Mục lục
Thố Vương Tiên Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt trời đã nghiêng bóng,

Ngoại Môn của Cửu Huyền Môn bắt đầu huyên náo,vì cuộc khảo hạch đột xuất này. Dù đây là cơ hội tiến vào nội môn nhưng mới có vài tháng luyện tập thật khó có được hi vọng. Nhưng những đệ tử mới lại vô cùng hưng phấn

“ Ây da… lần này tổ chức khảo hạch có phần kỳ lạ à nghen?”

“Kỳ lạ chỗ nào cơ? Ta thấy đây là chuyện tốt đấy chứ, “

Một người khác lại xen vào

“Mọi lần khảo hạch đều có đệ tử nội môn làm đối tượng khiêu chiến. Và có trưởng lão đến để đánh giá. Vậy mà lần này chẳng có ai hết, Ngoại Môn tự so đấu thì sao chứ, đâu có cơ sở để đánh giá với chuẩn đệ tử nội môn”

“Ngươi nói gì vậy, không có bọn họ chẳng phải chúng ta sẽ thuận lợi đi vào nội môn ư, đúng là không biết đường sướng”

“Ngươi cứ tự ảo tưởng đi… ta thấy có vào nội môn cũng không đến lượt chúng ta, mà chẳng may vào được cũng bị các đệ tử chiếu trên chèn ép thôi. Thà ở ngoại môn là trùm thì hay hơn hà hà..”

Thấy Lý Hào và Từ Dũng đi tới, vài đệ tử bắt đầu bàn tán xì xào. Họ không coi thường mà có phần lo ngại

“Ngươi nói xem cái tên Lý Hào có phải là thiên tài không, nghe nói thời gian vừa rồi hắn ta tu luyện ghê lắm. Còn cái tên Ngô Diệm dường như biết tin gì đó nên lấy cớ ra ngoài một thời gian, hắn bỏ đi đúng vào thời gian ba tháng cá cược. Ta cứ thấy mùi âm mưu quanh đây”

Song vẫn có người hướng tới Lý hào nói lớn

“Vậy thì sao chứ…Không có Ngô Diệm thì vẫn còn Vương Tân lão đầu, Lý Hào ngươi chuẩn bị tinh thần giặt quần áo cho bọn ta đi là vừa?”

Lý Hào làm mặt xấu trêu ngươi

“ Hạo Đô bảo lão đầu tương lai đi giặt quần áo cho thuộc hạ, thật chẳng có ý tứ… ngươi sẽ phải hối hận vì dám thách thức ta. Đợi ta hiển lộ Tài năng tuyệt thế, cùng độ soái bá đạo trước đệ tử ngoại môn, ngươi sẽ hiểu vì sao lại có cuộc khảo hạch đột xuất này”

Người thiếu niên tên hạo Đô liếc xéo

“Ý của ngươi là do biểu hiện kinh người của ngươi, được các trưởng lão chú ý”

“Điều đó còn phải nói sao”

“Ta thấy ngươi suốt ngày gây thị phi…làm mọi người để ý đến ngoại môn, cho rằng chúng ta làm biếng tu luyện thì có.”

Từ phía sau đám đệ tử ngoại môn lại ồ lên, không phải vì Lý Hào mà là một người khác. Mọi người tự động dàn ra tạo thành lối đi

Hạo Đô hí hửng

“Ngô Diệm trở về thật đúng lúc, lần này Lý Hào nhà ngươi chết chắc rồi nhé”

Lý Hào nhìn thấy bóng người đi tới trước mắt, Vương Tân đối với hắn không có ấn tượng gì lắm, chỉ nghe nói hắn ta rất khỏ mà thôi, Trong ngoại môn không có ai đạt nhục thể cỡ 500 cân lực như hắn cả, huống chi nội lực của hắn cũng không phải vừa.

Trong lòng Lý Hào thầm rủa “ Sao ngươi không đi luôn còn quay lại làm gì nữa” tuy vậy hắn vẫn nói cứng

“Ngươi đến thật đúng lúc, không hàng phục được ngươi thì những người khác không có chịu phục, tôn ta làm lão đại a… Mà ngươi tới rồi thì ta đành miễn cưỡng tốn sức một ít vậy”

Đám đệ tử xung quanh há hốc mồm, vốn biết Lý Hào bốn khoa trương nói quá, nhưng khiêu khích trực diện như thế này thật sự là bị điên rồi chăng? Ai chẳng biết Vương Tân thực lực đạt chuẩn nội môn đệ tử, nếu không phải thiên tư không tốt thì hắn đã vào nội môn từ đầu, nhưng hắn có thê kiên trì mấy năm làm đệ tử ngoại môn chờ ngày tấn thăng đủ thấy sức kiên trì với tông môn mạnh cỡ nào

Vương Tân đối với lời khiêu khích lại vô cùng bình thản, đưa mắt nhìn qua đánh giá một hồi rồi quay đi như không có chuyện gì. Trái lại ngươi đi cùng Vương Tân lại có chút kỳ quái, vóc người nhỏ nhắn tuy mặc áo của đệ tử ngoại môn song lại vừa thấy lạ vừa thấy quen. Đi qua người Lý Hào còn nháy mắt với hắn một cái làm hắn rổi da gà

Túm lấy vai Từ Dũng như sợ bị ngã ngửa,giọng nói Lý Hào lắp bắp

“ Từ Dũng, ngươi có thấy chuyện gì vừa xảy ra không”

Từ Dũng cũng run không kém

“Cờ cờ ó có có”

Đưa mắt nhìn theo hai người vừa đi qua, sự chú ý lại đặt lên mông to tròn của người lạ mặt

“ Tên đó là ai nhỉ sao ta không nhớ có đệ tử ngoại môn như vậy…Cả ngươi lại toát ra mùi hương của nữ tử…Không phải một tên bệnh hoạn nào chứ. “

Từ dũng cười có lệ

“Cũng có thể lắm? Ở đây đa số là nam nhân có lẽ do thiếu thốn tình cảm nên có vài người dị biến đó mà”

Lý Hào méo mặt, chợt sởn gai gốc

Mọi người tập trung đông đủ, chấp sự cho bắt đầu buổi khảo hạch kỳ quái này

“ Lần khảo hạch nội môn lần này có phần đặc biệt, không phải khảo thí tiến độ tu luyện như thường lệ, cũng không phải so đấu giữa hai đệ tử ngoại môn, mà là hỗn chiến. Trước tình hình ma môn càng ngày càng lộng hành hỗn chiến sẽ giúp các ngươi tiếp cận với chiến đấu thực tế ”

Hình thức quái lạ này mới nghe lần đầu làm mọi người ồ lên. Chấp sự cố gắng trấn an rồi giải thích

“Mỗi người sẽ cầm mộc kiếm thi đấu, trên thanh kiếm có bôi đỏ ai bị kiếm chém trúng người ba lần thì sẽ bị loại, cứ sau một khắc sẽ dừng một lần cho đến khi còn lại tối đa mười người. Những người đó sẽ có tư cách đi vào làm nội môn đệ tử”

Mọi người nhận lấy mộc kiếm rồi đứng tản nhau ra, giờ này người xung quanh đều có thế là địch nhân. Có vài người lại lập thành một nhóm hỗ trợ nhau

Một tiếng Chuông vang lên, tất cả mọi người lao vào nhau một cách hỗn loạn, có người hùng hổ công kích chém tới, có người lại tìm đường né tránh, chỉ cần không bị kiếm chém trúng thì vẫn có thể vào nội môn

….

Tên một góc ở phía trên Chính điện, ba lão giả đang nhìn về hướng cuộc hỗn chiến xảy ra. Họ là trưởng lão của cửu Huyền Môn. Vẻ mặt không thực sự tốt

“Không ngờ Cửu Huyền Tông lại có ngày lựa chọn đệ tử theo cách này… có khác nào một đám du côn ngoài đường cớ chứ?”

Đại trưởng lão thở dài

“Minh trưởng lão, Hà trưởng lão hai người thấy cách làm này có ổn thỏa hay chăng?”

Hà trưởng lão đầu trọc lắc đầu

“Không còn cách nào khả dĩ hơn, Băng Phong chi môn gặp nạn, cầu xin sự giúp đỡ. Chúng ta không thể làm ngơ được, nhưng mà đem mấy đệ tử ngoại môn đi chẳng khác nào đua họ vào chỗ chết”

Minh trưởng lão lại thêm

“Dù không phải đạo,Nhưng chỉ có làm vậy mới tránh được tổn thất cho tông môn. Ma nhân vốn thực lực cường hãn lại hiếu chiến nếu đem đệ tử tinh anh đi chuyến này chỉ sợ Cửu Huyền Môn sẽ như diều đứt dây mất, Huống Hồ Ma Môn vẫn còn đó, chúng ta không thể rời đi quá xa được.”

Đại Trưởng lão trầm ngâm rồi nói

“Chuyến đi Bắc Phong này lành ít dữ nhiều, việc tông môn phải nhờ hai trưởng lão chăm lo rồi”

Hà trưởng lão vội ngăn lại

“Đại trưởng lão, xin nghe ta nói. Chúng ta đều là trưởng lão, nhưng thực lực của ta lại xếp sau hai người, chuyến này để ta dẫn người đi thì hơn. Chương môn đang bế quan cùng với đệ tử thân truyền… Ma Môn lại thường xuyên gây họa, hai vị nên ở lại bảo hộ tông môn mới đúng”

Đại trưởng lão gật gù

“Vậy Hà Trưởng Lão cần phải bảo trọng, sinh mệnh của chúng ta nên chết vì cửu huyền môn, không nên quá cưỡng cầu nơi đất khách. Không cần biết các tông môn khác như thế nào, nhưng lão nhất định phải bình an trở về”

“Ta hiểu rồi…”

Minh trưởng lão đứng ngòi không yên trong lòng cũng có phần không thoải mái

“Các Tông môn đã thống nhất ngày khởi hành chưa?”

Đại trưởng lão vội trả lời

“Mọi người thống nhất 5 này nữa tập trung ở Vân Đài Sơn rồi cùng nhau đi về Bắc Phong… đường đi khá dài nên lần này dùng đến Xuyên Vân Điểu”

“Tình hình trước mặt khá nguy cấp, đám đệ tử đi chuyến này sợ rằng khó bảo toàn được tính mạng, Hãy cho bọn họ nghỉ ngơi vài ngày đi”

Ba trưởng lão hội ý một lúc lâu rồi lại đồng thời thở dài, bản lĩnh của họ đã cao thâm nhưng vẫn chưa hoàn toàn khống chế được đại cục, nhưng thứ họ đang làm dù không muốn cũng phải làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK