Mục lục
Tu Tẫn Hoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thư Điện Hợp sau khi biết được Tuyên Thành té xỉu, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới công chúa phủ.

Sở ma ma vừa nhìn thấy nàng tới, đôi mắt tựa hồ nhìn thấy được vị cứu tinh, vội vã kể ra đầu đuôi vì sao công chúa ngất đi.

Thư Điện Hợp làm một thủ thế cũng không nói gì, đi tới bên giường không nói một lời kiểm tra tình huống của Tuyên Thành.

Nàng trước tiến đẩy mí mắt ra, nhìn phản ứng của nàng, sau đó đưa tay Tuyên Thành đặt lên đầu gối của mình. Giơ tay lên bắt mạch, đầu ngón tay ép xuống, mạch đập có lực đang nhảy nhót trong tay nàng.

Sở ma ma thấy thế không nhiều lời nữa, ngậm miệng cùng miên nhi đứng lui qua một bên chờ đợi.

Thư Điện Hợp vội vàng tới, cừa nhìn thấy Tuyên Thành hôn mê nằm đó, không có cách nào bình tĩnh được, nàng hoảng hốt không cảm giác được gì, trong lòng rối rắm, lo lắng, bất an.

Sau một hồi điều chỉnh lại cảm xúc, nàng mới lần nữa chú ý tới mạch đập của Tuyên Thành.

Mạch của nàng ấy nằm ngoài dự đoán của Thư Điện Hợp. Thư Điện Hợp chỉ cảm thấy hô hấp rối loạn, cả người cứng lại,ý lạnh từ gan bàn chân lan ra, thấm vào tâm nàg, lại hoá thành tiễn xuyên thẳng vào tim, một đòn chí mạng.

Nàng miễn cưỡng đem chính mình tỉnh táo lại, đánh gãy những suy nghĩ kia, trong lòng hi vọng một tia may mắn, không khí xung quanh giống như ngưng lại, bên tai ong ong không nghe thấy bất kì gì

"Phò mã, phò mã, công chúa thế nào rồi?" người bên cạnh như gần như xa hô hoán, giống như thuỷ triều vọt tới, rót vào trong tai Thư Điện Hợp.

Nàng căng thẳng, trán đều là mồ hôi, cắn răng nói: "Sở ma ma, ngươi đi tới phủ phò mã mời một người tới đây...."

Sở ma ma đi về phía sau, Thư Điện Hợp hỏi: "Đến cùng là xảy ra chuyện gì?"

Miên nhi mặt trắng như tờ giấy, nước mắt rơi lả tả, nghe được âm thanh, trì độn phản ứng lại. phò mã ra là đang hỏi nàng, vội vã trả lời: "Công chúa hôm nay từ hoàng cung trở lại vẫn còn rất tốt, vừa cùng nô ty nói cười.... hôm nay nô tỳ cũng không nhìn ra có cái gì không đúng, đến khi công chúa đứng lên, đột nhiên nói choáng váng đầu óc, sau đó thân hình liền bất ổn, liền ngã xuống, may mà nô tỳ đúng lúc..." trong lòng nàng sốt tuột, lời nói cũng rối cả lên.

"Hoàng cung?"

Miên nhi nói: "Đúng, máy ngày nay công chúa đều tiến cung đi gặp hoàng thượng cùng tiểu hoàng tôn."

Hoàng tôn.... Thư Điện Hợp linh cảm tới cái gì, nhưng tạm thời không muốn tra cứu.

Nàng nói: "Không nên để cho bất kỳ ai biết được chuyện này, cũng không cần truyền tin vào trong cung."

Miên nhi rõ ràng ý tứ của Phò mã, công chúa xảy ra chuyện, nếu như để hoàng thượng biết được, thiên tử giận dữ, toàn bộ người trong công chúa phủ đều gặp xui xẻo, đặc biệt là các nàng ngày thường luôn hầu hạ công chúa, khó tránh khỏi tội chết.

"Thế nhưng...công chúa phải làm sao bây giờ?" nàng lo lắng hỏi.

"Ta sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì." Thư Điện Hợp lạnh lùng nói, nói xong liền để mọi người trong phòng lui xuống.

Bên trong phòng ngủ chỉ còn hai người, một người nằm. một người ngồi, Thư Điện Hợp nhìn Tuyên Thành hôn mê bất tỉnh, cả người bắt đầu run rẩy.

Phẫn nộ cùng tuyệt vọng, từng trận cảm giác vô lực từ đáy lòng bao phủ tới..

"Cái loại chất độc kia, có biện pháp nào giải không?"

"Cho tới ngày nay, không có người giải được." nàng vừa kết thúc cuộc đối thoạu với ách thúc còn chưa kịp tiêu hoá, làm sao Tuyên Thành làm sao lại xảy ra vấn đề tồi.

Bàn tay nàng lạnh lẽo, nước mắt theo gò má mà chảy xuống từng giọt rơi trên mu bàn tay của Tuyên Thành.

Sở ma ma tự mình đi mời người còn chưa về, Miên nhi một mình ngồi tại cửa phòng lo lắng, mặt trời từ từ lặn, trong phòng không có động tĩnh gì, Miên nhi hoảng hốt cho rằng bên trong đó không còn có ai.

Không biết qua bao lâu, cửa phòng yên lặng kia được mở ra, phò mã từ bên trong đi ra nói với nàng: "Ta muốn vào cung một chuyến, các ngươi chăm sóc tốt cho công chúa, không nên để cho người ngoài tiếp xúc nàng."

Miên nhi sững sờ, nàng không hiểu phò mã tại sao vào lúc này lại bỏ lại công chúa mà vào cung, hai mắt phò mã đỏ chót, một mặt kiên quyết, không tiện nói gì, liền đồng ý.

Có chuyện nàng phải đi chứng thực, vì lẽ đó Thư Điện Hợp đối với việc Tuyên Thành hôn mê cho dù trong lòng không yên, cũng chỉ có thể tạm để qua một bên.

Sắc trời đã tối hẳn, một con ngựa giống như cung tên lao từ phủ công chúa đến hoàng cung, tiếng vó ngựa gấp gáp. Gió thổi vù vù.

Bách tính ven đường đều không rõ chuyện, y phục cũng đều không thấy rõ, chỉ thấy tiếng vó ngựa, liền tưởng biên cương có tin cấp báo.

Thư Điện Hợp ghìm ngựa ở trước cửa cung, nhảy xuống. không ngừng nghỉ mà hướng cung điện của tiểu hoàng tôn mà đi, trong lòng nàng nghi ngờ đối phương không phải là ra tay với Tuyên Thành, mà là với tiểu hoàng tôn, bất ngờ đem Tuyên Thành liên luỵ vào, cho nên nàng nhất định phải vào cung xác nhận trước khi cửa cung đóng lại.

Hoàng tôn không có việc gì.

Bên trong cung điện đèn đuốc sáng huy hoàng, tiểu hoàng tôn đang ngồi ngay ngắn ở trên án thư, trong tay cầm một quyển luận ngữ, cau mày đăm chiêu, thái giám cùng cung nữ thanh tĩnh đứng hầu xung quanh, không giám quấy nhiễu hắn.

Nghi an điểm mũi chân, cẩn thận từng tí đi tới phía sau hắn, hai tay vỗ vai hắn hô lớn: "Ca ca!"

Lã Linh bị muội muội doạ sợ nhảy lên, dở khóc dở cười hỏi: "Nghi an ngươi muốn làm cái gì a?"

"Ca ca bồi Nghi an chơi!" Nghi an quệt mồm, làm nũng nói, liền tiến vào trong ngực của ca ca, muốn cướp quyển sách của hắn.

Tiểu hoàng tôn vội vã đem sách lấy ra, miễn cho sách thánh hiền bị muội muội không hiểu chuyện trà đạp.

Thư Điện Hợp thấy cảnh này, tâm hơi thả lỏng, cho rằng mình đã dự liệu sai rồi, suy nghĩ một chút không yên lòng, thế là vào trong cung điện.

Hoàng tôn thấy nàng tới, kinh nhạc trợn mắt lên: "Cô phụ!!" Nghi an mặt mày kinh hỉ, nới lỏng ca ca mình, bước chân hướng Thư Điện Hợp chạy tới.

"Cô phụ làm sao vào cung lúc này?" hoàng tôn tò mò hỏi, hướng Thư Điện Hợp liếc mắt nhìn, không nhìn thấy cô mẫu của mình, càng thêm kỳ quái.

"Đến..... xem các ngươi." Thư Điện Hợp không thể phỏng đoán nói, đem Nghi an ôm vào trong ngực, trước tiên xem sau tai nàng, lại xem qua mạch đập đều không có vấn đề.

"Cô phụ tới thật đúng lúc, Linh Quân có một vấn đề nghi hoặc không roc..." hoàng tôn không có nghi ngờ hắn, bưng luận ngữ tới trước mặt của Thư Điện Hợp muốn nàng vì chính mình giải thích nghi hoặc.

Ngay lúc hoàng tôn lơ đãng, Thư Điện Hợp xem sau tai hắn, da thịt non nớt, trắng nõn không có thứ gì.

Không có thứ gì.

"Cô phụ? Cô phụ?" hoàng tôn hỏi xong vấn đề lại không nhận được đáp án, lại thấy cô phụ mình ngơ ngác nhìn mình, chẳng lẽ trên mặt mình có thứ gí đặc biệt, hắn không tự chủ mà sờ gò má của mình.

"Tuyên Thành cô mẫu của ngươi...." Thư Điện Hợp cắn răng,không biết nên hỏi dò làm sao, một chữ, lại một chữ, ánh mắt tiểu hoàng tôn ngày càng không hiểu, nàng miễn cưỡng mỉm cười nói: "Vô sự."

ứng phó xong với tiểu hoàng tôn, Thư Điện Hợp lúc này tìm tới hai vị ma ma phụ trách sinh hoạt của hai đứa nhỏ, mệnh lệnh sau này đối với các món ăn đều phải để tâm, không được để người ngoài đụng tay vào. Nếu trong cung điện phát hiện kẻ khả nghi, hoặc hoàng tôn có gì không khở, lập tức phái người thông báo cho Tả hoài tới xử lý.

Tuyên Thành ở trong cung liền bị, như vậy có khả năng độc từ đây mà có. Thái tử sau khi chết nàng đã đổi toàn bộ người bên cạnh hoàng tôn, quản lý chặt chẽ, Tuyên Thành vẫn xảy ra chuyện, cho thấy tay của đối phương đã vươn vào trong hoàng cung này lâu rồi.

Bất luận lần này đối phương hướng về ai, cũng phải đề phòng hậu chiêu, ma ma từng chăm sóc qua Thái tử cùng tuyên thành, lại chăm hoàng tôn từ nhỏ, bên ngoài cung không có người nhà, trước mắt là người nàng tin tưởng nhất.

Sau khi kiểm tra xong mọi thứ, Thư Điện Hợp tức giận, ngón tay nắm lại, thu lại vẻ ôn hoà thường ngày, quanh thân toả ra sát khí, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Giả như Tuyên Thành xảy ra bất kỳ chuyện gì, nàng chắc chắn để cho cửu vương trả một cái giá thật lớn.

Cửa cung sắp đóng nàng không lưu lại nữa, trở về phủ công chúa.

Lúc này trong phủ đã thắp đèn, thường ngày đều nói cười náo nhiệt, hôm nay quá yên tĩnh, mỗi người trong lòng đều có mây đen che đi, coi như hạ nhân không biết chuyện gì xảy ra, nhưng chủ tử bị thế cũng sợ rơi đầu.

Bước chân của nàng chần chờ đi tới phòng ngủ, hi vọng Tuyên Thành giống như xưa xuất hiện trước mắt của mình.

Lại chuyển qua dây đu mà Tuyên Thành thường thích ngồi, cửa sổ phòng ngủ cách gần trong gang tấc, Thư Điện Hợp ngừng lại, ngón tay vuốt lên dây thừng.

Nếu ngày đó nàng không cùng Tuyên Thành tức giận, làm lành như lúc đầu, sự tình có phải là sẽ không biến thành hiện tại?

Thư Điện Hợp yết hầu chua chát, nàng chỉ muốn sau khi sự việc của cửu vương kết thúc, rồi cùng Tuyên Thành thẳng thắn tất cả, không nghĩ tới tạo hoá lại trêu người như vậy.

Nàng cùng với Tuyên Thành có điểm chung lớn nhất chính là, nàng xưa nay đều không thích làm gì thì làm. Không thích thao túng cuộc đời của mình mình, giống như Tuyên Thành vậy, tự do quyết đoán, ngoại giới đối với các nàng các loại hạn chế, làm nàng có quá nhiều lo lắng, cũng dẫn tới nàng có tính cẩn thận.

Giả như sớm một chút... lại sớm một chút.... Khoé miệng nàng hiện lên một nụ cười khổ, nếu như sớm chút liền không để công chúa gặp phải nàng, liệu nàng ấy hiện tại có phải rất hạnh phúc không.....

"Điện hạ từng nói muốn cùng thần sinh cùng chỗ, chết cùng huyệt." hiện tại thần cũng làm ra lựa chọn đồng dạng.

"Nếu có kiếp sau, thần sẽ đem nợ của thần đối với điện hạ trả lại."

Nói xong lời này, vẻ mặt nàng trở nên kiên quyết, nếu như Công chúa không sống nổi, nàng cũng sẽ không sống một mình.

Không cần nghĩ lại.

Thả ra dây thừng, đi tới phòng ngủ, Miên nhi đứng trước cửa một bước không rời, phát hiện ra phò mã, lập tức hướng về tronng phòng cất giọng nói "Phò mã đã trở về."

Thư Điện Hợp tiến vào trong phòng ngủ, ách phó cau mày khoa tay nói với nàng: "Đã xem qua."

"Chính là giữa ban ngày nói với ngươi độc của Quy thiên thảo."

Tác giả có lời muốn nói:

Thả một bao khăn giấy ở đây

Editor:

Thương công chúa, bí mật sắp hé lộ rồi....

Lịch nghỉ tết ; dừng up truyện từ ngày 30/1/2024 âm lịch tới ngày 10/1/2024 âm lịch

Chúc các bạn và gia đình năm mới an khang thịnh vượng, phát tài phát lộc, hẹn năm mới tới cùng nhau đồng hành cùng Thư thận và Tuyên Thành công chúa nhé.

Tuyên Thành: "Các vị, cảm ơn đã theo dõi, năm mới vui vẻ"

Thư Điện Hợp: " Các vị, cảm ơn đã theo dõi, năm mới vui vẻ"

Tuyên Thành: "Ngươi lại học theo ta...."

Tuyên Thành: " phu thê đồng lòng mà!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK