• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn chưa kịp nuốt, Lý Tuyết Y đã thấy Lãnh Khiếu Vũ đang ép Trang Tình vào tường, tất nhiên, hai người đó cũng đã thấy Lý Tuyết Y.

Lý Tuyết Y mở to mắt, lập tức đứng dậy định chạy xuống cầu thang, Lãnh Khiếu Vũ thật sự làm cô phát bực.

“Cậu XX âm hồn không tan à!” Lãnh Khiếu Vũ ném mạnh chai nước về phía Lý Tuyết Y, may mà cô quay lại nhìn một chút, tránh được.

Lần này, Lý Tuyết Y thật sự bị Lãnh Khiếu Vũ chọc giận, cô đặt hộp cơm lên bậc thang, tức giận lao lên cầu thang.

“Xin lỗi!” Lý Tuyết Y nghiêm mặt, đôi mắt to như chứa nước, hoàn toàn không hợp với khuôn mặt trắng bệch dọa người của cô.

Lãnh Khiếu Vũ không ngờ cô lại có gan nói như vậy, “Cậu nói gì? Nói lại lần nữa.” Cậu ta cười khinh bỉ, đưa tai lại gần mặt cô.

Lý Tuyết Y tất nhiên không khách khí, hét vào tai cậu ta, “Tôi nói, cậu phải xin lỗi tôi!” Giọng nói mềm mại mang theo tức giận không làm cho màng nhĩ của Lãnh Khiếu Vũ đau đớn.

Ngược lại, hơi ấm từ hơi thở của cô khiến cậu ta cảm thấy tê dại, Lãnh Khiếu Vũ thu lại nụ cười lạnh, đứng thẳng người dậy, từ trên cao nhìn xuống cô, con ngươi màu đen gần như nhấn chìm Lý Tuyết Y.

Lý Tuyết Y tưởng cậu ta đang suy nghĩ có nên xin lỗi cô hay không, không ngờ Lãnh Khiếu Vũ đột nhiên đá một cước về phía cô.

“Tôi XX đã nói rồi! Đừng cố gắng quyến rũ tôi, cậu nhìn xem, cậu có gì mà so với cậu ấy?” Lãnh Khiếu Vũ khoát tay lên vai Trang Tình.

Trên mặt Trang Tình không có biểu cảm gì, nhìn Lý Tuyết Y như không thấy.

Lý Tuyết Y bị cậu ta dọa cho một phen, suýt nữa bị đá ngã, “Cậu có bệnh à! Ai quyến rũ cậu? Con mắt nào của cậu thấy tôi quyến rũ cậu?”

Giọng nói mềm mại không giống như đang tức giận, ngược lại giống như đang làm nũng, Lãnh Khiếu Vũ cười chế nhạo, “Cậu bây giờ giả vờ đáng yêu, làm tôi thấy ghê tởm.”

Trang Tình cũng cười, sau đó lại trở về trạng thái ban đầu.

“Trước đây là tôi sai, tôi không nên quấy rầy cậu, càng không nên bắt nạt Trang Tình, Trang Tình, tôi xin lỗi cậu vì những hành động trong quá khứ.” Lý Tuyết Y hít một hơi sâu, cô phải xin lỗi vì những lỗi lầm của nguyên chủ đã phạm.

Nếu không thì chuyện này sẽ không bao giờ qua đi, nguyên chủ quả thật đã quá đáng trong chuyện này.

“Xin lỗi.” Lý Tuyết Y cúi người xin lỗi Trang Tình rất chân thành.

Trong mắt Trang Tình có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng biến mất, có lẽ nghĩ cô lại đang diễn trò gì mới.

Lý Tuyết Y cũng không hy vọng Trang Tình sẽ tha thứ cho cô, “Còn cậu, Lãnh Khiếu Vũ! Tôi giờ đây nghiêm túc thông báo với cậu, Lý Tuyết Y tôi không thích cậu, hy vọng từ giờ trở đi, chúng ta chỉ là bạn học cùng khóa bình thường.”

Đừng có lúc nào thấy cô cũng nổi giận, ném đồ, mắng mỏ người, Lý Tuyết Y hoàn toàn không muốn chịu đựng rủi ro và phiền phức như vậy.

Lãnh Khiếu Vũ không để tâm đến lời cô nói, “Lạt mềm buộc chặt hả? Tôi sẽ bị cậu lừa à?” 

Lý Tuyết Y thật sự phục cậu ta, “Cậu có bị lừa hay không, có liên quan gì đến tôi đâu, tôi chỉ hy vọng sau này khi thấy tôi, cậu có thể phớt lờ tôi, như vậy có được không? Trùm trường nhạt nhẽo!”

Lãnh Khiếu Vũ giơ tay vỗ tay, “Nói hay lắm, nhưng tại sao tôi phải nghe cậu?”

Lý Tuyết Y lại tức giận đến mức hai má phồng lên, người này sao lại không hiểu? “Chỉ vì tôi thực sự thích Tiêu Dĩ Hàn! Tôi không muốn bạn học Tiêu hiểu lầm.”

Trang Tình nghe thấy cái tên này, rõ ràng ngẩn ra, ánh mắt không thân thiện nhìn Lý Tuyết Y.

Lãnh Khiếu Vũ cũng bị cô nói khiến cậu ta bật cười, “Tiêu Dĩ Hàn? Cậu ta là lớp trưởng nghèo kiết xác ở lớp cậu à?”

Lý Tuyết Y mặc dù rất sợ Tiêu Dĩ Hàn, nhưng những gì Lãnh Khiếu Vũ nói khiến cô rất không thích.

“Nghèo thì sao? Có phải ăn gạo nhà cậu hay mặc đồ nhà cậu không? Liên quan gì đến cậu? Hay là lo cho bản thân cậu đi!” Lý Tuyết Y tức đến đỏ cả tai.

Nói xong, cô quay người xuống cầu thang, không muốn nói chuyện với cậu ta, người có bệnh tổng tài bá đạo này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK