So đấu giữa các võ giả được rất nhiều người quan tâm, số người đi vào xem thôi đã đông hơn hôm qua rất nhiều rồi, thêm nữa khu võ giả cũng ồn ào không kém, hôm qua đã loại đi 16 người nhưng vẫn còn 80 người lận lại thêm mấy thế lực ít khi có dịp đứng chung một chỗ hiển nhiên cười nói liên hồi, có người cũng tỏ ra ương ngạnh mạnh miệng khiến lẫn nhau, nhưng cũng chỉ là khẩu chiến mà thôi
Thời gian võ hội đã tới, tên quản sự mắt híp lại làm công việc gọi tên các thí sinh tham dự đi lên lôi đài, Ngay lượt đầu đã có người trong các thế lực lên đài, trong khi những người khác đều gặp đối thủ là võ giả tự do thì lại có một cặp đấu giữa hai thế lực được diên ra từ sớm Ngô Diệm với Hàn Thiên Xích,
Hai người đều có thực lực hơn người trong thế lực của mình, Hàn Thiên Xích đã sớm là đệ tử tinh anh xếp thứ ba sau Hàn Phong, Hàn Thương nhục thể lớn nhất sử dụng đao làm binh khí, Trùng hợp thay Ngô diệm cũng tu luyện theo hướng tương tự cũng có nhục thể cường đại lại dùng đại đao. Đây cũng là tâm điểm trong lượt thi đấu đầu tiên, hai đệ tử tinh anh đối chiến mở đầu cho một ngày luận võ sôi nổi
Vóc dáng hai người có chút tương tự nhau đều cao lớn, một người mặc cẩm bào là Ngô Diệm một người mặc yểm tâm giáp là Hàn Thiên Xích,
“Thiên Xích Huynh, nghe danh đệ tử tinh anh Hàn gia đã lâu, hôm nay xin được lĩnh giáo”
“Ta cũng mới hay tin, ngươi vừa tấn chức đệ Tử tinh anh của Hắc Hổ, tuy mới tấn cấp nhưng ta không có nương tay đâu?”
Ngô Diệm cười gằn
“Đừng trách ta ngựa non háu đá”
Ngô Diệm tay trái vung đao lao về phía trước, Vận nội khí định chiêu đầu sẽ so nội khí với đối phương khí thế bất ngờ tăng mạnh
“ Choaang!”
Tiếng hai Thanh đao va vào nhau, đói với sự công kích của Ngô Diệm Hàn Thiên Xích cũng không có ý né tránh, đã dùng đao không bao giờ né tránh đao thế của một người khác đó là tôn chỉ của hắn khi mới dùng đao, Hai luồng khí lực va chạm làm cho mấy người gần đó bất giác bịt tai lại, Hai đao dính liền song phương nhìn nhau cười một cách khó coi
“Mới tấn chức đệ tử tinh anh mà khí lực tốt như vậy”
“Hừ còn nhiều điều khiến người ngạc nhiên hơn nữa”
Bai bên không hẹn mà cùng lúc lùi lại ra sau, Ngô Diệm lại vận khí tung người lên cao bất ngờ xoay đao phóng ra một luồng đao khí màu đỏ hướng Hàn Thiên Xích mà lao tới
“Liệt Hỏa Phi Vân Trảm”
Nhìn thấy đao khí lao đến trước mắt, Hàn Thiên Xích không hề nao núng khóe miệng có chút cong lên, tay phải dùng đao che chắn trước mặt, nhẹ nhành lắc nhẹ cánh tay luồng đao khí đã bị lệch sang một hướng khác tạo nên một vết lõm
“Hê hê! Người cũng biết sử ra đao khí”
Ngô diệm chưa tiếp đất thì Hàn Thiên xích đã hóa giải công kích bất ngờ xoay đao lao tới phản kích
“Như vậy thì ta không đùa với ngươi nữa, tiếp của ta một đao”
Một luồng bạch sắc bao lấy đao của Hàn Thiên xích cho thấy người này đã vận không ít nội khí vào chiêu này, Đao chép từ sườn trái sang Ngô Diệm chỉ biết ngả người về sao né một đao đây uy lực này… Nhưng chưa dừng lại ở đó Hàn Thiên Xích Dựa vào thế không đổi đường đao mà tiếp tục tăng không xoay một vòng chém xuống, chưa gì lôi đài đã bị một đao này tạo ra một vết nứt
Hàn Thiên Xích Không có hạ thủ lưu tình, đòn này mà trúng chiêu thì Ngô diệm chắc hộc máu buông đao chịu thua mất, nhưng Hắn đã kịp lăn người qua một bên né được thế hiểm, vội vàng đứng lên thủ thế, Hàn Thiên Xích thấy vậy vội khiêu khích
“ Tưởng thế nào, hóa ra chỉ biết né tránh, bình sinh ta rất ghét những kẻ chỉ biết né mà không dám đánh trả”
Nói xong vội truyền nội khí vào đao lại tiếp tục lao đến, chém liên tiếp vào Người Ngô Diệm, người khác nhìn thấy họ như hai kẻ thù truyền kiếp, đang sống mái với nhau vậy, Ngô Diệm chưa kịp hoàn thủ thì đao khác lại vung tới, chiêu liên hoàn như vậy nhất thời khó mà phản kích
“Sao ngươi chỉ biết đỡ đòn vậy? Cầm đao mà không dám đánh trả, Đao giới có một kẻ như người thật đáng hổ thẹn,”
“”Mau buông đao đầu hàng đi”
Dứt lời một đao cuối đánh bật Ngô Diệm khiến hắn thối lui vài bước, trọng miệng có chút ngọt ngọt, hắn biết mình đã bị nội thương, nếu tiếp tục đỡ đòn như vậy không phải cách, Khẽ nuốt một ngụm vào trong lòng Ngô Diệm cũng đứng lên, nãy giờ đã chịu không ít ấm ức giờ hắn đã nắm qua được đao thế đối phương
“ Người buông đao phải là ngươi”
Lần này kẻ công kích là Ngô Diệm. “ Choang ~ choang “ Bị phản kích lần này Hần thiên xích là người phải lui trước hai lần so đao vừa rồi, Bất ngờ Ngô Diệm dùng hư chiêu quét ngang phía dưới khiến Hàn Thiên Xích phải nhảy lùi ra sau.
NHưng Ngô diệm chưa có dừng lại hắn đã đưa đốiphương được vào thế liên liên chiêu của hắn, đâu dế từ bỏ như vậy, Sau khi quét ngang phía dưới Ngô Diệm lướt tới phía trước đón đầu xoay người xử ra một chiêu
“Nhất đao hoành thiên”
Đây là một chiêu từng phá nát đỉnh đồng, cũng từng đánh bay Hắc Tinh Báo, uy lực không hề nhỏ, Hàn Thiên xích đang chưa có chạm đất nhất thời đưa đao ra chống đỡ, cả người bị đánh bay ra xa chật vật lắm mới tiếp đất
“Ngô Diệm Thắng”
Hàn Thiên xích ngớ người khi nghe quản sự công bố kết quả, hồi nãy bị đối phương dụ vào thế liên hoàn, nên nhất thời bị bay ra khỏi lôi đài, theo luật thì như vậy đã thua rồi. Bèn hậm hực lui ra sau, tất nhiên hắn không phục rồi. Mọi người xung quanh cũng mới ngợ ra Hàn Thiên Xíc đã bị thua, nhưng có lẽ mọi người cũng hiểu và thông cảm cho hắn, Mới đầu còn đánh cho Ngô Diệp tối tăm mặt mũi, thế mà nhất thời chủ quan để đối đãn dụ một chiêu đánh bay khỏi lôi đài
“Thật là tiếc đang hay. lại bị đánh bay khỏi lôi đài”
“Ta thích nhất lối đánh đầy uy mãnh của Thiên Xích a, đúng là một tay đao mẫu mực”
“Nhưng Ngô Diệm cũng đâu phải tay vừa! hai đòn là có thể đánh văng đối thủ khỏi lôi đài”
Hai người dùng đao, đều có lực lượng hơn người một người đao thế uy mãnh, tấn công liên hồi ép lui đối thủ, một người lại bình tĩnh xử lí tình huống khéo léo tuy không dồn nhiều lực nhưng chiêu thức lại có chút ý tứ. Thực lực võ giả ít nhất cũng phải được như vậy mới gọi là đáng xem, chỉ tiếc vận khí hai người không tốt lại gặp ngay ở vòng đầu, Trong khi các đệ tử tinh anh của các thế lực đều gặp phải đối thủ khá nhẹ cân không gây nhiều trở ngại cho họ.