Mục lục
Chỗ Nào Không Đúng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Thành nghe xong kiến nghị của chó săn Cung Thiên Trọng, tức khắc có điểm ngốc.


Trợ giúp sư huynh xử lý chuyện Tinh Hải phong? Dùng biện pháp này gia tăng hảo cảm trong lòng sư huynh?


Biện pháp không xấu, chỉ là........


Trên thực tế Giản Thành đời trước cơ hồ chưa từng xử lý qua bất luận cái nội vụ gì, hắn trước nay đều là chiến đấu ở tiền tuyến, dẫn theo các tiểu đệ liên tục chiến đấu ở các chiến trường ngàn dặm, còn về vật tư cùng vấn đề cần xử lý của tông môn, đều là Diệp Vô Cấu cùng Khương Ngọc Dao hỗ trợ xử lý.


Theo thực lực Giản Thành không ngừng đề cao, thanh danh hắn cũng ngày càng mạnh, nếu không có đám người Khương Ngọc Dao hỗ trợ phía sau, tất nhiên không có khả năng truyền bá rộng rãi ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thanh thế to lớn như thế.


Giản Thành trước nay đều là một cái cờ hiệu, một nhân vật lãnh tụ được hình thành bởi nhiều phe phái để nhận lấy kính ngưỡng cùng sùng bái của vô số tu sĩ.


Muốn nói bản thân hắn có cái năng lực xử lý sự tình gì...........


Ngô, cái này phải đánh một cái dấu chấm hỏi.


Giản Thành nhịn không được đi tìm bạn đồng hành Sóc Nguyệt cố vấn một chút cách xử lý sự vụ một phong.


Sóc Nguyệt đưa ra câu trả lời cũng thực kỳ diệu: "Ai? Ta trước kia rất ít xử lý những việc vặt này, bởi vì Trần sư đệ đều hỗ trợ làm."


Giản Thành: "......"


Sóc Nguyệt cười mỉa nói: "Sau đó chưởng môn lại xuất quan, yêu cầu các phong chúng ta tự mình xử lý sự tình, ta liền làm phiền Lâm sư đệ.'


Nàng nói Lân sư đệ tất nhiên không phải Lâm Trọng của chủ phong, mà là Lâm Dữu của Huyễn Nguyệt phong.


Một người tâm tư kín đáo trầm mặc ít lời.


Trước đây Lâm Dữu còn từng cùng đám người Hà Minh cùng ở trong Vọng Đoạn sơn tìm kiếm linh hỏa, Giản Thành nguyên bản hẳn là nhận thức hắn.


Nhưng Giản Thành nỗ lực nhớ lại nửa ngày, mới rốt cuộc từ trong đầu tìm ra một người như vậy, hắn nhịn không được kinh ngạc nói: "Lâm sư huynh............. cảm giác tồn tại thực nhạt, nếu không phải sư tỷ nhắc tới hắn, ta thực nhanh liền quên mất.'


Sóc Nguyệt chớp chớp mắt, nàng đè thấp âm thanh nói: "Nói cho sư đệ cũng không sao, Lâm sư đệ là hạt giống mà Huyễn Thiên Bộ chúng ta phi thường xem trọng, tương lại chỉ sợ phải kế thừa vị trí của một trong hai người đứng đầu Bộ, mỗi một người đều tu luyện bí thuật đặc thù, phóng tới trong biển người, ngươi căn bản không tìm thấy bọn họ.'


Giản Thành nhịn không được tấm tắc nói: "Vậy nói cách khác, sư tỷ cũng không thạo xử lý sự vụ?"


Sóc Nguyệt nghiêng đầu: "Ngươi là đang suy xét chuyện Tinh Hải phong sao?"


Giản Thành gật đầu: "Đúng vậy, đây không phải là sắp liên minh sao, tu sĩ Tinh Hải phong phần lớn là tu luyện bí thuật trị liệu, tương lai khẳng định phải lên chiến trường hỗ trợn, ta cân nhắc phải làm thế nào để móc nói linh tinh....."


"........giao cho Tiêu Thâm Thủy không phải là được rồi sao?" Sóc Nguyệt đương nhiên nói: "Tên kia tuy rằng trọng thương, nhưng cũng chưa chết a!"


........đúng nha! Giản Thành thình lình nhớ tới Tiêu Thâm Thủy, bởi vì đời trước Tiêu Thâm Thủy đã chết, cho nên hắn hoàn toàn quên Tiêu Thâm Thủy!


Sóc Nguyệt còn đang nói: "Tiểu sư đệ chính là một hảo thủ trong chuyện xử lý sự vụ, hắn lại từng là người được đề cử cho cung chủ Luân Hồi Cung, hiểu biết cách hoạt động bên trong Luân Hồi Cung, ngươi hoàn toàn có thể đem sự tình giao cho hắn."


Nhớ tới chuyện của Lan Hải chưởng tôn, Sóc Nguyệt nhịn không được thở dài nói: "Để hắn vội lên, cũng miễn cho sư đệ miên man suy nghĩ."


Giản Thành nghe xong như suy tư cái gì.


Tiêu Thâm Thủy bị hai bị phó cung chủ dàn xếp ở trên trong phòng bệnh đặc thù của Luân Hồi Cung, kỳ thật lúc trước trước khi Lan Hải chưởng tôn chết không chỉ đem lôi kiếp châu chỉ có cung chủ Luân Hồi Cung mới có cho Tiêu Thâm Thủy, còn cơ hồ đêm toàn bộ tinh huyết mình có đều để lại.


Có hai dạng đồ vật khác biệt này, hơn nữa còn có tu sĩ trong Luân Hồi Cung tỉ mỉ trị liệu, Tiêu Thâm Thủy hẳn là đã sớm tỉnh.


Hắn sở dĩ còn đang lâm vào trạng thái miên man, hoàn toàn là bởi vì hắn không muốn tỉnh lại.


Hoặc là nói, Tiêu Thâm Thủy sa vào trong trạng thái tâm ma, còn chưa phá vỡ được ma chướng, bước qua cái bậc cửa kia.


Nếu Tiêu Thâm Thủy tỉnh lại thì sao?


Sư huynh không phải nhiều thêm một người giúp đỡ sao!


Tinh Hải phong cũng có người quản lý, chính mình cũng có thể giảm bớt phiền toái!


Còn về làm thế nào để Tiêu Thâm Thủy tỉnh lại.............. Giản Thành sờ sờ cằm, lộ ra vẻ tươi cười.


Nếu là hắn trước đây, chỉ sợ còn chưa làm được điểm này, nhưng hiện tại sao.......


"Đạo phân lưỡng nghi, âm dương tương sinh, hỗn độn sinh ra cơ, tử vong chỉ là bắt đầu của tân sinh." Giản Thành bắt đầu lên lớp cho Cung Thiên Trọng: "Ta gần đây cảm thụ một chút bên cạnh lý trí cùng điên cuồng, tìm hiểu một môn bí pháp, ngươi hảo hảo học.'


Cái này đến phiên Cung Thiên Trọng có điểm ngốc, hắn đưa chủ ý giúp Trần Húc Chi làm việc cho Giản Thành, Giản Thành trái lại dạy hắn bí pháp? Đây là chuyện gì?


Bất quá dù cho trong lòng Cung Thiên Trọng thấp thỏm, nhưng có người dạy bí pháp cao thâm, hắn đương nhiên phải bắt lấy cơ hội hảo hảo học tập a!


Huống chi thằng nhãi Giản Thành này dạy bí pháp........... quả thực tinh diệu cực kỳ!


"Thể chất của ngươi tuy rằng sẽ mang lại một chút phiền toái cho ngươi, nhưng từ góc độ nào đó mà nói, cũng là một chuyện tốt." Giản Thành nói như vậy: "Cực âm sinh ra dương, cực dương sinh ra âm, ngươi nếu như có thể đem cửu âm thân thể tu luyện đến mức tận cùng, trong âm sinh ra dương, ngươi ngược lại có thể tu luyện bí pháp cao thâm nhất của Đại Nhật Tiên Tông, cuối cùng đạt thành cảnh giới hỗn độn lưỡng nghi.'


Giản Thành vẽ một cái bánh nướng lớn cho Cung Thiên Trọng, vấn đề là cái bánh này còn ăn ngon như vậy, phương pháp làm bánh còn nghe có vẻ không có vấn đề gì!


Cung Thiên Trọng tâm động.


"Ta hiện tại ít nhiều cũng minh bạch chút, vì sao mục tiêu ban đầu của ma môn là sư huynh."


Khi Giản Thành lên lớp cho Cung Thiên Trọng, nhịn không được nói đến Trần Húc Chi, hoặc là nói dù cho hắn nói cái gì cũng có thể quành đến trên người Trần Húc Chi.


Cung Thiên Trọng đã sớm thích ứng được, hắn nghe xong thực hợp với tình hình mà hỏi: "Nga? Vì sao lại nói như vậy?"


Giản Thành thở dài nói: "Linh căn của sư huynh là thuộc tính kim thủy, kim sinh thủy, y kỳ thật là thuộc tính chí âm, chẳng qua Bạch Anh vì y khai phá một bí pháp lãnh hỏa đặc thù, cho nên mới có thể cực âm sinh dương, ngọn lửa trở nên mãnh liệt cường hãn, nếu như y bị bắt chuyển thành ma tu......."


Trước dùng Nguyên Thủy Âm Liên gột rửa linh căn, lại dùng bí pháp ma môn mạnh mẽ chuyển hóa, sau khi hạ xuống bí pháp không được phép tự tử, đem người ném tới Huyết Cổ Ma Quật, phàm là sau khi chém giết ra, kia tất nhiên sẽ thành cường giả ma tu.


Sự thật cũng đích xác là như vậy, Trần Húc Chi cuối cùng trở thành Đông Dương ma đế.


Giản Thành cũng là tại lúc này đây ngoài ý muốn đột phá cảnh giới, cắn nuốt tâm ma, sau khi trở thành đạo ma song tu, mới chân chính minh bạch chỗ huyền diệu chuyển hóa lực lượng trong đó.


Hắn lắc đầu, để mình quên đi chuyện không thoải mái đã qua đi đó, dù sao cũng đã qua, hắn cũng tuyệt đối không cho phép loại sự tình này lại xảy ra.


"Ngươi hiện tại quan trọng nhất là rèn luyện linh lực của mình, không cần lo lắng sẽ đưa tới ma tu, cũng không cần lo lắng khiến cho những người khác trong tông môn chú ý, đệ tử Huyễn Nguyệt phong tu luyện đều là bí pháp về ánh sáng cùng ảo ảnh, bọn họ am hiểu nhất là ngụy trang cùng nhìn thấu, tâm trí cứng cỏi, thậm chí so với đệ tử chủ phong còn mạnh hơn, ở trước khi ngươi tiến giai Trúc Cơ, hẳn là đều sẽ không chịu ảnh hưởng của ngươi."


Giản Thành thúc giục Cung Thiên Trọng: "Ngươi mau chóng tu luyện, đem tầng thứ nhất tu luyện tốt, liền đi Tinh Hải phong tìm Liễu phó cung chủ."


Cung Thiên Trọng sửng sốt: "Liễu phó cung chủ?"


"Nga, chính là tu sĩ Kim Đan Liễu Lạc Nguyên." Giản Thành nói: "Ngươi đi tìm ông ấy, để ông ấy mang ngươi đi gặp Tiêu Thâm Thủy."


Giản Thành: "Tiêu Thâm Thủy kia thương thể phỏng chừng đã sớm khỏi, chẳng qua do trong lòng còn có ma chướng, ta dạy cho ngươi bí pháp này có thể cắn nuốt tâm ma của hắn."


Cung Thiên Trọng: ".............." Từ từ ta nghe được cá gì?


Giản Thành: "Đem hắn đánh thức, để hắn đi giúp sư huynh xử lý công vụ."


Cung Thiên Trọng nghe xong quả thực phải quỳ với Giản Thành.


Hắn đưa ra chủ ý để Giản Thành giúp Trần Húc Chi xử lý công tác cùng nhau tăng ca, kết quả Giản Thành đơn giản tặng cho Trần Húc Chi một người có thể xử lý công vụ?!


Đây thật sự là........


"Cứ như vậy, sư huynh cũng có thời gian xem kiến thức du lịch của ta, đúng không?"


Giản Thành cảm thấy mình quả thực cơ trí, cũng mỗi ngày đều thúc giục Cung Thiên Trọng.


"Hảo hảo tu luyện a!"


Cung Thiên Trọng: ".............."


Loại chuyện tu luyện này tất nhiên không có khả năng một lần là xong.


Giản Thành truyền thụ cho Cung Thiên Trọng bộ bí pháp này có cái tên thực vô nghĩa, gọi là sư huynh đại pháp = =


Giản Thành tỏ vẻ thời điểm tìm hiểu là đang nghĩ đến sư huynh, cho nên liền lấy cái tên như vậy.


Cung Thiên Trọng nghe xong muốn tạo phản.


Hắn nhịn không được uy hiếp Giản Thành, trừ phi Giản Thành để hắn lấy tên, nếu không hắn liền đem chuyện này nói cho Trần Húc Chi.


Cung Thiên Trọng uy hiếp nhưng vẫn là ngữ khí uyển chuyển như vũ: "Nếu như Trần đạo hữu nghe nói chuyện này, y có thể sinh khí hay không không thể biết được, nhưng chưởng môn bọn họ nhất định sẽ tức giận, Trần đạo hữu ngoài mặt cũng sẽ khó coi.'


Giản Thành không sao cả mà đồng ý.


Cung Thiên Trọng nghĩ nghĩ, cấp cho cái bí pháp cao thâm này một cái tên to lớn: Thái Huyền Kinh!


Thái Huyền Kinh tổng cộng có hai tầng, hoặc là nói trước mắt Giản Thành liền khai phá được hai tầng.


Tầng thứ nhất nội dung rất kinh tủng, khúc dạo đầu nói thẳng, tâm ma là cường đại như thế nào, cũng là một loại lực lượng, nếu tu sĩ có thể hấp thu linh khí thiên địa dùng cho mình, vì sao không thể hấp thu lực lượng tâm ma để tăng cường thực lực bản thân?


Loại ý niệm này có một chút đặc tính không có gì không thể thiêu của Đại Nhật Tiên Tông.


Cung Thiên Trọng mới đầu nhìn thấy còn cảm thấy Giản Thành đang nói bậy, chờ sau khi đọc xong một thiên, trong lòng chỉ còn lại hai chữ bội phục.


Giản Thành sau khi bước vào ma đạo song tu, khai sáng ra một lưu phái hoàn toàn mới, nếu bí pháp này có thể truyền bá, như vậy tâm ma không còn là một chướng ngại của mỗi tu sĩ nữa, thậm chí từ đây chính mà lưỡng đoạn cũng sẽ biến mất, bởi vì tu sĩ chính đạo hấp thu tâm ma, cùng với tu sĩ ma đạo cực âm mà sinh dương, kết quả bọn họ đem lại đều không khác nhau.


Tương lai của toàn bộ đại lục đều sẽ bị Giản Thành viết lại, hắn sẽ trở thành người khai sáng vận mệnh mới của đại lục!


Khép lại quyển sách trong tay, thần sắc Cung Thiên Trọng ngơ ngẩn.


Ai nói Giản Thành là ngốc tử, kẻ đó mới chân chính là ngốc tử.


Hắn cười khổ, lúc ban đầu hắn vì sao bị ký kết khế ước chủ tớ? còn không phải bởi vì Giản Thành không phải là ngốc như hắn nghĩ sao? Thế cho nên chính mình lật thuyền trong mương sao?


Hơn nữa, nếu như có thể đi theo một người như vậy, đúng ở phía sau hắn khai sáng một tương lai hoàn toàn mới, từng bước một viết lại vận mệnh của tu sĩ trên toàn bộ đại lục...........chỉ là nghĩ, đã khiến cho nhân tâm sôi trào a!


Cung Thiên Trọng không tự chủ được mà toát ra cảm giác hưng phấn lộ ra trong nguy hiểm, nóng lòng muốn thử lại hỗn loạn làm cho người run rẩy điên cuồng, giống như là anh túc.


Lục Kiến Vũ đẩy cửa tiến vào nhìn thấy nụ cười này, lập tức ngây ngẩn cả người.


Giản Thành cũng không biết Cung Thiên Trọng sau khi có được bí pháp liền não bổ ra nội dung khó lường.


Không ngừng lên đừng, đoàn người này của bọn họ đã rời đi phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông, một lần nữa xuyên qua Oánh Hạ sơn, đi tới trung bộ đại lục.


Sau khi tiến vào trung bộ đại lục, bọn họ tất cả đều nhạy bén phát hiện một chuyện.


Loạn tượng bắt đầu xuất hiện.


Phường thị tu sĩ các nơi đều bao phủ trong một cỗ không khí bất an cùng nôn nóng, rất nhiều cái tên đã sớm bị mai một lại từng đám nhảy ra, có một vài là tán tu ma đạo xú danh rõ ràng, có một vài là hành hiệp vừa chính vừa tà, các loại yêu ma quỷ quái tất cả đều xông ra.


Nhìn đến loại tình huống này, tất cả mọi người đều nhịn không được tăng lên tốc độ lên đường.


Ngày này, mọi người trở lại Tây Nguyệt Quốc.


Nhưng mà khổ bức chính là, bởi vì ma tu bắt đầu tụ tập, trong Tây Nguyệt Quốc cũng xuất hiện không ít ma tu Kim Đan kỳ, bọn chúng bắt đầu kết bè kéo phái đóng quân ở chỗ này, rốt cuộc thì Tây Nguyệt Quốc cũng là phạm vi thế lực của Quy Nguyên Tông, bọn chúng tất nhiên không cho phép trong phạm vi thế lực xuất hiện đông đảo tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông.


Sóc Nguyệt cùng Thu Vũ Lạc thương lượng một chút, quyết định đi đường vòng.


Nếu như không đi từ Tây Nguyệt Quốc, bọn họ cần phải nam hạ tiến vào tầng tầng lớp lớp tám vạn dặm Trọng Sơn.


Dù là Sóc Nguyệt hay là Thu Vũ Lạc, bọn họ cũng chưa từng tới Trọng Sơn, nghe nói tu sĩ nơi này đều lấy sơn trại làm đơn vị, nếu như tùy tiện tiến vào Trọng Sơn, bọn họ có khả năng sẽ nhận phải công kích.


Cuối cùng ngược lại là Giản Thành quyết định vấn đề này.


Hắn nói: "Nương ta là người của ba sơn trại nơi này."


Trên mặt thanh niên tóc đen hiếm khi toát ra một tia rối rắm.


"Ta mang các ngươi vào đi thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK