"Ngoan, tự mình di chuyển từ từ, nếu không..."
Nếu hắn không động thì đổi lại Phó Cẩn Xuyên sẽ động, nếu vậy hắn sẽ khó tránh khỏi một trận đâm thọc điên cuồng dữ dội, Thẩm Xác bị dọa sợ ngẩng đầu lên từ ngực Phó Cẩn Xuyên, đôi mắt ướt sũng chứa đựng tủi thân và tức giận, móng tay bấm vào cánh tay của Phó Cẩn Xuyên cũng trở nên trắng bệch.
Hắn vừa nằm vừa nâng eo di chuyển ở trong nước, cơ thể vốn đang bủn rủn rất nhanh lại bị khoái cảm kích thích đánh úp khiến cho căng chặt, tiếp theo hắn cố gắng làm động tác lên xuống, khó khăn nuốt lấy cự trụ đáng sợ, cái miệng nhỏ của Thẩm Xác không ngừng hít sâu, những tiếng rên rỉ mê người cũng bay tán loạn.
côn th*t nghiền nát vào phần da thịt mềm mại, huyệt bích siết chặt mút lấy vật cứng, nước ao tràn vào trở nên nhớp nháp lần lượt khuấy động nơi nóng ướt bên trong, so với việc bị Phó Cẩn Xuyên ** mạnh bạo, thì kiểu nghiền nát này là cũng là một kiểu vui thích khác.
Lúm đồng tiền đẹp mê ly, khuôn mặt tràn đầy sắc dục.
Phó Cẩn Xuyên ở trong nước ôm lấy eo nhỏ, hô hấp càng nặng thêm, thiếu niên trời sinh mị cốt trong lúc lơ đãng luôn có thể khơi dậy dục niệm trong lòng của Phó Cẩn Xuyên, cho dù bây giờ động tác cố gắng của Thẩm Xác có hơi vụng về, nhưng khoái cảm cuồn cuộn đang tàn sát bừa bãi từ dưới lên trên thể xác và tinh thần của Phó Cẩn Xuyên, y ôm lấy hắn nghênh hợp, do đang ở dưới nước nên không thể nhìn thấy những động tác giao hợp vừa dâm đãng lại vừa phù hợp.
Hắn chìm vào sương mù hỗn loạn trong ao, không biết mình đã xuất tinh bao nhiêu lần, cũng không biết mình đã chứa bao nhiêu tinh dịch, hắn chỉ biết giọng nói mình khản đặc, hồn phách thì mê loạn.
Không biết đã ngủ bao lâu, Thẩm Xác mơ mơ màng màng ngủ, thì cảm thấy áo trong phong phanh trên người bị kéo ra, sau đó, có một đôi tay liên tục chạm vào người hắn, không ngừng sờ soạng và ngắt nhéo.
"Ưm......"
đầu v* trắng mịn bị nhéo có hơi ngứa, hắn khó chịu rên rỉ nhẹ, trong đầu rối loạn tràn ngập sự kỳ lạ.
Cái miệng nhỏ bị bóp mở, chiếc lưỡi to nóng ướt liền chen vào, trơn tru lấp đầy khoang miệng của hắn, khiến hô hấp của hắn dồn dập, chiếc lưỡi nóng hổi đánh thẳng một mạch liếm láp vào khoang miệng, chơi đùa chiếc lưỡi đỏ hồng và quét qua hàm răng.
Thẩm Xác mềm nhũn chịu không nổi khẽ rên, cảm giác như bị ăn tươi nuốt sống này khiến hắn sợ hãi khóc thành tiếng, nhưng mí mắt lại quá nặng, dù có cố gắng thế nào cũng không thể mở ra, cho đến khi bị chiếc lưỡi linh hoạt liếm mút khiến chất lỏng ngọt ngào chảy ào ạt vào cổ họng.
Tràn ngập, đều là hương vị của Phó Cẩn Xuyên.
Hắn càng ngày càng buồn ngủ, muốn đẩy Phó Cẩn Xuyên ra theo bản năng nhưng tay nhỏ lại không có sức, các đốt ngón tay trắng nõn đều bị Phó Cẩn Xuyên liếm láp từng cái một.
"Sao hôm nay Xác Nhi dậy muộn thế?"
"Buồn ngủ..." Hôm qua ở ao suối nước nóng làm lâu như vậy, cả người Thẩm Xác mệt muốn chết, kêu gào mình buồn ngủ.
Phó Cẩn Xuyên hôn lên cái cổ tuyết nhạy cảm của hắn, dùng bàn tay hơi chai sạn nắm lấy cái eo nhỏ, lật người hắn lại, đôi môi ấm áp hôn một đường từ vai thơm hôn xuống sống lưng rồi lại hôn đến mông.
Y nắm lấy cặp mông tròn trịa ửng hồng, dùng hết sức cưỡng ép mở khe hẹp trắng nõn ra, ở giữa khe mông là một cúc hoa nhỏ tinh xảo đang run rẩy, y thổi một hơi nóng lên đó, hoa điệp liền co rúm liên tục.
"Chỗ nào của Xác Nhi cũng đẹp hết."
Thẩm Xác đang trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh tất nhiên không thể trả lời, hắn phát giác Phó Cẩn Xuyên đang sờ vào chỗ đáng xấu hổ kia, hắn hé mở đôi mắt đang đóng chặt, rồi lại nhắm mắt.
Mấy ngón tay thon dài ấm áp lại sờ soạng vào trước huyệt, hoa môi bị dương v*t to nhét đầy suốt đêm thế mà lại càng mềm chặt, màu đỏ diễm mị rất bắt mắt, y kéo hai khúc chân ngọc tựa như ngó sen ra, Phó Cẩn Xuyên liền đem phong cảnh vũ mị của huyệt nhỏ thu vào trong mắt.
Đầu ngón tay hướng vào miệng hoa, hơi dùng lực nhét vào.
Đầu ngón tay đẩy da thịt nóng hổi mềm mại ở bên trong ra, độ ẩm vẫn chưa đủ nên Phó Cẩn Xuyên chỉ có thể thử thọc vào rút ra thật chậm.
Cảm giác ngứa ngáy khó chịu khiến Thẩm Xác cắn môi, run rẩy nằm ở trong chăn bừa bộn.
Đầu ngón tay đút vào có hơi sâu, khiến hoa kính nhỏ xinh hút mút dày đặc, nó cũng không ngăn được việc Phó Cẩn Xuyên moi lấy nhục bích nhạy cảm trơn trượt, khi y cong đầu ngón tay lên đào nhẹ, cảm giác tê tê dại dại từ huyệt bỗng truyền thẳng vào trong tim, đó chính là thứ mà Thẩm Xác sợ nhất.
"Ư!"
Tiếng rên rỉ mềm yếu khiến cự long ở háng Phó Cẩn Xuyên lập tức thức tỉnh, thế nhưng khuôn mặt của y vẫn luôn giữ vẻ nho nhã và cao lãnh.
Ngón tay cắm đầy trong huyệt mềm ra vào càng lúc càng nhanh, khiến cho đầm nước bị kéo theo phát ra tiếng phốc phốc bạch bạch, vừa ướt át lại vừa trơn bóng, y vuốt ve cọ xát từng nếp uốn nhạy cảm và từng thớ thịt mềm bên trên nhục bích.
Phó Cẩn Xuyên luôn có cách làm hắn trở nên dâm đãng chảy nước liên tục.
Hai ngón tay nhẹ nhàng đi vào giữa mật huyệt, phần thịt ẩm ướt nhão nhoẹt quá mức non mềm cũng dần nóng lên, y từ từ moi móc rồi cắm mạnh, chất lỏng trong suốt đặc sệt bị khuấy đảo chảy ào ào nhuộm đầy miệng huyệt hoa đang run rẩy, ngay cả cái *** cũng bị ướt.
"Không...... A...... Ừ ưm....."
Hắn vội vàng hít thở một cách yếu ớt, tiếng thì thầm nỉ non giống như tiếng rên rỉ đầy xấu hổ, Phó Cẩn Xuyên vuốt ve vào nhục động nhỏ, điều khiển ngón tay nóng bỏng thay đổi đủ kiểu chơi đùa, chui vào, khuấy đảo, đâm mạnh, xoáy, tỉ mỉ cảm nhận từng lớp thịt mềm lồi lõm nhỏ hẹp ở bên trong.
Y dùng một tay mơn trớn tóc mai ở bên tai Thẩm Xác, vén nhẹ những sợi tóc rối bời, rồi nhìn vào gò má đào trắng muốt ướt đẫm mồ hôi.
Hai ngón tay lúc nhanh lúc chậm cắm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể hắn, cả người Thẩm Xác vừa nóng vừa ngứa, lông mi cong dài khẽ run rẩy, dưới bụng cũng lờ mờ có cảm giác đau xót, hắn nghe thấy Phó Cẩn Xuyên đang cười. Tiếng cười của Phó Cẩn Xuyên êm tai đến mức cả người Thẩm Xác đều run rẩy dữ dội, sau khi Phó Cẩn Xuyên rút ngón tay ra, một luồng nhiệt nóng hổi vội vàng tràn ra ngoài khiến hắn cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Mùi hương của d*m thủy lan tỏa vào không khí.
Cơ thể trắng ngọc tinh xảo bị Phó Cẩn Xuyên hôn tới hôn lui, hoa đào đỏ tươi dần nở rộ trên làn da trắng như tuyết, y cầm đôi chân kiều khiếp lên rồi kéo ra, trụ thịt cứng rắn thô nóng cọ xát từng cái vào giữa hai chân hắn.
"Xác Nhi có muốn ăn không?"
Nhục đầu tròn trịa như cái ô dính đầy mật hoa, trông rất ướt át và thô cuồng, y cố ý cạ vào trên miệng huyệt trơn mềm vài cái rồi lùi ra, nhưng chỉ mới cạ tới cạ lui vài cái mà chất lỏng ngọt ngào đã chảy ra giàn giụa.
Cảm giác chân thật khi bị nhét vào, làm cơ thể nhỏ bé đang nằm trên chăn lập tức cứng đờ, Phó Cẩn Xuyên cười nhạt nắm chặt eo thon trơn như ngọc, đẩy mình vào trong cơ thể hắn từng tấc, bên trong hoa dịch thấm ướt đủ nước nên rất dễ chịu, quá trình cắm vào cũng trôi chảy rất nhiều.
"Ừm~"
Phó Cẩn Xuyên sung sướng không thôi khẽ rên một tiếng, một nửa dương v*t chưa đi vào hết đang kẹt ở miệng hoa bị dâm dịch tưới cho ướt đẫm, còn đầu mút càng đâm vào sâu càng giống như lọt vào đầm nước trơn mềm, khiến y kìm lòng không được rất muốn ra sức ** vào trừng phạt.
Nhưng Thẩm Xác lại rất khó chịu, nhiệt độ cơ thể nóng như lửa của Phó Cẩn Xuyên bao phủ khắp cả người hắn, y nặng nề đè ép hắn, chiếm giữ hắn.
Bên trong lộ trình vừa căng lại vừa sướng, hai chân của hắn bị Phó Cẩn Xuyên đặt ở trên vai, giống như ngày hôm qua, bắt đầu tùy ý khế hợp vào cơ thể co rúm của hắn.
Đầu vai to lớn của nam nhân không ngừng chấn động, đôi chân trắng nõn đang treo ở trên đó cũng dao động không ngừng, từ đôi chân ngọc mềm dịu trơn bóng đi xuống, chính là một phần hợp lại ở chỗ giao nhau, trụ thịt thô to đang ra sâu vào cạn một cách dữ dội, khiến nước sốt bắn tung tóe khắp nơi.
Miệng huyệt trắng mịn bị cự trụ kéo căng đến mức trắng bệt, được bao phủ bởi nhiều tầng bọt dâm đãng, khi Phó Cẩn Xuyên ** mạnh, ** *** của hắn ửng đỏ ướt át một vũng, cũng ** cho Thẩm Xác đang nhắm chặt mắt khẽ rên, chống cự không nổi sức hút khi bị Phó Cẩn Xuyên ** rất thoải mái.
"Ừ.... Ừ a....... A..... Không được... To quá..."
Nội bích nhỏ xinh ấm áp tươi mềm bị dương v*t to cứng cọ xát dữ tợn, nó lấp đầy mật huyệt, giải phóng nếp thịt, tình dục nóng cháy như sóng khiến người ta chỉ có thể làm theo bản năng, Phó Cẩn Xuyên chiếm giữ lấy cái thứ trắng sứ của thiếu niên, ** tới ** lui.
Niêm mạc của mị thịt cũng co rút di chuyển nhịp nhàng theo bản năng, tiếng bạch bạch rung động của đầm nước dồi dào hay thay đổi chọc cho người ta rối loạn.
"Ư..."
Phó Cẩn Xuyên cắm vào quá sâu, lúc rút ra bên ngoài, mào gà liền cọ xát vào nộn bích, khiến mật thủy cuồn cuộn không dứt phun ra, để lại một vũng nước đọng trên giường.
Thẩm Xác bị buộc phải lắc lư cơ thể, hắn cảm giác mình giống như con mồi đang ở dưới móng vuốt của mãnh hổ, bị Phó Cẩn Xuyên đè chặt ở dưới chơi đùa tùy ý, dù hắn đã lên giường với Phó Cẩn Xuyên rất nhiều lần, nhưng hắn vẫn chưa quen với cái thứ vừa thô vừa to của Phó Cẩn Xuyên, miệng huyệt ở giữa sưng đỏ khó chịu, tử cung cũng bị Phó Cẩn Xuyên đâm đến mức đau xót và ngứa ngáy, tốc độ của Phó Cẩn Xuyên lại nhanh hơn, đâm nửa người dưới như muốn tàn phế.
"Huhu..... Chậm lại... Ư a... A......"
Y tiến tới tiến lui không chút kiềm chế, toàn nhắm vào nơi non mềm nhất của hắn mà đâm, y nhìn thấy dương v*t ẩm ướt sáng bóng vừa rời khỏi đã bị mật thủy nhỏ giọt nhanh chóng bổ sung, đôi mắt Phó Cẩn Xuyên tối sầm, yết hầu hơi lồi nhẹ nhàng chuyển động, mồ hôi nóng rơi xuống trên khuôn mặt tuấn mỹ của y.
Vật tràn đầy sức sống cắm vào rất từ tốn, khiến Thẩm Xác hãm sâu vào trong mê loạn, khi hắn bị Phó Cẩn Xuyên lấp đầy đến căng trướng, cơn ngứa ngáy kỳ lạ không thể tả xiết lan tràn khắp người làm hắn muốn hét lên, còn khi Phó Cẩn Xuyên rút lui trở ra, hắn lại cảm thấy trống rỗng rất muốn khóc lớn.
Bàn tay nóng rang nâng cái mông trắng của hắn lên, khiến tiếng vang khi phần hông đánh tới càng nặng nề.
Nội bích chật hẹp nuốt rất nhanh, lớp thịt non mỏng hút lấy trụ thịt, lực chèn ép mạnh mẽ khiến Phó Cẩn Xuyên phải nheo mắt thở gấp, y thẳng lưng muốn lấp đầy hoa kính sâu thẳm và nhỏ hẹp, nhanh chóng đập vào trong tử cung, muốn đi vào nơi chưa từng bị đâm thủng, khiến Thẩm Xác ở dưới thân lại bắn.
"A...! A..... A......" Vốn là một tiếng kêu to chói tai đầy bất lực, bây giờ lại rả rích mềm yếu, "Không..."
Thẩm Xác vốn đang buồn ngủ, lại phải làm chuyện cực kỳ tiêu hao thể lực, chuyện sau đó Thẩm Xác đã không nhớ rõ, vì cơn cao trào ùn ùn kéo đến kích thích hắn hoàn toàn rơi vào hôn mê.
Đến buổi trưa, hắn mới chậm rãi tỉnh lại, khắp người lại là cảm giác đau nhức khó tả, cái eo lại càng không dám cử động, hắn vừa nhấc tay lên liền chạm được một luồng nhiệt nóng hổi, hắn kinh ngạc nghiêng đầu nhìn sang, giờ này mà Phó Cẩn Xuyên vẫn còn đang ngủ chung với hắn.
Phó Cẩn Xuyên ngủ không sâu, khi tay hắn vừa chạm vào người, thì Phó Cẩn Xuyên đã mở mắt ngay lập tức, y mỉm cười làm khóe mắt như hoa đào hơi nhếch lên, lộ ra vẻ cưng chiều cùng với một chút trong trẻo lạnh lùng, y ôm Thẩm Xác đang ngây ngốc vào trong ngực.
“Sao hôm nay ngươi lại không ra ngoài?”
Thẩm Xác bị Phó Cẩn Xuyên bóp eo làm cho mềm nhũn ghé sát vào người Phó Cẩn Xuyên.
"Muốn ở cùng ngươi."
Phó Cẩn Xuyên xoa bóp eo thon mềm mại của hắn, lòng bàn tay nóng rực xoa dịu cơn đau nhức ở dưới thân, lúc đầu y còn khá nghiêm chỉnh, nhưng thời gian dần trôi y đã sờ xuống cái mông nhỏ cong vút của hắn.
"Ngươi, ngươi..." Buổi sáng bị Phó Cẩn Xuyên chơi tàn nhẫn quá, giờ muốn chống cự cũng không được.
Phó Cẩn Xuyên rất vui mừng khi nhìn thấy vẻ mặt xoắn xuýt thanh tú động lòng người cùng ánh mắt trầm tĩnh trong veo của hắn.
"Đừng sợ, ta chỉ sờ thôi."
"Có quỷ mới tin ngươi."