đối thủ cũ Nhậm Vân Hổ đã bất ngờ thất bại, cuộc thi lần này không lấy được chút điểm tích lũy nào, xếp hạng cũng bị anh ta kéo xuống một đoạn, điều này thì càng đáng ăn mừng hơn!

Diệp Vũ Tâm đứng trên bục nhận thưởng đùng đùng nổi giận, mặc dù giành được vị trí thứ ba nhưng vừa rồi cô đã bị chặn bởi thao tác tạo sóng của Phương Dạ làm cho buồn nôn. Quan trọng nhất là hy vọng xóa ảnh lại tan thành mây khói rồi!

Nhìn Phương Dạ đang dương dương tự đắc, một số cảnh tượng xấu thoáng qua trong đầu cô ta: Trong đêm khuya thanh vắng, một gã khốn nạn bí mật mở điện thoại lên, lật xem từng tấm ảnh COS gợi cảm của cô ta, sau đó vừa chảy nước miếng vừa…

Con mẹ nó, điều này thật điên rồ!

Khuôn mặt Diệp Tâm Vũ ngày càng đen lại, nhưng lại không thể làm gì Phương Dạ, dù sao thì tên này quá yêu nghiệt, liên tiếp các lĩnh vực đều bị anh hút máu, cho dù ngoài miệng không phục nhưng trong lòng cũng phải phục…

Tên nhóc này vừa nhìn đã biết là một đồ biếи ŧɦái, đây được coi là một trong những điểm yếu của anh ta, không lẽ còn cần tôi hy sinh sắc đẹp để lấy lại tấm ảnh sao?

Nhưng liệu điều đó sẽ bị đảo ngược trước sau không, vậy càng thiệt hơn sao?

Ngay lúc cô ta đang hết sức khó sử, Tần Yên Nhiên cười tươi đi tới, trên tay còn cầm điện thoại mà bản thân đang nghĩ về nó.

“Yên tâm đi, bức ảnh của cô tôi đã xóa hết rồi.” Tần Yên Nhiên đưa điện thoại cho cô ta: “Cô có thể tự mình kiểm tra.”

“Thật sao?” Diệp Vũ Tâm vui mừng hớn hở, sau đó đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó: “Tự ý xóa ảnh, đồ biếи ŧɦái đó có trách cô hay không?”

“Yên Tâm đi, Phương Dạ chủ động để cho tôi xóa.” Tần Yên Nhiên cười nhẹ.

“Đồ biếи ŧɦái cho cô xóa sao?” Diệp Vũ Tâm có chút không thể tin được, tên này đổi tính rồi sao?

“Này, ở nơi công cộng đông người, cô đừng có câu trước câu sau sắc lang có được không, trước đây tôi đối xử với cô thế sao?” Phương Dạ bất mãn nói: “Tôi nhìn cô càng giống nữ biếи ŧɦái hơn đó, hôm qua cô còn dùng thứ khó hiểu gì để tập kích tôi!”

“Dùng thứ khó hiểu để tập kích?”

Bây giờ ngay cả Tần Yên Nhiên cũng sửng sốt.

“Tôi… tôi không cố ý, đó chỉ là một biện pháp tạm thời mà thôi!” Diệp Tâm Vũ mặt đỏ bừng nói: “Bây giờ tôi xin lỗi anh, đã được chưa?”

Phương Dạ cười he he: “Không cần xin lỗi, vừa rồi cô để tôi chặn tôi thấy rất vui, sớm đã tha thứ cho cô rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK