Em đừng cố chấp như vậy nữa. Nếu người ta thật sự yêu em đã không để em phải chờ như vậy. Người ta sẽ không khiến em phải đau buồn, không bớt mặc em cô đơn, trống trải rồi tự dằn vặt mình. Càng không nên đặt em vào mối quan hệ mập mờ không tên như vậy.
Mối quan hệ chẳng dám nói tiếng yêu, muốn lại gần ôm thật chặt nhưng chẳng dám, muốn nắm tay người nhưng chẳng dám với, chỉ đứng xa nhìn người. Có lúc, người đi bên cạnh người khác cười nói vui vẻ, bản thân cũng thấy chạnh lòng mà chẳng dám ghen vì không có tư cách.
Và, nếu người đã không yêu em, tại sao em vẫn cố đoái hoài, vẫn cứ quan tâm người rồi nuôi hi vọng? Trong khi bản thân lại chẳng dám tin là sẽ có ngày đó. Mặc cho ngoài kia có biết bao nhiêu người phải lòng mình, hứa với lòng chỉ bên người, bên người thôi. Vậy là đủ, đau lòng cũng kệ!
Em đừng như vậy nữa, đừng làm người ta khó xử nữa. Người ta đã không thương em rồi, sao em lại không thương chính bản thân mình? Bởi nếu em không có trách nhiệm với bản thân thì sao người ta có trách nhiệm với em được. Rõ ràng em đâu yếu đuối, em rất mạnh mẽ mà, phải không?