- Không lẽ cậu tin lời cảnh sat nói xe bị mất tay lái sao?, thư kí Vương nói đã nhìn thấy chiếc xe kia cố ý...
- Hạ Bình! cậu thôi đi, tôi nhất định phải tìm ra kẻ nào đã hại chết vợ và con tôi, chết 1 cách không toàn thây, đào hết đất trên thế giới này tôi cũng sẽ làm...
- Thần Dạ, cậu mê muội quá rồi, nhưng tôi vẫn sẽ giúp cậu...
- Cám ơn cậu Hạ Bình...
- Tôi cần phải trở về truy tìm hắn, cậu cho người điều tra cho tôi...
thời gian cứ thế trôi đi, thấm thoát cũng hơn 1 tháng kể từ ngày trở về của anh....
"Thần dạ, đây là bức thư đầu tiên của em gửi cho anh, anh còn nhớ không? trước đây, khi em mới tới biệt thự của anh, em thật sự nhàm chán lắm, nhớ lần em trồng hoa trong vườn không, em không hiểu nỗi tại sao anh lại tức giận mà cho người phá tan vườn hoa của em như thế...sau này em mới biết anh bị dị ứng với bụi phấn hoa hồng...lúc đó không biết, nếu như biết em đã...trồng nhiều hơn nữa...
Thần Dạ, nếu sau này không có em bên cạnh anh không được hút nhiều thuốc lá, uống ít thôi nhé, caphe không tốt cho sức khỏe đâu, thể nào anh cũng không nghe lời mà nên em đã dặn thím trương lắp trong phòng sách 1 chiếc camera rồi, anh cẩn thận đừng làm gì mờ ám nhé...nếu em biết thì....
Còn nữa em xin lỗi, nhưng em phải khai báo thành thật là em có để trong quỹ đen của Ngân hàng 1 só tiền lớn rút từ thẻ Ngân Hàng của anh,sau này cứ ngày thứ 7đầu tiên hàng tháng anh mang tiền tới ủng hộ cô nhi viện Minh Tâm nhé...
Thần Dạ em yêu anh..."
- Nguyên Thần Dạ, cậu định làm việc tới chết sao,mà làm việc như hổ vậy, cậu là người đâu phải máy chứ,...
- Mọi việc điều tra như thế nào rồi...? Không ngẩng mặt lên nhìn hạ Bình, Thần Dạ hỏi...
- Chưa có tin tức gì mới cả?
- Toàn 1 lũ an hại, đã hơn 1 tháng mà không điều tra được gì sao? tôi nghi ngờ năng lực của cậu đấy, Hạ Bình...
- Nguyên Thần Dạ, cậu nghĩ tôi là thánh sao?
Ring...Ring...
- Alo, có tin gì mới chưa?
- Nguyên tổng...điều tra ra rồi, sự việc liên quan tới cái chết của cô Nguyên liên quan tới Trần Hạo lâm...chi tiết tôi đã gửi bản fax cho anh rồi..
- Được rồi tiếp tục điều tra, xem có đồng bọn nào hay không?
- Trần Hạo lâm...chẳng phải là thư kí cũ của cậu trước đây hay sao?
- Đúng thế! không ngờ chỉ vì tôi kiện anh ta ra tòa, và không để bất cứ công ty nào thu nhận anh ta nữa vậy mà hắn ta đem lòng thù hận trút lên Nguyên băng...
- Nghe nói, anh ta cần tiền vì phẫu thuật cho con trai...nhưng sau vụ đó..không có tiền phẫu thuật, con trai anh ta đã chết...thật tội nghiệp...nhưng Thần Dạ, cậu có cần tuyệt đường sống của người ta thế không?
- với tôi không có chỗ cho kẻ phản bội...
- thật là...
Tại nhà họ Nguyên:
- Thần dạ, Hạ gia cho người tới nói con và Hạ tiểu thư đã có qua lại...Tống bình còn nói Hạ tiểu thư đã có thai với con...chuyện này có đúng không...?
- Đúng,...vậy thì sao?
- Con không định chịu trách nhiệm với con gái người ta sao?làm người ta có bầu mà con còn nói thế sao?
- Ba! chúng con là tự nguyện...?
- Nguyên Gia chúng ta không thể mang tiếng bội bạc vong ân phụ nghĩa như thế được, chúng ta không thể để cháu mình lưu lạc như thế...
- vậy ba mẹ muốn sao...muốn con lấy Hạ tiểu Thư sao? đó là ddieuf không thể?Ngoài Nguyen Băng ra con sẽ không chấp nhận người nào khác...?
- Hỗn láo! Nguyên Băng đã chết rồi, con là con trai độc nhất của Nguyên Gia...nhiệm vụ của con là kế thừa Nguyên Gia và sinh con nối dõi...
- Ba! con sẽ không thay đổi quyết định đâu, nếu muốn chăm sóc Cháu của Nguyên Gia, con sẽ công nhận cô ấy là bạn gái, còn ngoài ra làm vợ hữu danh vô thực thôi...
- Thôi được, ta không ép con, dù gì Nguyên băng ra đi cũng chưa lâu...
Tin tức Nguyên Tổng của tập đoàn nguyên thị có bạn gái mới sau 2 tháng kể từ ngày người vợ cũ qua đời, 1 lần nữa lại gây xôn xao chấn động cả nước...
Bao điều xoay quanh thông tin này, thông tin Hạ tiểu thư là bạn thân của Nguyên cố phu nhân cũng được trưng ra, bao điều tiếng được bàn tán.
1 lần nữa phái đẹp lại khóc như mưa khi người đàn ông hoàng kim của họi lại kết hôn...
Tòa báo A: liệu việc này có liên quan gì tới cái chết của người vợ trước?
Toàn soạn B: có sự việc bắt cá hai ta nào trong chuyện này hay không?
Báo lá cả X: tin đồn người bạn gái lần này cũng đã có thai như lần vợ trước, liệu có phải vui chơi ra sản phẩm rồi công khai hay không....?
Hàng trăm đầu báo xuất hiện trước mắt Nguyên Thần dạ Và Tống Hạ BÌnh, không chút cảm xúc Nguyên thần Dạ lười nhác uống cà phê...
- Lần này cậu để im cho mọi chuyện như thế sao? Tống hạ Bình không chịu nổi vẻ an nhàn của Thần Dạ mà lên tiếng...
- vậy cậu muốn sao? dẹp chúng giùm tôi sao?
Nguyên Thần Dạ không thèm liếc mắt Hạ Bình mà trả lời....- cậu biết lí do mà..., không biết đây là phúc của ai ban cho...
Vuốt mũi mình Hạ Bình ngó lơ chỗ khác...: - tôi cũng chỉ nói sự thật cho Nguyên Bá và Nguyên mẫu thôi mà, tại họ mong có cháu bế thôi...
- Tống Hạ Bình tôi thật không thể hiểu nổi, cậu là bạn thân của tôi hay là mật thám của ba mẹ tôi phái tới...
- Có lẽ là cả hai? Thần dạ cậu mời tôi ăn cơm trưa chứ, mà thôi để tôi mời coi như tạ lỗi...
- Ăn của chùa vẫn là tốt nhất là của chùa của người như cậu, Tống hạ Bình....tôi sẽ không khách khí đâu...
- Tôi không cần cậu khách khí...tôi sẽ tính vào chi phí cho bá mẫu, cậu yên tâm...
- Được lắm Tống Hạ Bình...đó gọi là cậu mời tôi sao?
- được rồi, hôm nay tôi mời
- Bữa cơm của tôi cậu thật là muốn làm tôi phá sản mà, Nguyên Thần Dạ tốt nhất cậu đừng mời cơm, nếu không tôi sẽ bắt cậu bao cả nhà chứ không chỉ là 1 tầng như cậu hôm nay đâu...thật là đau lòng cho ví tiền cảu tôi quá mà...
- Tống hạ Bình, cám ơn cậu đã nhắc nhở nhưng cậu có thôi lải nhải đi không, cậu có tin là tôi đá cậu bay ra khỏi xe bây giờ không?
- Tin...tôi tin...kẻ điên loạn như cậu thì có gì không thể chứ...?
1. Đó là Nguyên băng sao?
Nguyên thần Dạ đột ngột dừng xe trên đường khi vô tình nhìn thấy hình ảnh của người con gái mà ngay cả trong mơ hắn cũng không quên được..
Lao nhanh xuống đường, Nguyên Thần Dạ chạy theo hình bóng mà hắn cho là Nguyên Băng...
Tống hạ Bình ngồi trên xe, trố mắt ngạc nhiên nhìn hắn tự dưng nổi điên lên như thế...vừa chạy theo vừa gọi:
- Nguyên Thần dạ...thần Dạ...
- Cậu đi đâu thế...?
Mặc kệ Tống hạ Bình kêu gào thảm thiết (HB:ta có sao),như cha chết, Nguyên thần Dạ không thèm để hắn vào trong suy nghĩ...
Nguyên thần Dạ vẫn chạy như điên về phía trước nơi mà anh tin Nguyên băng đang ở đó...ánh mắt anh như điên dại nhìn về mọi hướng, anh mất dấu của cô rồi...
- Nguyên băng...Nguyên băng em ở đâu....
tiếng hét của anh anh không có tiếng đáp lại mà chỉ còn tiếng vọng của chính anh...
mặc kệ người ta chỉ trỏ nhìn vào anh như 1 kẻ điên,anh không quan tâm với anh điều duy nhất làm anh bận tâm bây giờ là hình bóng người con gái của anh...
- Nguyên Thần dạ? cậu lên cơn điên sao?
Sau 1 lúc chạy hết tốc lực, tiêu hao hết cơm trưa Thần Dạ vừa mời hắn ăn xong thì hắn cũng đuổi kịp anh...