Mục lục
Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Văn Vũ: "..."

Hồ trưởng lão vỗ vai Trương tiên tử, "Đồ nhi ngoan, làm tốt lắm, đây quả thực là nha đầu nhóm lửa trời ban, chính là nó rồi!"

“Hồ Bất Phương- Hồ trưởng lão tổ chức đại điển thu nhận nha đầu nhóm lửa, người tham gia đều được ăn linh đan hạ phẩm miễn phí, một trăm người đầu tiên đến chúc mừng được tặng một viên linh đan trung phẩm, sau khi đại điển kết thúc còn có thể tham gia rút thăm trúng thưởng, giải thưởng là một viên linh đan thượng phẩm!”

Tin tức này như mọc cánh bay khắp Đan Dương Tông, hàng nghìn đệ tử từ mười mấy ngọn núi rủ nhau kéo đến xem náo nhiệt.

Bọn họ đều là luyện đan sư, chẳng lẽ chưa từng thấy linh đan sao?

Không, bọn họ chưa từng thấy ai thu nhận một nha đầu nhóm lửa phô trương như vậy!

"Nghe nói còn là Thiên Hỏa Linh Căn, tinh khiết hơn cả linh căn của tiểu sư muội Lưu Hỏa Phong, tư chất càng thêm nghịch thiên."

"Hừ, mười sáu tuổi mới Luyện Khí tầng ba, không phải lười thì là ngu dốt, khó trách chỉ có thể làm nha đầu nhóm lửa, Linh Lung tiểu sư muội cùng tuổi với nàng ta, nghe nói đang chuẩn bị bế quan Trúc Cơ rồi, đó mới là thiên tài chân chính."

"Nha đầu nhóm lửa của Hồ trưởng lão, ngươi cho rằng ai cũng có thể làm sao? Ông ấy là luyện đan đại sư tài năng nhất giới tu tiên, nếu nói ai có thể luyện chế ra Cực Phẩm Linh Đan, thì ngoài ông ấy ra không còn ai khác, nghe nói ngay cả Tiên Tôn cũng phải nhờ vả ông ấy."

"Nếu không phải Hồ trưởng lão có quen biết với Tiên Tôn, thì ai dám thu nhận củ khoai lang nóng này chứ, các ngươi không biết đâu, nàng ta chính là muội muội của Đông Chí tiên tử đó, trong đại thọ của Tiên Tôn đã ăn nói bất kính bị đuổi đi, Tiên Tôn tức giận còn đuổi theo ra ngoài mắng chửi nữa..."

Những tiểu đệ tử này ngày thường nhàn rỗi không có việc gì làm, thích nhất là bàn tán chuyện thị phi trong giới tu tiên.

Chuyện tình cảm rắc rối giữa Huyền Ngọc Tiên Tôn đứng trên đỉnh cao quyền lực và Tô tiên tử được mệnh danh là "Đệ nhất mỹ nhân" đương nhiên luôn được nhắc đến.

Người nói vô tình, người nghe hữu ý.

Nữ tỳ đến dò la tin tức xách váy chạy về Lưu Hỏa Phong, cung kính bẩm báo với Linh Lung tiên tử đang chọn lựa linh thảo, chiết xuất linh dịch:

"Tiểu thư, nô tỳ đã dò la rõ ràng, nha đầu nhóm lửa mà Hồ trưởng lão vừa mới thu nhận tên là Văn Vũ, quả thực là người đã chọc giận Tiên Tôn bị đuổi đi, cũng là đơn Hỏa Linh Căn, chỉ là bọn họ đều nói... nói..."

Linh Lung tiên tử liếc mắt nhìn nàng ta, "Có gì thì nói thẳng, đừng vòng vo tam quốc nữa, ta không trách phạt ngươi đâu."

"Vâng, nô tỳ biết tiểu thư nhân từ, chỉ là những lời bọn họ nói quá đáng quá, nô tỳ nhất thời không nói nên lời -- bọn họ nói, linh căn của Văn Vũ kia còn tinh khiết hơn cả tiểu thư, dung mạo cũng..."

Linh Lung tiên tử nghe vậy, sắc mặt quả nhiên tối sầm.

Linh căn và dung mạo, hai thứ này luôn là niềm kiêu hãnh của nàng ta, vậy mà lại bị một nha đầu nhóm lửa mang tiếng xấu xa hơn hẳn, ai mà chịu nổi?

Tô Mộng, hòn ngọc quý trên tay gia chủ nhà họ Tô, quanh năm suốt tháng đều hơn nàng ta một bậc, gia thế không bằng, tu vi không bằng, quan trọng nhất là không có được sự sủng ái của Tiên Tôn, những thứ đó cũng cho qua đi.

Văn Vũ nhà họ Văn, chỉ là một đứa con gái mồ côi được nhận nuôi nửa đường, ngay cả làm thế thân cho Tô Mộng cũng bị ghét bỏ, ả ta dựa vào cái gì, cũng xứng đáng so sánh với nàng ta sao?

"Bộp" một tiếng, Linh Lung tiên tử phân tâm, bỏ nhầm một cây linh thảo, linh dịch đang được chiết xuất trong lò luyện đan nhanh chóng chuyển sang màu đen, sủi bọt ùng ục, nhìn qua là cực độc.

Nàng ta nhắm mắt lại, trầm giọng nói: "Đi, đã náo nhiệt như vậy, chúng ta cũng đi xem thử."

**

Hồ trưởng lão là Phong chủ Lăng Hỏa Phong, đại điển đương nhiên được tổ chức tại đại điện của Phong chủ.

Lúc này, Văn Vũ đã biết được tầm quan trọng của bản thân từ miệng Trương tiên tử.

Quan trọng đến mức dù cô có đắc tội nặng nề với Tiên Tôn, chỉ cần địa hỏa còn công nhận cô một ngày, thì cả Đan Dương Tông từ trên xuống dưới sẽ dốc toàn lực bảo vệ cô một ngày.

Nguyên văn lời Trương tiên tử nói là:

"Sư muội yên tâm, đừng nói là Đan Dương Tông chúng ta không thể rời khỏi địa hỏa linh mạch này, ngay cả Miên Kiếm Tông bên cạnh, hay Viêm Khí Tông xa hơn một chút, cho dù là rèn kiếm hay luyện khí, ai ai cũng không thể thiếu địa hỏa, dựa vào năng lực làm thân với lửa của muội, sau này cứ an tâm nhóm lửa cho tốt, đảm bảo tính mạng vô lo."

Văn Vũ đáp: "Đa tạ Trương sư tỷ chỉ điểm, ta nhất định sẽ trở thành nha đầu nhóm lửa sáng chói nhất giới tu tiên."

"Sư muội chí hướng cao xa!"

Hai tỷ muội cứ như vậy vui vẻ quyết định con đường tu luyện sau này của Văn Vũ: Nhóm lửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK