Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1381:


Ngẩng đầu nhìn lên, mọi người lúc này mới thấy mây đen tụ tập, lôi điện lóe lên trong những đám mây đen, đây là dấu hiệu của một trận giông bão.

Vốn là ban ngày nhưng bầu trời lại trở nên hết sức đen tối, ánh sáng mặt trời đều đã bị bóng tối nuốt chửng.

Nhìn từ xa còn có thể thấy đám mây đen trên bầu trời lớn đến mức đang bao phủ lấy toàn bộ Thiên Tông.

“Sao ta lại có cảm giác tim đập nhanh nhỉ?”, có không ít người lẩm bẩm.

Đừng nói tới đệ tử, ngay cả các trưởng lão cũng đều ngẩng đầu nhìn trời rồi khẽ cau mày, cái gọi là cảm giác tim đập nhanh chính là cảm giác thấy một loại áp lực vô hình, không chỉ đệ tử, ngay cả các trưởng lão cũng cảm thấy bị đè ép.

“Không phải giông bão tới, là thiên kiếp đang tới”, Linh Lung vừa bước ra khỏi Thiên Trì thì thần sắc đã đại biến.

“Ai đang độ kiếp?”, Dương Huyền Tông quát lớn, vang vọng cả Thiên Tông.

“Cái gì… độ kiếp?”
“Nghe còn không hiểu sao? Đây chính là thiên kiếp”.


“Thật sự là thiên kiếp sao?”
Sau khi nghe Dương Huyền Tông quát lên thì toàn bộ Thiên Tông đều trở nên vô cùng kích động.

Các đệ tử đều ngẩng đầu nhìn, ngay cả những người đang bế quan tu luyện cũng phải chạy ra ngoài, bọn họ chưa từng nhìn thấy thiên kiếp, chỉ mới được nghe các trưởng lão nói qua, bây giờ có cơ hội nhìn thấy, thì ra thiên kiếp giống như thế này! Trên bầu trời có mây đen cuộn trào, thiên lôi đánh ầm ầm, áp lực đè xuống vạn vật hết sức kinh khủng, khiến cho tâm thần của ai cũng chấn động, bão tố bình thường chắc chắn không thể có được uy lực như vậy.

“Ai đang độ kiếp, mau ra ngoài Thiên Tông”.

Dương Huyền Tông vẫn đang dùng bí thuật sóng âm cực mạnh để quát lớn truyền khắp Thiên Tông.

Thiên kiếp… ông ta đã từng gặp qua.

Thiên kiếp không phải là chuyện đùa! Nếu như độ kiếp ở một nơi vắng vẻ thì không sao, nhưng nếu như độ kiếp ở một nơi có quá nhiều người thì sẽ trở thành một thảm họa.

Ở trong phạm vi thiên kiếp, bất cứ ai cũng sẽ gặp phải tai ương, không kể già trẻ lớn bé.

Nói trắng ra thì tất cả mọi người đều sẽ bị thiên lôi đánh.

Bình thường người ta phải đến nơi không có người để độ kiếp.

Bây giờ lại có người đang độ kiếp ở ngay bên trong Thiên Tông.

Đây rõ ràng là đang muốn kéo toàn bộ Thiên Tông bị thiên lôi đánh! Sau khi bị thiên lôi đánh thì toàn bộ Thiên Tông sẽ bị hủy diệt, chỉ có quỷ mới biết trong số các đệ tử và các trưởng lão của Thiên Tông sẽ có bao nhiêu người bị thiên kiếp này giết chết.

“Ai đang độ kiếp ở đây vậy, điên rồi sao!”
Tiếng mắng mỏ đã bắt đầu vang lên khắp nơi, mấy trưởng lão đang bế quan cũng đều nhảy ra ngoài văng tục không thôi.

“Mọi người, mau chạy ra khỏi Thiên Tông”, Dương Huyền Tông lại quát lên, tự mang uy nghiêm của chưởng giáo.

Thiên kiếp đã sắp hoàn tất, có thể đánh xuống Thiên Tông bất cứ lúc nào.

Giờ phút này e rằng đã quá muộn để tìm ra người đang độ kiếp.

Như thế thì chỉ còn có cách chủ động né tránh, núi non thành trì bị hủy còn có thể tái tạo lại được, nhưng nếu như nhân tài mà Thiên Tông bỏ công bồi dưỡng ra bị tiêu diệt thì sẽ là một tổn thất lớn không thể nào bù đắp được, phải biết rằng đệ tử của Thiên Tông có không ít thiếu chủ của các gia tộc lớn hay thiếu thành chủ của các tòa thành cổ, tùy tiện lấy ra một người thì cũng sẽ động trúng người có thân phận không hề đơn giản, nếu như những đệ tử đó bị tiêu diệt và các thế lực lớn đồng loạt hỏi tội thì ngay cả hoàng tộc cũng không gánh chịu nổi.

“Đi, đi mau”, Thiên Tông bắt đầu trở nên hết sức náo loạn.

Lúc này cần phải nhanh chân để tự cứu lấy mạng sống của mình, ai cũng phóng ra ngoài nhanh như tên bay.


Chương 1382:


Từ trên trời nhìn xuống có thể thấy được dòng người tràn ra nhiều như kiến, tất cả đều đang chạy ra bên ngoài Thiên Tông.


Mọi người vừa chạy vừa mắng, không biết rốt cuộc là kẻ điên nào đang độ kiếp bên trong Thiên Tông.


“Phong, phong cho ta… hắt xì”.


Ở trên tầng ba của Tàng Kinh Các, nội tâm của Triệu Bân đang gào thét.


Hắn hắt xì không ngừng chỉ trong một thời gian ngắn, có quỷ mới biết lúc này có bao nhiêu người đang nhắc đến hắn.


Không sai, đây chính là thiên kiếp của hắn.


Lúc đầu thì hắn hoàn toàn không biết, cho đến khi một cỗ áp lực khủng khiếp đè ép lên hắn thì hắn mới biết là thiên kiếp đang tới, bởi vì lúc hắn từ cảnh giới Ngưng Nguyên đột phá lên cảnh giới Chân Linh thì cũng đã trải qua thiên kiếp. Hắn đã từng hỏi qua Nguyệt Thần, được biết đây là một loại kiếp số, bên trong thiên thư huyền môn đã có nhắc đến không ít lần, người vượt qua được thiên kiếp thì sẽ được niết bàn lột xác, người không vượt qua được thiên kiếp thì sẽ bị táng hồn hủy thân.


Không ngờ khi đột phá lên cảnh giới Huyền Dương hắn vẫn phải trải qua thiên kiếp.


Hắn còn chưa sẵn sàng để bị thiên lôi đánh.


Hơn nữa, đây là ở Thiên Tông, một khi thiên kiếp ập xuống thì tất cả mọi người đều sẽ bị thiên lôi đánh.


May mắn thay Nguyệt Thần đã truyền cho hắn một loại pháp quyết có thể dùng để tạm phong ấn thiên kiếp.


Nói cách khác, loại pháp quyết này có thể giúp cho hắn đột phá cảnh giới trước, sau đó mới tự chọn thời gian và địa điểm khác để độ kiếp.


“Cơ sư đệ, mau rời khỏi đây!”, Nguyệt Linh gọi.


“Bị ngăn chặn rồi!”


Triệu Bân không động đậy được nên gào lên một tiếng.





Theo tiếng rống lên của hắn lôi kiếp cũng được ngăn chặn.


Lúc này hắn đã bình tĩnh lại, bên ngoài cũng tĩnh mịch, bầu trời tràn đầy mây và sấm sét dần tan đi uy áp. Mây đen lần lượt tản ra, sấm chớp cũng bớt dần đi, bầu trời trong xanh lại như trước như thể… chưa từng xảy ra chuyện gì.


“Hết rồi?”, thấy thế Linh Lung khẽ cau mày.


“Sao lại như thế?”, Dương Huyền Tông cũng nhíu mày.


Thiên kiếp sắp đến, sao nói hết là hết ngay thế?


Ông ta nghĩ chắc người độ kiếp đã xảy ra vấn đề gì đó.


Nếu người độ kiếp chết thì tất nhiên thiên kiếp sẽ biến mất.


Với kinh nghiệm của mình, ông ta cũng chỉ nghĩ đến khả năng này, lẽ nào còn có thể ngăn chặn thiên kiếp được sao?




“Kiểm tra xem, trong tông có thể có người đã chết!”, Dương Huyền Tông nhẹ giọng nói.


“Vâng!”, mấy trưởng lão đằng sau vội chạy về mấy hướng khác nhau.


“Sư thúc nghĩ thế nào?”


“Không loại trừ khả năng những thế lực khác đến quấy phá Thiên Tông”, Linh Lung nhàn nhã nói: “Nếu thiên kiếp này cứ tiếp tục xảy ra thì không đơn giản là một, hai người chết đâu, căn cơ của Thiên Tông… đều sẽ bị hủy trong phút chốc mất”.


“Hơn nữa cứ điều tra rõ ràng trước”.


“Tình Báo các thế nào rồi?” “Vẫn đang trong quá trình thành lập”. Dương Huyển Tông hít một hơi thật sâu, cũng không khỏi xoa mày. Mạng lưới tình báo của Thiên Tông từng bị tàn phá, khi ông ta lên đầm nhiệm chức vụ cục diện đang cực kỳ hỗn loạn, thành lập không hề dễ dàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK