Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Hi khó khăn ngửa mặt lên, lông mày cậu nhíu lại, trong đôi mắt ngấn nước tràn ngập vẻ không chịu nổi, vật thể lạ to lớn hung mãnh không ngừng đâm vào trong, lấp đầy gần hết âm đ*o căng chật, trong tiềm thức cậu vẫn muốn co rụt lỗ *** lại, nhưng cũng phải bất lực vì bị nhồi nhét quá nhiều.

Phần gáy mẫn cảm bị nam nhân cắn mút, cả người Thẩm Hi ngứa ngáy ê ẩm không nhịn được phát ra một tiếng nức nở nhõng nhẽo như tiếng mèo con, cậu đột nhiên trở nên khát tình nhộn nhạo, càng tăng thêm bầu không khí dâm loạn ở trong xe ngựa.

“Dừng lại đi, hức… đừng đâm vào đó, a! Chướng quá!”

dương v*t ma sát vào lỗ *** đang rỉ nước, một đường đi thẳng vào sâu bên trong, viên thịt ở miệng tử cung nóng hổi và dâm đãng, quy đầu tròn trịa vừa đâm vào nó một cái, thiếu niên ở dưới thân liền run rẩy một trận, ngay cả lỗ *** đang siết lấy con *** cũng phải co thắt liên hồi.

Lực mút hút dồn dập khiến Phó Cẩn Xuyên sướng đến mất hồn mất vía không thể tả thành lời.

Kiêng dè bên ngoài xe ngựa vẫn còn thị vệ, Phó Cẩn Xuyên lấy tay bịt miệng Thẩm Hi, chặn lại tiếng rên rỉ khêu gợi của cậu.

Bụng dưới của Thẩm Hi ngứa ngáy đau xót nóng rẫy, khi dương v*t của người nam nhân nong rộng lỗ *** ra từng chút một, những đường gân nổi lên trên thân *** chà sát vào vách thịt nhầy, sinh ra một dòng điện ngứa ngáy tê dại truyền từ âm vật lên đến bụng trên, sau đó trộn lẫn với bản năng sinh lý dâng trào xông lên trái tim và não bộ.

“Ưm ư!” Tiếng rên rỉ nghẹn ngào bị che giấu càng thêm dâm dật, cảm giác xấu hổ càng lên cao vì nửa người dưới liên tục tràn ra d*m thủy ấm nóng, dần dà khiến đầu óc cậu mê muội.

Hơi thở của người nam nhân ngày càng ồm ồm như dã thú, bờ hông dũng mãnh của hắn từ từ rời khỏi cánh mông tròn trịa hồng hào của thiếu niên, con *** thoát ra sự kìm kẹp của lỗ *** đã trướng to đến trạng thái cực kỳ đáng sợ, nó có màu đỏ tím dữ tợn, lấm tấm vài dịch thể trắng đục lấp lánh ánh nước, dừng lại lưng chừng chỉ mấy giây.

Sau đó thắt lưng rắn chắc lại mạnh mẽ dập xuống, động tác nhanh nhẹn mà thô bạo, những đường cơ hoàn mỹ kéo căng, con *** khổng lồ lại lần nữa tiến vào lỗ *** ấm nóng, Thẩm Hi nằm bên dưới bị ** đến kêu dâm thành tiếng, nhưng Phó Cẩn Xuyên vẫn ra sức rút ngắn khoảng cách giữa hai người, đem toàn bộ dương v*t của hắn cắm sâu vào trong lỗ *** của cậu một cách tận hưởng.

Tư thế ** từ phía sau làm tăng thêm rất nhiều khoái cảm kích thích, cùng với sự xâm nhập mãnh mẽ ấy, cổ tử cung cũng dễ dàng bị khai phá.

Xe ngựa lắc lư đi tới trúc viện ở ngoại thành, thị vệ đi vào nhà thắp nến trong phòng, rồi đi tới trước xe ngựa cởi trói cho ngựa, nhảy lên ngựa nói: “Công tử đến rồi ạ, thuộc hạ trở về phủ trước, sáng mai thuộc hạ sẽ đến đón công tử.”

Tiếng vó ngựa dần đi xa, Phó Cẩn Xuyên cũng thả tay đang bịt miệng Thẩm Hi ra.

“Aaaa! Ngươi đâm vào sâu quá… Mau ra ngoài chút đi, a hư!” Thẩm Hi bị chịch đến bật khóc, con *** to lớn cứng ngắc nóng hổi, nhồi đầy lỗ *** của cậu, đâm vào cổ tử cung của cậu, bàn tay là thứ duy nhất có thể cử động được thảng thốt túm chặt lấy tấm thảm, nhưng dưới những cú dập *** hung tàn liên hồi của Phó Cẩn Xuyên, cậu ngay cả sức lực để bám víu vào thứ gì đó cũng không còn, cậu thất thanh hét lên khóc lóc cầu xin tha thứ.

Phạch Phạch Phạch Phạch!

“Đừng mà……”

Ghì chặt cơ thể mảnh khảnh của cậu, Phó Cẩn Xuyên nhanh chóng nâng eo thúc hông, đâm vào rút ra trong âm đ*o nhỏ nhắn chặt khít của thiếu niên, tiếng nước lép nhép trong khi va chạm vang lên không ngừng.

dương v*t của người nam nhân quá thô dài, cưỡng ép ** sâu vào bên trong, lỗ *** bị chơi lần đầu làm sao có thể chịu đựng được, trong cơn tê dại vẫn vương vấn một chút đau đớn, nhưng dưới sự tấn công dồn dập bất chấp tất cả, cơn đau cũng dần biến mất, kéo theo đó là từng cơn khoái cảm khi bị ** *** tới tấp ập đến, nửa người dưới ê ẩm của Thẩm Hi trào ra từng dòng dâm dịch, những giọt nước mắt đau đớn cũng theo đó rơi xuống.

“Hức ư a! Không thể~ Ya~ Ư ư…a ha! Chậm lại…Ư ứ!”

Cậu nằm bò trong xe ngựa trông thật đáng thương, khóc lóc thảm thiết, nhào lên thụt xuống theo từng cú thúc của người nam nhân, đôi tay nhỏ bé đập mạnh vào tấm thảm, tiếng khóc trong miệng cũng bị ** đến vỡ vụn rối loạn.

Cây gậy th*t khổng lồ bành trướng trong lỗ *** mềm mại sâu hút, ma sát đâm rút không kiểm soát khiến cảm giác ngứa ngáy bứt rứt như kim châm vào xương cốt lan tràn khắp cơ thể.

Tiếng *** nện vào lỗ *** phành phạch vang vọng trong xe ngựa, Phó Cẩn Xuyên đang chìm đắm trong khoái cảm trước khi xuất tinh, hắn nắc *** mạnh mẽ và dồn dập khiến Thẩm Hi khóc không thành tiếng, cậu chỉ biết há miệng ê a rên rỉ vì bị kích thích liên tục, tiếng nước dính nhớp dưới háng ngày càng vang dội, trước mắt hắn trở nên nhòe đi khi toàn bộ dương v*t của hắn đâm lút cán vào trong cơ thể cậu.

“Thẩm Hi, em thơm quá.”

Cảm giác con *** được lỗ *** chật hẹp siết chặt hết sức tuyệt vời, chỉ cần đâm vào rút ra một cái, thì d*m thủy bị dồn ứ trong lỗ *** sẽ văng ra tứ tung, thậm chí khi Phó Cẩn Xuyên nắc *** mạnh hơn, hắn còn có thể cảm nhận được chất lỏng nóng hổi phun vào giữa hai chân mình, trong không khí bốc lên mùi dâm dục ẩm ướt nhớp nháp, vậy nên hắn mới không để ý đến tiếng kêu khóc khẩu thị tâm phi của Thẩm Hi, chuyên tâm giã *** vào viên thịt nhạy cảm kia.

“A a a…”

Khoái cảm thấm vào xương cốt làm chấn động cả tâm hồn, Thẩm Hi bị chịch tới tấp tìm thấy cực lạc trong sự kết hợp chặt chẽ.

Những cú đâm thúc của Phó Cẩn Xuyên giống như đóng cọc, phát ra tiếng vang lớn phành phạch phành phạch khi da thịt va chạm với nhau, d*m thủy trong lỗ *** cũng bị giã cho bắn tung tóe ra ngoài miệng ***.

“A a~ ngươi, ngươi ** nhẹ thôi~ Ư!”

Thế tấn công hung tàn giống như sói như hổ này quá đáng sợ, con *** nóng bỏng khổng lồ đâm vào bụng dưới của Thẩm Hi đau nhứt, cậu sướng đến nỗi nước mắt tuôn ra ào ào, tiếng kêu rên dâm dục quyến rũ vụn vỡ không chịu thấu.

“Sắp, sắp bị đâm thủng rồi ~ Hu hu ~ Ta không chịu nổi nữa đâu, từ từ thôi…”

Cậu đã mấy lần co giật đạt đến cực khoái, nhưng Phó Cẩn Xuyên vẫn cứ ** liên tục như vậy không chịu xuất tinh, hắn lật tới lật lui cơ thể mềm nhũn của cậu rồi ** với đủ tư thế, cây gậy to cứng của hắn liên tục đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cậu, con *** của hắn rất to và nóng, còn lỗ *** múp rụp của cậu thì ướt rượt dâm dật vô cùng.

Ở sâu bên trong âm đ*o, từng lớp thịt nhầy mịn màng mềm mại vặn xoắn lại, như thế biến thành hàng ngàn cái miệng nhỏ dâm dục, tranh giành nhau bú nút dương v*t của Phó Cẩn Xuyên, thế tấn công của Phó Cẩn Xuyên càng ngày càng hung hãn.

Thẩm Hi cau chặt mày há hốc miệng, những cú thúc *** như muốn đánh văng linh hồn của cậu ra ngoài.

“Hức a… trướng quá, khó chịu quá, ngươi đừng ** vào đó nữa, aaaaa!”

Phó Cẩn Xuyên cúi người đè lên thân thể mềm mại đang run lẩy bẩy của Thẩm Hi, bàn tay to lớn luồn qua mái tóc đen nhánh bóp lấy gáy của cậu, đầu lưỡi hung bạo của hắn thọc vào cái miệng nhỏ đang không ngừng kêu la của cậu.

Dáng vẻ cậu chìm đắm trong dục vọng, bị chịch đến khóc la tơi bời khiến Phó Cẩn Xuyên phát điên.

“Ư ư!”

Hắn vốn đã sắp đạt đến cao trào rồi, dương v*t bị siết chặt có chút đau nhức, nhưng cơn đau này lại khiến Phó Cẩn Xuyên sướng đến tột đỉnh, sau vài cú đâm sâu, quy đầu to bè xông vào trong tử cung, tiếng kêu dồn dập của Thẩm Hi bỗng trở nên bén nhọn cao vút.

“A! Bắn, bắn rồi!!!”

Hai chân đang gác trên vai Phó Cẩn Xuyên buộc chặt co giật liên hồi, Phó Cẩn Xuyên vẫn không chịu buông tha cho cậu, trong sự sung sướng đê mê, Phó Cẩn Xuyên giam cầm cơ thể mềm nhũn của cậu, để lại từng dấu vết chiếm hữu trên làn da trắng như ngọc, động tác cuối cùng còn mang theo thích thú ngược đãi.

Con *** to lớn càng đâm vào sâu hơn, ngay cả tử cung cũng đang run rẩy dữ dội vì cú thúc này của Phó Cẩn Xuyên, những làn sóng tinh dịch ồ ạt bắn thẳng vào trong cơ thể Thẩm Hi, đôi mắt xinh đẹp của cậu trợn tròn, đồng tử dần dần tan rã, sự kích thích khủng khiếp đã khiến cậu mất đi ý thức.

Phó Cẩn Xuyên thở hổn hển cắn vào vai cậu.

Lần này hai người cùng nhau đạt tới cực lạc của tình ái, khoảnh khắc tinh dịch phun vào tử cung, Thẩm Hi lại tiết ra, xụi lơ trong vòng tay chiếm hữu của Phó Cẩn Xuyên, cậu ngơ ngác run lên lẩy bẩy, rõ ràng trong lúc nhất thời đã bị làn sóng cao trào nhấn chìm.

Nằm trên người Thẩm Hi thở dốc một lúc, Phó Cẩn Xuyên cuối cùng cũng lấy lại được chút lý trí.

Con *** cắm sâu trong tử cung chậm rãi rút ra, mép thịt đỏ tươi sủi bọt trắng bị lật ra ngoài, từng dòng tinh dịch trắng đục trào ra, phải rút *** ​​ra khỏi lỗ *** ấm áp chặt khít đúng là một thử thách khó khăn.

“Đừng hút vào nữa, Thẩm Hi.”

Trong cổ họng Phó Cẩn Xuyên không khỏi tràn ra tiếng rên rỉ thoải mái, cho đến khi cây gậy th*t hoàn toàn rút ra khỏi cái lỗ *** sưng tấy đang co rút, Phó Cẩn Xuyên mới tạm thời bình tĩnh lại.

Thẩm Hi càng chật vật hơn, cậu chưa từng trải qua khoái cảm mây mưa, lần làm tình đầu tiên lại mãnh liệt như vậy, lúc này mặt mày cậu đỏ bừng, nằm trên thảm từ ​​từ hòa hoãn lại sau dư vị cực khoái, miệng cậu hơi hé ra, hít thở từng ngụm không khí trong lành.

Một lúc sau, hô hấp trong xe dần dần đều đặn nhẹ nhàng, Phó Cẩn Xuyên kề sát lại nhìn cậu, phát hiện Thẩm Hi đã ngủ mất rồi.

Phó Cẩn Xuyên mặc quần áo vào, bế cậu đi vào nhà đặt lên giường.

Dưới ánh nến, Phó Cẩn Xuyên có thể nhìn rõ da thịt trắng trẻo của Thẩm Hi hơn, non mịn như quả vải, chỉ cần bóp một cái là có thể vắt ra nước.

Nhìn dấu hôn đỏ chót mới tinh ở bên trên, người đàn ông cụp mắt xuống, vuốt nhẹ vài cái lên đó, tựa như áy náy hối hận, nhưng phần nhiều vẫn là sự thỏa mãn.

Ngày hôm sau, mặt trời rực rỡ dần dần lên cao.

Thẩm Hi lăn lộn trên giường hai vòng, hàng mi dài khẽ run, cuối cùng cũng mở mắt ra, ánh mắt cậu nửa mê nửa tỉnh, rất mơ hồ. Dần dần, đôi mắt mơ màng cũng trở nên sáng tỏ.

Trong đầu tự động nhớ lại cảnh tượng tối qua, bất thình lình cậu vén chăn bông trên người lên, nhìn cơ thể trần trụi trong chăn, cậu hoảng hốt run lên: “Đệt!”

“Két” một tiếng, cánh cửa gỗ trong phòng bị đẩy ra.

Phó Cẩn Xuyên bưng một bát cháo cùng hai quả trứng gà đi vào, đặt lên bàn nói: “Tỉnh rồi à, em ăn sáng trước đi.”

“Ngươi… Sao ngươi dám!!!”

Hai người đối mặt nhìn nhau, rồi đồng thanh nói:

Phó Cẩn Xuyên: “Ngày mai ta sẽ tới Thẩm gia cầu hôn.”

Thẩm Hi: “Sao ngươi dám bỏ thuốc ta!!!”

“…”

Phó Cẩn Xuyên: “Thuốc không phải do ta bỏ.”

Thẩm Hi: “Cầu hôn cái con khỉ!!!”

Thẩm Hi tức đến khó thở, đầu óc choáng váng, tầm mắt cậu lại bắt đầu mơ hồ: “Ta có thể không truy cứu chuyện bỏ thuốc, nhưng nếu ngươi dám để cho cha ta biết chuyện ngày hôm qua, thì ngươi chết với ta!”

Phó Cẩn Xuyên giống như một tên bảo thủ kiên quyết vô cùng: “Chuyện tối qua chúng ta nên có một lời giải thích.”

“Ta không cần giải thích. Ngươi muốn giải thích cái gì, người chịu thiệt là ta đâu phải ngươi!”

“Chính vì vậy ta mới muốn cầu hôn em, ta không thể lợi dụng em như vậy, không hợp lễ giáo.”

Ai muốn gả cho một tên sáng vô sòng bạc tối vào thanh lâu như ngươi chứ, đám tiểu thư ngây thơ ở Kinh Thành không nhìn thấy được bộ mặt thật của ngươi, nhưng ta lại biết rất rõ!!!

Thẩm Hi nhịn một bụng chửi tục: “Đều là người lớn cả, chơi đùa thôi mà. Đám thư sinh suốt ngày chỉ biết ngâm thơ làm phú như các ngươi là những kẻ trăng hoa nhất, Phó công tử không cần giả vờ như đêm qua là lần đầu tiên. Trời sáng rồi, nếu còn không về thì cha ta sẽ lo lắng, nhờ Phó công tử mang quần áo lại cho ta.”

Đêm qua quá kịch liệt, quần áo đều bị làm bẩn hết rồi, tối qua sau khi Phó Cẩn Xuyên đưa Thẩm Hi về giường, hắn quay đầu liền đi giặt quần áo cho người ta, giặt xong còn đốt lửa để hong khô, bây giờ sờ vào vẫn còn thấy ấm.

Phó Cẩn Xuyên đặt quần áo sạch sẽ ở mép giường, kéo rèm giường xuống, lúc Thẩm Hi đang thay quần áo ở trong màn giường, hắn đứng sang một bên như thần giữ cửa: “Mặc kệ Thẩm ca nhi có tin hay không, thì Phó mỗ vẫn phải giải thích, thuốc không phải do ta bỏ, sau khi ta tra rõ chân tướng, ta sẽ cho em một lời giải thích, với lại, chuyện cầu hôn, ta cũng sẽ không từ bỏ.”

Bốn chữ ‘tra rõ chân tướng’ khiến các tế bào trong người Thẩm Hi trổi dậy, thần thám của nước Ngụy xin được ra trận, cậu thò đầu ra khỏi màn giường nói: “Thật sự không phải ngươi làm? Được rồi, vậy ngươi đừng điều tra, để ta tra chuyện này có được không? Hoặc là ngươi điều tra được rồi cũng đừng tiết lộ cho ta biết, cuối cùng hai ta có thể so sánh đáp án với nhau, được không?”

Phó Cẩn Xuyên thở dài một hơi, có chút bất đắc dĩ ngồi xuống, hắn lại cảm thấy Thẩm Hi quá đáng yêu, hắn nhìn Thẩm Hi chỉ lộ ra cái đầu nói: “Em muốn điều tra như thế nào?”

“Ngươi đừng quản chuyện này, ta có cách của ta.” Thẩm Hi cười đắc ý, sau đó lại cảnh cáo: “Nhưng vì sức khỏe thể xác và tinh thần của ta, ngươi không được phép đi cầu hôn ta, biết không? Ta đường đường là thần thám tương lai của nước Ngụy, sau này ta phải đi hành tẩu giang hồ thay trời hành đạo, ta không thể chưa xuất sư lập nghiệp thì đã xuất giá.”

“Em gả cho ta, ta cũng đâu gây ảnh hưởng gì đến em.”

Lời nói của một tên cờ bạc + phiêu kỹ (chơi gái) không thể tin được.

Thẩm Hi thay xong quần áo xuống giường, chắp tay với Phó Cẩn Xuyên: “Phó công tử, cáo từ. Nếu ngươi dám cầu hôn thì ta dám treo cổ tự vẫn.” Đương nhiên Thẩm Hi không dám, nhưng về mặt mồm mép thì cậu là số một.

Phó Cẩn Xuyên không thể không thừa nhận, trước đó Thẩm Hi có nói bao nhiêu cũng không đáng sợ bằng câu cuối cùng.

Hắn chưa từng nghĩ rằng mình lại khiến Thẩm Hi kháng cự đến vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK