Mục lục
Siêu Cấp Shipper Phương Dạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 236:

Mắt thấy sự việc sắp b: anh ta dứt khoát bóp họng giả thành giọng con gái, bởi vì giọng của anh ta vốn có hơi chói tai nên thật sự có thể lừa trót lọt, tiếc là vào lúc anh ta đang âm thầm vui mừng thì bị một chiêu nhanh như hổ vồ của người đàn bà mập đánh cho hiện nguyên hình…

Nhưng tên đàn ông vẫn còn may mắn, suy cho cùng những bức ảnh chụp lén của anh ta được giấu rất kỹ, không phải cao thủ thì cơ bản không phát hiện ra được đâu, Phương Dạ chỉ là một thằng shipper, nhìn qua cũng không giống cao thủ đâu ha?

Thật đáng tiếc là may mắn của anh ta rất nhanh đã tan tành rồi, chưa đến mười giây, đối phương đã tìm ra được ảnh chụp.

Đệt mẹ nó!

Phương Dạ chỉ tiện nhìn lướt qua ảnh chụp, trong lòng đã có hàng trăm triệu con thảo nê mã chạy ngang qua rồi!

Hoá ra nạn nhân bị chụp lén chỉ có một người, người đó chính là người đàn bà mập đang nhìn chằm chằm như hổ đói ở bên cạnh đây…

Phương Dạ cảm thấy hai mắt cũng sắp bị làm cho cay xè luôn rồi, anh vừa dụi mắt vừa trao di động lại cho người bị hại.

Sau khi nhìn thấy bức ảnh trong di động, người đàn bà mập mở miệng phát ra tiếng gầm rú như con thú khổng lồ thời tiền sử: “Cái thằng trời đánh thánh đâm, đến bà đây mà mày cũng dám chụp lén, đã vậy còn chụp xấu thế kia, xem tao có đánh chết mày không này…”

Khuôn mặt tên đàn ông cứng đờ, lạy hồn, chẳng lẽ chụp lén còn phải chụp cho xinh đẹp lộng lây hả, bản thân vốn đã xấu rồi, chụp ra như thế cũng là lỗi của tôi đấy à, còn có lý lế không vậy trời?

Lúc anh ta còn đang tức giận bất bình, người đàn bà mập đã lao đến tung nắm đấm, trong phòng vệ sinh lập tức vang lên tiếng kêu khóc cực kỳ bi thảm.

“Oa! Cầu xin chị đừng đánh vào mặt mà, đừng đừng đừng, ở dưới cũng không được đánh… Cứu tôi với, ai đó báo 110 giúp tôi, sắp… sắp chết người rồi…

Người đàn bà mập xuống tay cực kỳ hiểm độc, quả thật chính là một con khủng long bạo chúa hình người, tên đàn ông nhanh chóng bị đánh đến mức không còn dáng người nữa.

Tải app truyện hola đọc nhiều nhé cả nhà! Nhóm lên chính trên app nhé! Phương Dạ nhìn mà ớn lạnh một trận, vào lúc tính xoay người rời đi, trong đầu vang lên âm thanh hệ thống lâu ngày không nghe thấy.

“Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành một lần giao hàng đặc phần thưởng là công thức pha chế trà sữa Miêu Bất Lự!

Hả? Hoá ra kiểu việc như thế này cũng có thể xuất hiện phần thưởng à?

Phương Dạ vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, đây là lần đầu tiên anh được nhận phần thưởng công thức pha chế dù đã ràng buộc với hệ thống lâu như thế rồi. Tuy cái tên Miêu Bất Lý này có hơi khó hiểu, nhưng là thứ do hệ thống sản xuất thì nhất định không phải là mặt hàng thông thường gì rồi, hiện tại cửa hàng mới sắp phải khai trương, đưa nó cho Hạ Vi thì còn gì tốt hơn.

Sau khi dời cây lau nhà đi, Phương Dạ đẩy cửa đi ra, vừa đúng lúc bắt gặp Lâm Thiến đang căng thẳng.

“Xin lỗi, lúc nấy tôi không cản chị ta được, anh không sao chứ, chị ta không làm gì anh chứ?”

Phương Dạ cười ha ha: “Yên tâm, cô xem tôi có giống xảy ra chuyện gì không?”

Lâm Thiến không tin: “Vậy vừa rồi là ai kêu thảm thương như thế?”

Sau khi bị đánh đập dã man một trận, tên đàn ông nhìn trộm vừa nãy mới bất tỉnh hoàn toàn.

Phương Dạ bĩu môi: “Còn có thể là ai, đương nhiên là khách của tôi đó”

Lâm Thiến lại càng sững sờ: “Khách của anh? Tại sao chị ta lại bị đánh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK