Mục lục
Chỗ Nào Không Đúng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Thành xoa xoa huyệt thái dương.


Dựa theo cách nói của Lý tu sĩ, hiện giờ người thân còn sót lại của tu sĩ ở Tây Nguyệt Quốc đều là mục tiêu của hoàng đế Tây Nguyệt Quốc.


Như vậy vấn đề lại tới.


Giản Thành hỏi: "Hoàng đế căn cứ vào cái gì để tìm kiếm người thân của tu sĩ?"


Lý tu sĩ lắc đầu: 'Hoàng đến tập hợp tư liệu hộ tịch tiến hành điều tra, nếu là có thân tộc đột nhiên cả nhà đột ngột tử vong, tám phần chính là mục tiêu gã muốn tìm."


Ánh mắt Giản Thành sáng lên: "Nói cách khác, danh sách nằm trong tay tên hoàng đế kia?"


"Vậy thì không rõ lắm." Lý tu sĩ lắc đầu: "Tu vi của ta thấp, tra không được nhiều sự tình lắm, chỉ biết mấy năm nay hoàng đế vẫn luôn sưu tầm huyết mạch tu sĩ, cho nên......."


Giản Thành tức khắc cảm thấy đau đầu, hắn hít sâu một hơi, nhìn Lý tu sĩ nói: "Ta hôm nay đi tra xét bốn phía trước một chút, ngày mai ta mang ngươi cùng chất nữ ra khỏi thành!"


Lý tu sĩ kia đại hỉ: "Đa tạ Thành lão ca hỗ trợ!!"


Giản Thành xua xua tay: "Ngươi cùng ta cũng từng cộng hoạn nạn, hoàng đế kia làm việc ngang ngược, ngươi ta lại có duyên tương ngộ, ta sao có thể khoang tay đứng nhìn?"


Hắn nói với Lý tu sĩ: "Ngươi cẩn thận kể lại tình huống với ta."


Lý tu sĩ vội vàng gật đầu, kỹ càng tỉ mỉ kể lại chuyển phát sinh trước đó cho Giản Thành.


Lý gia xem như là phú gia hương thân ở trong thành ở một khu phía Đông Tây Nguyệt Quốc, ước chừng khoảng ba mươi năm trước, vị Lý tu sĩ này trong lúc vô tình đào được nửa quyển sách tu tiên, có được vài câu khẩu quyết đứt quãng.


Lý tu sĩ tuy đã qua tuổi nhập môn tốt nhất, nhưng hắn cư nhiên là tam linh căn, thiên phú không tồi, bản tính thuần thiện, huynh trưởng hắn thành hôn xong, Lý tu sĩ thẳng đến mười bảy tuổi vẫn như cũ nguyên dương chưa mất, một ngụm tinh khí bẩm sinh chưa tán, vì thể trời đất xui khiến, liền bước vào một đường tu luyện.


Sau khi trở thành tán tu gà mờ, Lý tu sĩ trợ giúp Lý gia phát triển, dần dần làm cho Lý gia từ một hương thân bình thường biến thành gia tộc quyền thế nổi tiếng xa gần


Khi chất nữ Sầm Kiến Tuyết sinh ra năm ấy, Lý tu sĩ cảm thấy lưu lại trong nhà, hắn cũng vĩnh viễn không thể tiến thêm, liền cáo biệt với huynh trưởng, rời khỏi Lý gia, xuất môn lang bạt.


Mà huynh trưởng Lý tu sĩ cũng lấy lý do huynh đệ bước vào tiên đồ, tiên phàm có khác, cắt bỏ tên của Lý tu sĩ trên gia phả, chứng minh Lý nhị gia ở phàm tục đã chết, chỉ còn lại Lý tu sĩ bước lên tiên đồ.


Nhưng dù cho Lý tu sĩ rời nhà lúc còn trẻn, cũng chưa bái nhập ma môn, nhưng bởi vì năm đó hắn triển lộ không ít thủ đoạn tu tiên, tất nhiên bị người hoàng đế phái ra tìm hiểu đào ra, bởi vậy Lý gia mới gặp đại nạn.


Nghe xong tao ngộ của Lý tu sĩ, Giản Thành thở dài, hắn nhớ tới Sầm Kiến Tuyết, thuận miệng nói: "Vậy nhà chồng của chất nữ ngươi, Lưu gia thì sao? Dựa theo tin tức ngươi nghe lén được, Lưu gia thái phu nhân kia cũng từng có thân thích là tu sĩ, chẳng lẽ cả nhà Lưu ga đều sẽ chết hết?"
Lý tu sĩ cười lạnh nói: "Ta hoài nghi thân thích của Lưu gia thái phu nhân có thể là ma tu."


Giản Thành sửng sốt: "Ma tu?"


"Không sai." Lý tu sĩ nói: "Ta dùng mê thuật hỏi qua thái phu nhân, hình như nhà mẹ đẻ mẫu thân của thái phu nhân từng xảy ra một hồi tai họa, dòng chính đích tộc trong một đêm bị lửa lớn sống sờ sờ thiêu chết, không còn một người lưu lại, xem bút tích này, tám phần là ma tu làm."


Giản Thành ngơ ngẩn, hắn thình lình nói: "Vị thái phu nhân kia họ gì?"


Lý tu sĩ nói: "Họ Trương."


Giản Thành gục đầu xuống, cũng đúng, nếu là họ Cung, phỏng chừng đã sớm chết.


"Chất nữ kia của ngươi mang thai? Vậy hài tử là của Lưu gia đi?" Giản Thành nhớ tới hài tử của Sầm Kiến Tuyết, nhịn không được nói: "Thân thể nàng như thế nào? Không có việc gì đi?"


Lý tu sĩ trầm mặc thật lâu sau mới nói: "Chất nữ kia của ta...... mang thai nhi đã chết."


"..........." Giản Thành há hốc mồm: "Cái gì? Đã chết?"


Lý tu sĩ thở dài nói: "Ta mang theo Tuyết nhi chạy ra, dưới biến đổi lớn, Tuyết nhi đã chịu không ít kinh hách, ta có thể cảm giác hài tử trong bụng Tuyết Nhi đã không còn sinh cơ, đó là cái thai chết."


Giản Thành ngơ ngác, hắn trước đó suy nghĩ vô số chuyện xưa cẩu huyết, tỷ như Sầm Kiến Tuyết vứt bỏ hài tử leo lên gia chủ Tô gia, tỷ như Sầm Kiến Tuyết vì chạy trốn mà rơi thai, nhưng hắn không nghĩ tới thai nhi này đã không còn sinh cơ!


"Ta còn chưa dám nói cho Tuyết Nhi, nàng hiện tại nhờ hài tử mà chống một hơi, nếu hiện tại biết hài tử là thai chết, chỉ sợ........."Lý tu sĩ chua xót nói: "Hơn nữa, nàng hiện tại hoài thai đã hơn sáu tháng, lúc này sẩy thai đối với thân thể thương tổn cực lớn, không bằng chờ một chút......"


Giản Thành khô khốc nói: "........Làm khó nàng còn vì Lưu gia lưu lại đời sau."


Lý tu sĩ lắc đầu: "Lưu gia bất nhân, nhưng thật ra phu quân của Tuyết Nhi còn tính là có tình nghĩa, vừa mới đầu là phu quân Tuyết Nhi bảo hộ nàng, Tuyết Nhi mới chống đỡ được đến lúc ta chạy tới, chỉ tiếc Lý gia tông tộc tạo áp lực, cố ý dẫn phu quân Tuyết Nhi đi, trực tiếp nhảy vào hậu viện, mạnh mẽ trói Tuyết Nhi đi, cũng đem nàng lên quan."


"Sau đó ta nghe được Lưu gia cũng có thể sẽ tao ngộ tai họa, Tuyết Nhi liền quyết ý sinh hạ hài tử ra."


"Nàng nói Lưu lang chưa từng phụ nàng, nàng vẫn phải vì Lưu lang sinh hạ con nối dõi."
Giản Thành nghe xong trong lòng thực hụt hẫng.


Đúng nha, đời trước hắn hàng đêm sênh ca, cũng không có hồng nhan tri kỷ nào sinh cho hắn đứa con trai béo mập = =


Giản Thành thở dài, ngay sau đó lại lấy lại tinh thần.


—— Chậc, đó đều là chuyện đời trước, chuyện cũ không thể truy cứu, cùng lắm thì tương lai cùng sư huynh thu mấy đồ đệ vừa lòng đẹp ý, coi như dưỡng nhi tử nha ~


"Lý tiểu nương tử nhưng thật là tình thâm nghĩa trọng, Lưu lang kia đáng tiếc." Giản Thành nhớ tới tao ngộ của mình đời trước, nhịn không được tự giễu một câu.


Nhưng thật ra Lý tu sĩ không rõ hổ thẹn trong lòng Giản Thành, nghe được câu tán thưởng này này của Giản Thành, còn lộ ra một tia ý cười: "Chất nữ kia của ta tính cách cứng cỏi, trọng tình trọng nghĩa, là một nữ tử tốt."


Ánh mắt Giản Thành có chút trôi đi, đánh cái ha ha, phụ họa gật đầu.


—— Dù cho Sầm Kiến Tuyết từng có mấy bạn trai, dù sao cuối cùng nàng đều rất dễ chịu, tuy rằng không phù hợp với trên ý nghĩa truyền thống, nhưng nói là nữ tử tốt ngược lại cũng không quá.


Hai người nói qua lại vài câu, Lý tu sĩ mang theo Giản Thành về tới nhà dân mà mình ẩn thân.


Hắn nói với Giản Thành: "Nơi này từng là của hồi môn nhà mẹ đẻ của mẫu thân ta, sau ta lại rời khỏi gia tộc, đại ca liền làm chủ tặng cho ta, nói là lưu lại một nơi đặt chân cho ta, trong tộc không có ghi lại, cho nên nơi này không có người nào biết."


Lý tu sĩ đẩy cửa ra, mời Giản Thành vào, xuyên qua trung đình, đi vào trước chủ trạch, Lý tu sĩ gõ gõ cửa: "Tuyết Nhi, là ta, mở cửa."


Thực nhanh, cửa không tiếng động mở ra, một nữ tử thân mặc vải thô cảnh giác mà nhìn qua, nhìn thấy Lý tu sĩ thần sắc mới hơi hơi thả lỏng, bất qua khi nàng nhìn thấy Giản Thành phía sau Lý tu sĩ, tức khắc biến sắc.


Lý tu sĩ vội vàng trấn an nữ tử nói: "Chớ sợ, đây là một vị bằng hữu ta nhận thức."


Nữ tử khẽ gật đầu, nghiêng người tránh ở sau cửa, thật cẩn thận mở cửa.


Lý tu sĩ cùng Giản Thành tiến vào phòng, nữ tử lập tức đóng cửa lại.


Lý tu sĩ chỉ vào Giản Thành nói: "Đây là Thành đạo hữu, ngươi gọi hắn là Thành thúc thúc là được."


Nữ tử, cũng chính là Sầm Kiến Tuyết đỡ eo, khom người hành lễ: "Kiến qua Thành thúc thúc."


Giản Thành nghe xưng hô như vậy, tâm tình vi diệu cực kỳ, hồng nhan tri kỷ yêu nhau đánh nhau đời trước đảo mắt biến thành chất nữ, này này này........


Hắn một phen lau mặc, chậc, một lần gặp được Khương Ngọc Dao kia không phải cũng là như thế này sao? Dựa theo quan hệ của hắn cùng Trần Húc Chi, Khương Ngọc Dao còn không phải là đại chất nữ của hắn sao!!


Lý tu sĩ Giản Thành cho Giản Thành: "Đây là chất nữ của ta, Kiến Tuyết."


Giản Thành cẩn thận đánh giá Sầm Kiến Tuyết trước mặt.


Nữ tử mặt như trái xoan, tóc dài màu đen tùy ý cột lại sau đầu, làm trang điểm phụ nhân, nàng mặc áo vài thô màu nâu thẫm, thân dưới là quần ống rộng, tựa hồn là vì để tiện tùy thời dời đi mà cố ý may váy thành như vậy, bên góc còn nhìn thấy vải vụn hỗn độn.


Giữa mày của nàng lộ ra một tia anh khí, còn có quật cường cùng kiên cường không thể hoàn toàn che dấu, cho dù rũ mắt làm vẻ dịu ngoan, đôi con ngươi kia vẫn như cũ sáng ngời, phảng phất như có ngọn lửa đang thiêu đốt trong đó, lộ ra một cỗ cứng cỏi cùng tuyệt nhiên.


Thần sắc Giản Thành có chút hoảng hốt.


Hắn nhớ tới Sầm Kiến Tuyết nhìn thấy ở tương lai, khi đó nàng đã là chủ nhân trên thực tế của Tô gia, mặc dù bọn họ lần đầu gặp mặt là ở trên tường thành Uyển thành.


Lúc ấy Sầm Kiến Tuyết mặc một bộ kính trang đỏ thẫm, anh khí bức người, một tay kiếm quyết tinh diệu, xung phong liều chết ở tuyến đầu với Yêu tộc.


Máu tươi cùng váy đỏ của nàng trùng lên nhau, khi hắn từ trên trời giáng xuống cứu nàng suýt chết, trong nháy mắt đó ngoái đầu nhìn lại kia, trở thành nguyên nhân cùng rung động hai người xảy ra quan hệ.


Sau đó vấn đề liền tới = =


Sầm Kiến Tuyết trước mắt là một người thường không hơn không kém, vậy vì sao nàng có thể trở thành nữ chủ nhân Tô gia Uyển thành, thậm chí cầm linh kiếm đánh trả, ở trên tường thành Uyển thành chém giết cùng Yêu tộc đây?


Có lẽ thời gian Giản Thành phát ngốc có chút dài, sắc mặt Sầm Kiến Tuyết dần dần trở nên trắng bệch.


Lý tu sĩ khó hiểu nói: "Thành lão ca?"


Giản Thành đột nhiên hoàn hồn, hắn lắc lắc đầu: "Không có gì, chỉ là......."


Hắn thình lình nhớ tới một chuyện: "Có chuyện ta muốn chứng thực một chút."


Lý tu sĩ nói: 'Nguyện nghe kỹ càng."


"Ta có tinh huyết của một vị bằng hữu ở đây, hắn cũng từng xuất thân từ Tây Nguyệt Quốc, trên thực thế chúng ta trước đó ước định gặp nhau ở Tây Nguyệt Quốc, nhưng ta tới Tây Nguyệt Quốc, ngược lại không có tin tức của hắn....." Giản Thành hàm hồ nói: "Nếu như Sầm nương tử không phản đối, ta có thể dùng tinh huyết của bằng hữu làm thí nghiệm hay không?"


Lý tu sĩ thực nhanh liền phản ứng lại: "Thành lão ca là nói..........Lưu gia?"


Giản Thành gật đầu: "Hẳn là có thể thí nghiệm một chút bằng hữu kia của ta có quan hệ cùng Lưu gia hay không."


Sầm Kiến Tuyết nghe xong theo bản năng che lại bụng, nàng nhìn về phía Lý tu sĩ giống như xin giúp đỡ: "Nhị thúc......."


Lý tu sĩ tức khắc do dự.


Giản Thành vội vàng nói: "Yên tâm đi, bí pháp này không tổn thương thai nhi." Hắn nháy mắt ra hiệu cho Lý tu sĩ: "Nếu như bọn họ có liên hệ, chỉ có nhan sắc linh lực sẽ xuất hiện biến hóa, sẽ không có ảnh hưởng khác."


Lý tu sĩ nghe xong trong lòng vừa động, hắn chung quỳ cũng là quan hệ huyết thống cùng Sầm Kiến Tuyết, cả nhà đều là do mình là chết, đối mặt với chất nữ còn sót lại, Lý tu sĩ là không đành lòng, không biết là muốn nói cho Sầm Kiến Tuyết là hài tử trong bụng nàng đã chết như thế nào.


Nhưng nếu như thừa dịp khi kiểm tra phát hiện dị thường, từ Thành lão ca tới nói, chất nữ có lẽ có thể tiếp thu.


Nghĩ đến đây, Lý tu sĩ nói: "Thành lão ca, nếu như xác định sẽ không ảnh hưởng tới hài tử, vậy thử xem đi."


Hắn trấn an Sầm Kiến Tuyết: "Yên tâm, nếu như là quan hệ họ hàng với bằng hữu của Thành lão ca, tương lai sau khi đứa nhỏ này xuất thé, có lẽ còn có thể nhiều thêm một vị thân nhân cùng huyết thống."


Sầm Kiến Tuyết giật mình, cặp mày nhíu chặt của nàng hơi hơi buông ra, chậm rãi gật đầu: "Nhị thúc nói phải."


Nàng nhìn về phía Giản Thành: "Còn xin Thành thúc thúc kiểm tra đi."


Cùng lúc đó, đồng dạng cửa thành, đồng dạng vị trí, vài nam nữ bước vào bình kinh.


Đi tuốt đằng trước đúng là người được Bạch Anh chưởng tôn mệnh lệnh đi đến Thái Thanh Kiếm Các trước – Sóc Nguyệt.


Bên cạnh nàng đi theo hai gã nam tử cùng một nữ tử, hai nam tử mặc trường bào xanh trắng đan xen, khuôn mặt anh tuấn, khí thế lạnh lẽo, sau lưng đeo trường kiếm, đúng là tu sĩ kiếm tu Thái Thanh Kiếm Các.


Mà nữ tử còn lại một thân bạch y, ngay cả tóc dài cũng là thuần trắng không tì vết, ánh mắt nàng so với người thường thì nhạt hơn, ở dưới ánh sáng, cơ hồ trong suốt.


Quanh thân nữ tử tràn ngập kiếm khí sắc bén lạnh băng, xem kiến thế thậm chí còn lãnh lệ cường hãn hơn so với hai gã kiếm tu nam nhân kia.


Sóc Nguyệt sau khi vào thành thở dài, nói với nữ tử này: "Yến Phi kia vậy mà có thể chạy, chỉ tiếc không đuổi kịp."


Nữ tử nhàn nhạt nói: "Kiểu gì cũng xuất hiện, Tây Nguyệt Quốc này là nước phụ thuộc của Quy Nguyên Tông, Yến Phi nếu muốn cầu viện, tám phần sẽ đến bình kinh."


Nàng nói: "Sau khi tìm được, xử lý gã."


Sóc Nguyệt nhấp môi, tựa hồ muốn khuyên bảo nữ tử chớ có sát sinh, chính là nhớ tới Lan Hải chưởng tôn trong tông môn đã mất đi, lời nói đến bên miệng vẫn là nhịn không được.


Sóc Nguyệt thở dài: "Thu tỷ tỷ, chưởng môn sư bá còn chờ công văn của quý phái đấy, chúng ta nếu trì hoãn ở chỗ này quá lâu....."


Nữ tử họ Thu nghiêng đầu: "Bạch Anh tiền bối truyền công văn cho chúng ta, không phải vì tiêu diệt ma tu sao?"


Sóc Nguyệt nghẹn một chút, thế nhưng vô pháp khuyên nhủ, chỉ có thể không nói tiếp.


=====================


Tác giả có lời muốn nói:


Yến Phi: Đcm, ta chính là mệnh bị đuổi giết T^T


============


Đời trước Lý tu sĩ này đã chết ở Vọng Đoạn sơn, Sầm Kiến Tuyết bị đưa vào hoàng cung, thiếu chút nữa bị tống vào đan lô.


=====


Cùng với hồng nhan tri kỷ Thái Thanh Kiếm Các mới lên sân khấu!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK