Chương 126
Hôm đó vừa khéo là ngày Tô Lạc Ly phải thay thuốc ở chân, trên chân băng dày cộp, Như Ý cứ nhăn mặt nhìn chảm chằm chân Tô Lạc Ly.
Cuối cùng, thấy Tô Lạc Ly mất công tháo từng lớp băng.
có liền ngậm lấy đầu băng gạc vào mồm, chạy ra Tô Lạc Ly liền quay cảnh đắt giá này lại, đăng lên weibo.
“Người bạn tháo băng gạc lành nghề của bạn lên sóng rồi đây”
Đồng thời kèm theo đoạn video vừa rồi.
Đoạn video này vừa tung ra, rất nhanh liền lên top hot Search.
“Như Ý thật sự đúng theo tâm nguyện của bạn, mau hiển linh nha!”
“Hình như Như Ý có thù với băng gạc vậy, buồn cười quái”
Ngoài ra, cũng có người hâm mộ cẩn thận, hỏi: “Lạc Ly, chân của chị bị thương à?”
“Lạc Ly phải chú ý sức khỏe nha, đừng quá lao đầu vào công việc.”
Điều này khiến Tô Lạc Ly cảm nhận được sâu sắc, trên thế giới này luôn có tình cảm chân thật!
Trong những ngày Tô Lạc Ly ở nhà dưỡng thương, sự nghiệp của Tô Nhược Vân như mặt trời ban trưa, mỗi ngày đều sắp xếp sự kiện kín mít, còn nhận được rất nhiều lời mời đại diện, trong đó có nhãn hiệu thời trang cực kì nổi tiếng – Angell Ngoài Tô Nhược Vân, còn có ngôi sao nữ gần đây hoạt động rất năng nổ, chính là Tiêu Mạch Nhiên.
Lần trước Từ Tinh Như cũng đã nói với Tô Lạc Ly, Tiêu Mạch Nhiên gần như đã lấy hết tất cả tài nguyên tốt của Quốc tế Tinh Hoàng, độ nổi tiếng của cô ta hiện giờ đã quay về thời kì đỉnh cao trước kia.
Mấy ngày nay, toàn bộ tin mới đều là tin về Tiêu Mạch Nhiên, xuất hiện trong hoạt động nhãn hàng, đại diện sản phẩm mới, nhận dự án phim điện ảnh hơn, đến mấy bộ phim chết non mà cô ta quay trong thời kì xuống dốc, cũng vì độ nổi tiếng đi lên của cô ta mà sắp được lên sóng.
Tô Lạc Ly nhìn lại mình, ngoài đăng weibo, thông qua Như Y duy trì một chút độ nóng của mình, thì không làm được gì nữa.
Mặc dù đạo diễn Nghiêm Kha nói sẽ chờ cô, nhưng ông ấy thật sự sẽ chờ mãi sao?
Cái chân này cũng không biết bao giờ mới khỏi được.
Mấy ngày nay, tâm trạng của Tô Lạc Ly luôn không tốt, một ngôi sao đang ở trong thời kỳ sự nghiệp đi lên, điều kiêng ky nhất chính là vì lý do nào đó mà không xuất hiện trước mắt công chúng trong một thời gian dài.
Đã có không ít ngôi sao trở thành vết xe đổi Tối nay, Tô Lạc Ly đang ngồi lướt weibo, có không ít bạn học cũ đã bắt đầu nổi lên, bản thân cô lại cứ…
Bỗng, trên newfeed của cô xuất hiện “Rượu dưỡng sinh Tô Ký”!
Tô Lạc Ly nhíu mày, rượu nhà bọn họ trước giờ đâu có rượu dưỡng sinh đâu!
Cô nhìn kĩ lại, còn có phí đại lý gì đó, Tô Ký cũng đã thay bao bì.
Trời ạI Điều này khiến Tô Lạc Ly sợ hãi, như này không phải là lừa gạt người khác sao?
Ngày hôm sau, Tô Lạc Ly liền về nhà một chuyến.
Tô Khôn và Vương Vấn Hương đang vui vẻ đếm tiền trong phòng khách, bao bì mới và khái niệm “rượu dưỡng sinh” vừa tung ra, lượng tiêu thụ của Tô Ký liền tăng lên!
“Tôi nói này Tô Khôn, cứ như thế này, nhà chúng ta có thể đổi nhà, đổi xe nhanh thôi!” Vương Vãn Hương cười không khép được miệng.
Tô Khôn cười ngây ngô, cũng rất vui mừng.
“Đến lúc đó tôi muốn mua nhẫn kim cương, mua đá quý, mua quần áo đẹp! Con gái chúng ta đã giúp chúng ta một việc lớn, chúng ta không thể để con bé mất mặt!”
“Đúng đúng đúng, lần này đều là công của Vân Vân!”
Đang nói thì Tô Lạc Ly đi vào, thấy Tô Khôn và Vương.
‘Vãn Hương đang cầm máy tính, liền hiểu ra mọi chuyện.
“Bố, rượu của Tô Ký thay bao bì, còn bắt đầu bán hàng trực tiếp trên mạng đúng không?”
Từ lần Tô Nhược Vân đính hôn lúc trước, cô không gặp Tô Khôn và Vương Vãn Hương nữa, chuyện lần trước, cô còn nhớ rất rõ, không muốn xảy ra mâu thuẫn với Vương Vãn Hương.
Sắc mặt Tô Khôn hơi khó coi, dù sao cũng là con gái mình, mà lại dùng giọng điệu chất vấn như thế nói chuyện với mình.
“Đúng, liên quan gì đến con?”
“Lễ nào bố quên lời ông nội dặn trước lúc lâm chung sao? Tô Ký tuyệt đối không buôn bán bất chính, tuyệt đối không thể làm mấy thứ linh tinh! Rượu dưỡng sinh gì chứ, thế chẳng phải là lừa gạt người khác sao?”
Vừa nghe lời này, Vương Vấn Hương liền đứng dậy, giống như một con gà chọi tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Con bé chết tiệt này! Trong nhà sáp không có gì ăn rồi, còn giữ quy củ đó làm cái gì? Lần này may là có Vân ‘Vân nhà chúng ta, nhà máy rượu của gia đình khó khăn lắm mới có tý khởi sắc, mày lại đến nói này nói nọ, mày có tư cách gì chứ?”
Tô Lạc Ly không muốn để ý đến Vương Vãn Hương.
“Bố, con là người của nhà họ Tô, trước khi ông nội mất đã nói, con có hai mươi phần trăm cổ phần trong nhà máy rượu của gia đình, sợ là có tư cách hơn mấy người không có cổ phần đấy!”
Nhắc tới chuyện này, Vương Vấn Hương liền tức giận.
Năm đó, bố của Tô Khôn cũng coi như là người có mắt nhìn, ông không thích người con dâu như Vương Vấn Hương, nói trắng ra, Vương Vấn Hương chính là kẻ thứ ba, một kẻ thứ ba có thể dạy được con ngoan sao? Vì thế, đến Tô Nhược Vân và Tô Nhược Diệu ông cũng không thích.
Vì thế, trước lúc ra đi, ông chia cổ phần của nhà máy rượu, Tô Khôn được sáu mươi phần trăm, Tô Lạc Ly được hai mươi phần trăm, Tô Kiêm Mặc cũng được hai mươi phần trăm.
Mà mẹ con Vương Vãn Hương thì không được gì cả.
Vì thế, Vương Vấn Hương làm ầm ï một trận.
“Cái con nhóc thối tha này! Thấy nhà máy rượu làm ăn tốt lên, muốn về đòi tiền có phải không?” Vương Vấn Hương tay chống eo, trợn trừng mắt.
“Con không phải đến để đòi tiền, con chỉ muốn nhác hai người, làm ăn phải chú trọng bổn phận, mấy thứ vớ vẩn kia, có lẽ giúp hai người kiếm được tiền trong thời gian ngắn, thế nhưng, về lâu dài, đặc biệt là thể loại buôn bán giả dối kia, đến lúc đó, tiền không còn là vấn đề, phải ngồi tù đấy!”
Mặc dù Tô Lạc Ly rất hận Vương Vãn Hương, nhưng bố của cô chung quy vẫn là bố của cô.
Đó là người đàn ông mà mẹ cô yêu cả đời.
Trước lúc lâm chung, mẹ của Tô Lạc Ly còn nói với cô, sau này bố cô già rồi, phải hiếu thảo với ông ấy.
“Con bé đáng chết này! Vậy mà dám nguyền rủa nhà chúng ta không kiếm được tiền, còn nguyền rủa bố mày ngồi tù! Tao thấy mày thèm đòn rồi! Không chịu được người nhà sống tốt!”
Vương Vấn Hương nhìn Tô Khôn: “Đại Khôn, nhìn xem con gái ngoan nhà ông! Cô ta nói ra lời đại nghịch bất đạo như này, ông vẫn không dùng gia pháp có đúng không?”
“Lạc Ly! Con đừng có không biết tốt xấu! Trong nhà vừa tốt lên một chút, con chạy về làm ầm ï cái gì? Nếu không phải Vân Vân đưa ra ý tưởng này, chắc là nhà chúng ta đã không còn gì ăn rồi!”
“Bố bảo ý tưởng này là của Tô Nhược Vân sao?”
“Đương nhiên là ý tưởng của Vân Vân nhà chúng ta, Vân Vân nhà chúng ta là con dâu tương lai của nhà Mộ Dung, một người làm quan cả họ được nhờ, không giống kẻ vong ân bội nghĩa nào đó! Tao nhổ vào!”
Nghe lời này, Tô Lạc Ly thật sự lạnh lòng, khi xưa khi cô và Mộ Dung Dịch yêu nhau, Mộ Dung Dịch chẳng qua mới lên đại học, còn chưa nắm thực quyền sản nghiệp trong nhà, căn bản không giúp được gì.
Mấy năm trước, nhà máy rượu gặp khủng hoảng một lần, là nhờ Tô Lạc Ly chịu vài cái tát của Lâm Thanh Phượng, nhà Mộ Dung mới chịu bỏ tiền giúp nhà họ Tô vượt qua khó khăn.
Những chuyện này họ đều quên rồi, ai mới là kẻ vong ân bội nghĩa chứ?
Ngay khi Tô Lạc Ly và người nhà họ Tô đang tranh chấp, bên phía khu Rainbow lại sắp nổ tung!