Mục lục
Siêu Cấp Shipper Phương Dạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưogn 191:

Cô gái trẻ tuổi nói xin lỗi: “Xin lỗi chị Phương, không biết hai người này ở đâu ra, vừa gặp mặt đã gọi tôi là Tiểu Lệ, khiến tôi rất bối rối, làm phiền đến chị rồi, thật sự xin lỗi!”

Thoáng cái Phương Dạ hiểu ra được, chị Phương này đã dùng danh nghĩa “Tiểu Lệ” để yêu đương thân mật với La Quảng Thiên, còn tấm ảnh của cô gái trẻ tuổi này là bị cô ta lấy trộm!

“Cô… cô là đồ lừa đảo!” Sau khi La Quảng Thiên ngớ ra vài giây, đột nhiên cả người trở nên cuồng loạn: “Cô lại dám lấy tấm ảnh của người khác để lừa gạt tôi, uổng công tôi yêu cô sâu đậm, đối xử với cô thật lòng, vậy mà cô lại lừa tôi như thế này sao?”

Hiển nhiên chị Phương đã bị dọa rồi, cô ta chửi: “Ai là Tiểu Lệ, đừng nhận quan hệ lung tung, tôi vốn không quen biết anh!”

Phương Dạ cười lạnh nói: “Biết hay không biết cũng không phải do cô nói là được, anh bạn, bây giờ nên báo cảnh sát rồi đúng không?”

La Quảng Thiên cảm thấy như cả bầu trời đều sụp đổ, tức giận nói: “Báo, đương nhiên phải báo rồi, mụ béo này lại dám lừa gạt tình cảm của tôi, khiến tôi gọi cô ta là cục cưng mấy tháng nay, quả thực rất vô lý, tôi nhất định phải khiến cô ta ngồi tù!”

Chị Phương vừa nghe thấy cảnh sát thì rất kinh hoàng, cô ta chửi: “Tên nhóc, mày còn dám uy hiếp tao, có tin tao sẽ khiến mày ị ra shit không?”

Nhìn thấy bộ dạng dũng cảm và dáng người to lớn đó của cô ta, La Quảng Thiên không kiềm chế được mà rùng mình một cái.

“Cô bị nghi ngờ có dính líu đến hành vi lừa gạt, chẳng lẽ còn có lý do gì sao?” Đương nhiên Phương Dạ sẽ không sợ cô ta, anh lấy điện thoại ra và gọi cho 110.

“Mày làm cái gì vậy? Mau bỏ điện thoại xuống cho bà, có nghe không!”

Chị Phương thấy đối phương thật sự hành động, nhất thời vừa hoảng sợ vừa tức giận, cô ta mở cửa chống trộm định lao ra ngoài, dọa La Quảng Thiên đến mức suýt chút nữa đã co cẳng bỏ chạy!

Đương nhiên Phương Dạ không muốn đánh nhau với một chiếc “xe bọc thép” hình người, anh giơ chân đạp vào cửa chống trộm, chỉ nghe thấy một tiếng rầm thật lớn, sau khi chị Phương va chạm với cánh cửa, thân thể to lớn nghiêng về phía sau, giống như cả tòa nhà đều rung chuyển vậy.

“Ting! Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành một lần giao hàng đặc biệt, khen thưởng thuốc hồi xuân x10!”

Đột nhiên trong túi Phương Dạ có một cái bình nhỏ, anh móc ra xem, đây là một bình sứ nhỏ màu đen thui, trên bình có dán một hàng chữ.

Bổ khí bổ thận, làm trẻ hóa, một viên sẽ thấy hiệu nghiệm, không lãng phí một cách vô ích!

Phương Dạ nghẹt thở, nhìn phần giới thiệu này, sao cảm thấy nó như một viên thuốc nhỏ màu xanh da trời vậy?

Hệ thống đang đùa giỡn với tôi đúng không, hình như một con chó độc thân như tôi không quá cần thứ này đấy?

Cảnh sát đã nhanh chóng đến nơi, chị Phương đã thú nhận hành vi lừa gạt trên mạng của mình, sau khi La Quảng Thiên cảm ơn Phương Dạ thì anh ta cũng cùng cảnh sát quay về lập biên bản.

Sau khi quay lại quán trà sữa, Phương Dạ còn chưa kịp mở bình sứ ra xem thuốc viên nhỏ bên trong thì đơn hàng thứ hai lập tức đến.

“Chúa ơi, bây giờ việc kinh doanh quán trà sữa cũng quá tốt rồi đấy?” Phương Dạ bất lực, đành phải lái xe điện nhỏ đi thôi.

Địa chỉ giao hàng lần này có chút kỳ lạ, lại trong một trang viên tư nhân ở ngoại ô thành phố, sau khi vài người bảo vệ ở cổng lớn nhìn thấy Phương Dạ thì mở cổng cho qua.

Sau khi vào cổng, Phương Dạ mới biết trang viên này lớn đến mức nào, theo như anh thấy, ngoài sân gôn ra, còn có hai ngọn đồi nhỏ xanh um tươi tốt, mỗi tảng cỏ đều được cắt tỉa vô cùng gọn gàng, hiển nhiên là quanh năm đều có người phụ trách quản lý, chỉ riêng chi phí nhân công này cũng đã là một con số thiên văn!

Ở trung tâm trang viên là một ngôi biệt thự to lớn kiểu Trung Quốc, nhìn thấy thì quả thật là một tòa thành, Phương Dạ càng nhìn càng thấy nghi ngờ, người có thể ở một nơi như vậy, thật sự cần đồ ăn đặt giao này sao?

Sau khi xe điện nhỏ chạy vào trong sân, một người bảo vệ mặc vest chỉnh tề chỉ huy anh dừng lại ở một góc.

“Anh bạn ơi, đồ ăn đặt giao này tôi có thể giao cho anh mang vào được không?” Phương Dạ dò hỏi.

Khuôn mặt của người bảo vệ không chút thay đổi, anh ta nói: “Thật xin lỗi, mời cậu tự mình giao nhé, sau khi vào cổng lớn thì cứ đi thẳng, đến hành lang thứ hai thì rẽ trái, sau khi đi đến cuối thì quẹo phải là được.”

“Vậy có thể nói cho tôi biết, ai đã đặt đồ ăn này không?”

“Không thể trả lời.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK