Mục lục
Cô Dâu Của Trung Tá
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Mẹ Bầu

Phụt! Đang uống nước trà, Hồng Trang thật không hình tượng liền phụt ra ngoài! Cô ho khan, nhìn Tiểu Triệu: "Anh không phát sốt đấy chứ? Nói ra cái chuyện mê sảng gì vậy?"

"Anh rất chân thành. Hồng Trang, em làm bạn gái của anh đi!" Nói ra được câu mở đầu, Tiểu Triệu càng nói càng lớn mật hơn, "Anh thật sự rất thích em, anh không nói đùa đâu."

Hồng Trang đình chỉ ho khan, nhìn Tiểu Triệu. @MeBau*[email protected]@ Đến giờ cô mới hiểu được, vì sao Thẩm Hạo Vũ lại hẹn cô, tại sao lại muốn cô ăn mặc xinh đẹp một chút. Tại sao đột nhiên anh phải tránh ra. Trái tim Hồng Trang thật giống như bị người khác nặng nề giáng cho một quả đấm: "Tiểu Triệu, thực xin lỗi, anh đã nói thẳng ra như vậy, thì em cũng vậy, cũng nói thẳng ra. Anh là một người rất tốt, nhưng mà, anh lại không hợp với khẩu vị của em! Thật xin lỗi vì em đã nói như vậy. Tính em thích ăn ngay nói thẳng, hi vọng không làm tổn thương đến anh."

Tiểu Triệu bị cự tuyệt như vậy, đương nhiên trong lòng không dễ chịu. Anh trầm mặc, Hồng Trang cũng trầm mặc. Một người luôn luôn kiên cường như cô, giờ khắc này thế nhưng cảm giác mình sao thật yếu ớt như vậy. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Cô cự tuyệt người khác, nhưng thế nào lại cảm giác như mình là bị người khác làm tổn thương như vậy.

"Thực xin lỗi! Em còn có việc, em đi trước." Hồng Trang nói xong liền đứng dậy. Cô xiết chặt chiếc chìa khóa xe trong lòng bàn tay liền đi ra ngoài. Vừa mới ra khỏi cửa, cô liền nhìn thấy Thẩm Hạo Vũ. Cô không nhìn anh, cứ thế đi thẳng, nổi giận đùng đùng đi xuống lầu.

Thẩm Hạo Vũ nhìn sắc mặt Hồng Trang vẻ không đúng lắm, anh do dự một chút liền đuổi theo. Hồng Trang xuống lầu, đi đến trước mặt chiếc xe liền trực tiếp lên xe, không thèm nhìn tới Thẩm Hạo Vũ đã đuổi theo ra. Cô khởi động xe chạy lấy người.

Hồng Trang lái xe, cho xen chạy về phương hướng của sư bộ phận. Tầm mắt của cô trong lúc vô ý quét đến hai chân của bản thân để lộ ra ở bên ngoài. Cô nhìn xem bản thân ở trong kính chiếu hậu,Khuôn mặt được trang điểm nhàn nhạt, ngay cả Tố Tố còn khen cô xinh đẹp.

Nữ vi duyệt kỷ giả dung (*), cô ép buộc mình làm những thứ này, chỉ vì một câu nói của anh. Thế nhưng mà, hóa ra, anh muốn cô trang điểm xinh xắn đẹp đẽ chỉ là để giới thiệu cho một người đàn ông khác.

(*) Nữ vi duyệt kỷ giả dung: Một người phụ nữ vì yêu thích mà làm đẹp cho chính mình.

Trái tim cô, đột nhiên đau xót! Có một dòng cảm xúc chua xót khó có thể khống chế dâng lên, cô thế nhưng lại khóc ra thất thanh. Từ sau khi tham gia quân ngũ, cô chỉ có khóc thời điểm còn là tân binh, sau đó cô gần như liền đã không khóc nữa. Thế nhưng mà hôm nay, cô lại giống như bị nổi điên lên vậy, nước mắt không thể khống chế, cứ thế rơi xuống.

Xe chạy ra khỏi nội thành, chạy nhanh ở trên đường cái xe ít người thiếu. Nước mắt cô vẫn chưa từng ngừng chảy. Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cô đưa tay cầm lấy nhận cuộc gọi, bên trong truyền đến tiếng hô của Thẩm Hạo Vũ: "Hồng Trang, dừng xe!"

Hồng Trang nhét điện thoại di động vào một bên trên chỗ ngồi, thắng gấp, dừng xe ở ven đường. Mà lúc này một chiếc xe ô tô cũng dừng lại ở trước mặt xe của cô. Hồng Trang bước xuống xe, Thẩm Hạo Vũ cũng xuống xe.

Hồng Trang không nói hai lời lập tức vung quyền lên để chào hỏi. Thẩm Hạo Vũ theo bản năng né tránh, đưa tay nắm giữ lấy tay Hồng Trang. Hồng Trang muốn đá anh, thế nhưng anh lại dùng chân cẳng để khóa chặt lấy đùi cô: "Thân thể em vừa mới khỏe lại, chớ lộn xộn!"

Hồng Trang bị Thẩm Hạo Vũ giữ chặt lấy ở trên thân xe, không cách nào nhúc nhích được. Cô khóc nức nở, nước mắt của cô khiến cho Thẩm Hạo Vũ bị luống cuống, Cho tới bây giờ anh cũng chưa bao giờ thấy cô khóc như vậy. Đây chính là lần đầu tiên.

"Anh...." Anh muốn nói gì, Hồng Trang lại ngẩng đầu nhìn anh, không chút che dấu ý định muốn khóc của cô. Tựa như con người của cô vậy, thẳng thắn vô tư, muốn cười liền cười, muốn giận liền giận, muốn khóc thì sẽ khóc, "Thẩm Hạo Vũ, anh muốn tôi trang điểm xinh đẹp một chút, chỉ vì muốn giới thiệu tôi cho Tiểu Triệu. Anh đã từng hỏi qua ý của tôi chưa, tôi có nguyện ý hay không? Anh cho rằng anh là ai vậy? Anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy? Tôi không yêu cầu anh phải yêu thích tôi. Tôi cũng sẽ không thể quấn quít lấy anh, cho dù anh không thích tôi, cũng không cần phải đẩy tôi cho một người đàn ông khác như vậy chứ!"

Hồng Trang càng nói càng thấy khó chịu. Cô có cảm giác mình giống như một người đần độn. Nghe thấy anh hẹn cô, cô cao hứng nửa ngày, anh bảo cô ăn mặc xinh đẹp một chút, cô liền cho là anh muốn nhìn thấy một mặt khác của cô.

Cô thật sự giống như một đồ ngốc vậy, bị người đùa bỡn còn không biết. Càng nghĩ, cô lại khóc rống lên, nức nở giống như một đứa trẻ vậy. Thẩm Hạo Vũ thấy cô nước mắt ràn rụa, nâng tay giúp cô lau đi những giọt lệ ở trên mặt, cũng ôm lấy cô: "Thực xin lỗi, anh đã sai lầm rồi, đừng khóc nữa!."

Hồng Trang một phát đẩy anh ta ra, xoay người đi lên xe, nâng tay lau đi lệ ở trên mặt, "Không cần anh nói lời thực xin lỗi với tôi. Từ nay về sau tôi sẽ không đi tìm anh nữa. Anh không cần lại lo lắng tôi sẽ đến làm phiền anh nữa!"

Cô nói xong, liền khởi động xe, nhanh như chớp phóng xe đi rồi. Thẩm Hạo Vũ trở lại xe ở trước mặt. Anh dựa vào ở mặt trên, nhắm mắt lại, thở ra một hơi, anh đã làm một chuyện thật ngu xuẩn.

Ngay tại thời điểm anh nghĩ như vậy, thì xe của Hồng Trang đã trở lại, dừng xe ở cách xe của anh không xa. Cô đưa tay ném lại một thứ gì đó, cô hét lên mang theo tiếng khóc nức nở: "Này đồ tồi, tôi trả lại cho anh cái thứ này! Thẩm cọc gỗ, tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ nhìn thấy anh nữa!"

Kỳ thực cái lời nói tàn nhẫn này là cô muốn nói với chính mình, là muốn tàn nhẫn đối với chính mình.  cứ như vậy cũng không thấy nữa đi, làm gì tự đòi thương tâm, có đôi khi rất có tất yếu đối với mình ngoan một điểm.

Cô nói xong lại lần nữa rời đi xe, chạy hướng thuộc về quỹ đạo của cô. Cô và Thẩm Hạo Vũ chính là hai đường thẳng song song, tuyệt đối sẽ không bao giờ có thể giao cắt nhau được.

Thẩm Hạo Vũ đi qua, nhìn xem thứ gì đã bị vứt ở trên mặt đất. Thì ra là một vật trang sức mà anh đã đưa cho Hồng Trang, một con búp bê bằng gỗ.

Anh nhìn theo phương hướng xe của Hồng Trang đã rời đi, chỉ có thể nhẹ nhàng nói, Hồng Trang, thực xin lỗi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK