Chúng ta rồi cũng phải yêu rất nhiều người, đặt mình trong rất nhiều mối quan hệ rắc rối, khiến mình tổn thương và đau lòng. Nhưng duy nhất có một người làm chúng ta giữ mãi trong lòng dù có muốn cũng không bỏ được và không thể quên người đi được. Là người mình đặt hết lòng tin, dành hết tình cảm cho họ. Ấy vậy mà người vẫn đi, vẫn âm thầm rời bỏ ta đi. Khiến tim mình chẳng thể nào lành lại vết xước. Không nhắc tới thì thôi, tự mình nghĩ tới, Chạm vào nó lần nữa, thấu tim, chợt rỉ máu.
Tôi vẫn là vậy, dù có nhớ người đến đâu cũng dặn lòng là thôi.
Người cũng đã đi rồi, có thật sự muốn níu kéo, muốn giữ người cũng đâu còn được nữa. Người đã đi, yêu thương coi những hết. Dẫu có yêu người đến đâu, một khi đã quyết định xa là xa. Tự mình lục lọi lại những ký ức xưa cũ chỉ thêm đau lòng.