Metis!Đây chính là nữ thần trí tuệ ở thế
giới ngầm, là một trong những chư thần ở thế giới ngầm, được không ít người tôn thờ.
Chỉ riêng cung điện lưu ly của Metis đã cực kì rộng lớn mỹ lệ, không thua gì dinh thự của gia tộc họ Lê.
Mà bây giờ, nữ thần trí tuệ được bao nhiêu người ngưỡng mộ săn đón, lại bị Trần Xuân Độ không chút kiêng kỵ cuồng đánh!
Việc này chắc chắn có thế đảo lộn ở nước ngoài làm rung động thế giới ngầm.
Metis, đóa hoa hồng dại đẹp đẽ mĩ lệ, không có người nào dám hái, dù cho là các chư thần ở thế giới ngầm hay là những bậc thầy vĩ đại trong lĩnh vực tương ứng, cũng chỉ cảm tưởng nghĩ đến chỗ đó.
Bọn họ đều đã lĩnh giáo qua sự lợi hại của Metis, nếu tiếp xúc với người phụ nữ này, hôm nào bị bán nói không chừng còn giúp cô ta đếm tiền.
Đây là một đóa hoa tuyệt mỹ chỉ có thể nhìn từ xa mà không thế đùa bỡn.
Mà bây giờ, lại có người bá đạo bẻ gãy nó còn đặt ở trong tay tùy ý chà đạp!
Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám to gan như vậy, bị nữ thần Trí Tuệ đế mắt đến kết cục chắc chắn không bao giờ tốt.
“Long, anh dám…” Metis không thể nhịn được nữa, giọng nói như muốn uy hiếp Trân Xuân Độ.
Nhưng khi cô ta còn chưa nói hết lời, đột nhiên, thân thế mềm mại của Metis lại mẫn cảm run rẩy, hét lên rồi nhanh chóng biến mất, Trần Xuân Độ lại tát cô ta một cái, ngắt ngang lời của cô ta.
“Vểnh lên thì sẽ không đau như vậy.” Một giọng nói truyền vào tai Metis khiến cho cô ta tức giận đến toàn thân đều run rẩy, hận không thế lập tức thoát khỏi tên này.
Từ trước đến nay cô ta luôn cao cao tại thượng, khi nào bị người khác đùa giỡn như vậy!
“Long, anh xong rồi! Người phụ nữ kia chắc chắc phải chết!” Metis hét lên.
“Bốp!” Ánh mắt của Trân Xuân Độ lóe lên, trên mặt lộ ra.
Lập tức, anh ra tay không chút do dự, dùng hết sức lực toàn thân lại tát xuống một cái nữa!
Lần này, tiếng thét chói tai như muốn xuyên
thấu cửa phòng, quanh quấn vọng khắp hành lang!
“Anh nhất định phải chết! Tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cho anh!” Metis nghiến chặt hàm răng, trong đôi mắt xinh đẹp chỉ còn lại sát khí ngập trời!
“Xoẹt xẹt!”
Trần Xuân Độ đưa tay ra, chiếc váy của Metis nhanh chóng thành những mảnh vải rơi xuống.
Thân thể mềm mại trắng như ngọc của Metis như ấn như hiện, làn da trắng như tuyết, khiến cho người ta không khỏi nuốt nước bọt.
Cực phấm! Trần Xuân Độ thở hổn hến, đôi mắt đỏ ngầu quét qua, thân thể hoàn mỹ mềm mại, tỉ lệ vàng, còn hoàn hảo hơn so với hồ ly tinh!
Dù đã thấy qua vô số mỹ nữ nhưng Trần Xuân Độ cũng rất ít khi nhìn thấy dáng người nào hoàn mỹ như thế.
“Long…!Nếu như anh còn dám đụng vào một ngón tay của tòi, tôi sẽ diệt chín đời nhà họ Lê!” Metis luống cuống, cô ta phát hiện ánh mắt của Trân Xuân Độ khi nhìn cô ta, vội vàng nói.
Cô ta không nói thì không sao, sau khi nghe được lời uy hiếp của cô ta, ánh mắt của Trần Xuân Độ đột nhiên trở nên lạnh lùng, anh thô bạo đè lên: “Cô diệt mấy đời, tôi sẽ để cho cô chết mấy
lần!”
Trong phòng, tiếng rống giận dữ của Trần Xuân Độ đang vang vọng, gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Metis thống khổ vặn vẹo, cái cảm giác quen thuộc khiến cho cô ta thoáng chốc trở về đêm hôm đó.
Nhưng mà lần này, Trân Xuân Độ càng thêm điên cuồng, Metis chấn động, lần này cô ta đã dùng liều thuốc gấp mấy lần trước, người bình thường đã chết trong gang tấc…!Mà Trân Xuân Độ, quả thực đã chống lại đến bây giờ!
Metis khó có thể tưởng tượng được tố chất thân thể của Trần Xuân Độ mạnh đến mức nào, vậy mà có thể chống cự tác dụng của Người đẹp ngủ!
“Long…!Tôi sai rồi…!Anh hãy thả tôi ra…” Rốt cục, Metis cũng không thể chịu được nữa nức nở kêu lên.
“Bây giờ cô mươi biết sai sao? Chậm rồi!” Đáp lại Metis chỉ có tiếng hừ lạnh của Trần Xuân Độ, còn có tiếng giường điên cuồng rung chuyến.
Nhiệt độ trong phòng tăng lên vùn vụt, trong không khí tràn ngập một mùi hương kì lạ.
Còn có Metis đang đau đớn hối hận, và Trần Xuân Độ giống như một con thú hoang thoát ra khỏi lòng giam!
Metis thật
Advertisement
sự hối hận, cô ta không nghĩtới, Trần Xuân Độ còn có thể tràn đầy tinh lực như vậy…Quả thực như là mãnh thú, không biết mệt mỏi!
Hôm nay cô ta đã chịu đủ thống khổ, so với íân trước còn mãnh liệt hơn! Cô ta đã đau đớn muốn bất tỉnh!
Đêm khuya, ở trong một quán rượu, một thanh niên đẹp trai liên tục gọi điện thoại cho Trần Xuân Độ, nói lầm bầm: “Kỳ lạ, không nhận điện thoại tôi, không đúng, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì ròi?”
Thanh niên đẹp trai đột nhiên tê cả da đầu, anh ta nghĩ tới Trần Xuân Độ có thể đã đi tìm Metis, nhưng mà Metis là nữ thần trí tuệ, chẳng lẽ Trần Xuân Độ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Thanh niên đẹp trai suy nghĩ kỹ lại, anh ta bắt đầu tìm kiếm vị trí cuối cùng của Trần Xuân Độ, tìm một lúc sau, rốt cuộc tìm được vị trí của Trần Xuân Độ.
Mà khi thanh niên đẹp trai thông qua bản đồ vệ tinh nhìn thấy vị trí cuối cùng Trần Xuân Độ ra vào chính là khách sạn nào đó, vẻ mặt lập tức trở nên cố quái.
“Mẹ kiếp, vào khách sạn cả đêm chưa về… Lão đại, không phải nữ thần Trí Tuệ cũng ở trong đó sao?” Thanh niên đẹp trai tự nói.
“Mẹ nó, nếu thật sự là nữ thần trí tuệ, vậy lão đại thật tuyệt vời.” Hai mắt của thanh niên đẹp trai tỏa sáng, hưng phấn lấm bấm: “Đây là giành vinh quang về cho đất nước, tuyệt vời!”
Thanh niên đẹp trai cũng không biết đây đã là lần thứ hai.
Đêm khuya, bên ngoài khách sạn cực kì yên tĩnh, chỉ có một phòng thuê ở trong đó, đèn đuốc sáng trưng, ga giường sớm đã ướt đẫm.
Metis xụi lơ ở trên giường, toàn thân bất lực, giọng nói đều đã khàn khàn: “Long…!Không, không được.
Đã sưng lên rồi.”
Trần Xuân Độ không nghe thấy cũng không để ý, như dã thú thoát ra khỏi lồng, khiến cho Metis muốn sụp đố!
Tục ngữ nói, chỉ có trâu mệt chết, không có ruộng cày xấu, nhưng bây giờ, Metis cực kì hoài nghi cô ta đã bị cày hỏng!
“Long…!Tôi thật sự sai, anh thả tôi ra đi…” Metis lắc đầu, nước mắt rơi xuống.
“Đáy chính là cái giá phải trả khi làm tôi tức
giận!” Trần Xuân Độ cắn răng, hai con ngươi hằn lên tia máu, anh cũng đã kiệt sức, nhưng vẫn cứng rắn cắn răng tiếp tục cày cấy!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ cầm một bình tinh dầu đến lạnh lùng nói: “Không phải cô đã cạn kiệt sức lực rồi sao?”
“Anh muốn làm gì?” Metis đề phòng, luôn cảm thấy đây không phải chuyện gì tốt.
Cũng không lâu lắm…!Bên trong phòng lại vang lên âm thanh kỳ quái, bay ra ngoài cửa sổ, vang tận mây xanh.
Sáng sớm hôm sau, Trần Xuân Độ đứng dậy, toàn thân đau nhức bất lực, đêm qua anh đã ròng rã phấn đấu chín lần! Một đêm chín lần!
Bởi vì Metis nói muốn diệt cửu tộc! Đến cuối cùng Trần Xuân Độ đã dựa vào sự kiên trì như thép của mình để duy trì.
Anh nhìn lướt qua Metis, Metis ngay cả chăn mền cũng không đắp, đang ôm một cánh tay của anh, gương mặt tinh xảo tuyệt mỹ tràn đầy mệt mỏi.
Cuối cùng hai chân của Metis muốn nhũn ra, đừng nói là đắp chăn, cuống họng đều không phát ra tiếng được! Đều không có bất kỳ sức lực động đậy nào!
Rốt cục cô ta cũng cảm nhận được vì cái sao nước ngoài xem Trần Xuân Độ như ma quỷ!
Cái này căn bản mẹ nó không phải người!
Tên này quả thật cái gì cũng nghĩ ra được, ngay cả tinh dầu cũng lấy ra! Tra tấn cô ta sống không bằng chết!
Trần Xuân Độ lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy vô số cuộc gọi nhỡ và tin nhắn ở trong điện thoại, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Metis nói toàn bộ tố chức sát thủ đã ẩn nấp ở thành phố T, cũng không biết bây giờ Lê Kim Huyên như thế nào?.