Mục lục
Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời còn chưa dứt, Xương rồng biến dị đã biến hình, hóa thành một thiếu niên tuấn tú mặc trường bào xanh đậm, mái tóc dài buông xõa sau lưng.

Sau đó, cậu mỉm cười tao nhã với Văn Vũ, "Xin chào, tôi tên là Tiên Tiên Tử, mạng này của tôi là của cô."

Từ Hân Di: "..."

Quả nhiên là Hỏa linh, một cái tát đã gọi ra được một đứa em trai, thật là lợi hại.

Màn sương phía đông của không gian vẫn đang chậm rãi rút lui, xem ra không đến một ngày là không xong.

Từ Hân Di sợ biến mất quá lâu sẽ khiến những kẻ tinh ranh trong khu trú ẩn nghi ngờ, sau khi xác định Tiên Tiên Tử này không những không có ác ý với Văn Vũ mà còn răm rắp nghe lời, cô ta mới yên tâm rời khỏi không gian.

Trước khi đi, cô ta và Văn Vũ hẹn ước, "Tối nay đợi mọi người ngủ say tôi sẽ quay lại, đến lúc đó chúng ta cùng nhau chứng kiến ​​sự xuất hiện của khu vực mới."

Văn Vũ gật đầu, sau đó kéo theo cái đuôi trở về phòng của mình trong căn cứ.

Môi trường thay đổi, cô lại nằm trên giường gỗ, Tiên Tiên Tử thì đứng bên cạnh tò mò đánh giá xung quanh.

Văn Vũ đi thẳng vào vấn đề, "Căn cứ không nuôi người rảnh rỗi, đã muốn theo tôi như vậy, vậy thì trước tiên hãy nói xem cậu biết làm gì đi."

Tiên Tiên Tử tao nhã chống cằm trầm ngâm, "Câu hỏi này thật khó, chúng tôi là Tiên nhân bình thường đều rảnh rỗi, không cần làm việc."

Văn Vũ: "..."

Đó là cá mặn, đừng tự dựng cho mình thiết lập người ăn không ngồi rồi!

Cô vừa định nói không làm việc thì không có ăn thì giọng nói của Hứa Nặc đột nhiên vang lên cùng với tiếng gõ cửa dồn dập.

"A Vũũũ, mau ra đây xem, Đinh Vạn Lý nói trên trời có động tĩnh!"

Văn Vũ lập tức lật người xuống giường, chạy ra khỏi cửa, bỏ lại một câu "Ở yên trong phòng đừng chạy lung tung", tốc độ nhanh đến mức trước mắt Tiên Tiên Tử gần như xuất hiện tàn ảnh.

Cậu mỉm cười, trong lòng càng thêm hài lòng: Quả nhiên là đại nhân linh hồn không gian mà mình vừa gặp đã thích, thật sự rất khác biệt.

Vì Đinh Vạn Lý thông báo kịp thời, Văn Vũ đứng bên ngoài ngẩng đầu nhìn một lúc, trên bầu trời căn cứ mới xuất hiện một chiếc tàu vũ trụ.

Thân tàu in logo "Rebecca" bắt mắt, khiến người ta vừa nhìn đã liên tưởng ngay đến thân phận của chủ nhân.

"Là nữ idol thường xuyên qua lại với Noel, rất nổi tiếng ở tinh tế, chúng tôi nghi ngờ động cơ đến Alpha của cô ta."

Ứng Chuẩn đi tới, đưa cho Văn Vũ một chiếc ống nhòm quân dụng, Tư lệnh Ôn và Ôn Tư Duệ bên cạnh cũng mỗi người một chiếc.

Tư lệnh Ôn vừa xem vừa phân tích, "Xem ra là Tứ Quý chúng ta không những không bị thiên tai tận thế đánh bại, mà ngược lại càng ngày càng tốt, kẻ địch không nhịn được muốn ra tay thăm dò rồi."

Ôn Tư Duệ khẽ cười, "Không dám phá vỡ hiệp ước hòa bình tinh tế, sợ trở thành mục tiêu công kích, lại thèm muốn đất đai và tài nguyên của chúng ta, cũng chỉ có thể để cho những nghệ sĩ này lấy danh nghĩa đến thăm hỏi để giở trò."

Văn Vũ nhìn qua ống nhòm thấy cửa khoang tàu vũ trụ mở ra, một người phụ nữ trẻ đẹp và một ông lão râu quai nón lần lượt đi xuống, giẫm lên thiết bị bay lơ lửng vẫy tay với những người bên dưới.

Cô không hiểu, "Tại sao họ không xuống?"

Hứa Nặc hừ một tiếng, "Cậu tưởng họ không muốn à, là họ không thể, cũng không dám."

Ứng Chuẩn sau đó giải thích, "Trong "Hiệp ước Hòa bình" có ghi chú đặc biệt, nghiêm cấm các hành tinh phát triển công khai xâm lược vào các hành tinh đang trong thời kỳ tận thế, hành vi của họ thực chất là đang lợi dụng kẽ hở, độ cao đó vừa vặn không thuộc phạm vi không phận của Tứ Quý."

Thấy Văn Vũ nhìn chằm chằm vào túi đeo chéo quân dụng của mình, anh bất đắc dĩ nói: "Tôi chỉ có "Quy tắc ứng xử của căn cứ cứu trợ" bản giấy, "Hiệp ước Hòa bình Tinh tế" là một đoạn hình ảnh ba chiều."

Thôi được rồi, vậy là không xem được rồi, Văn Vũ thất vọng thu hồi tầm mắt.

Nghĩ đến Rebecca và những người khác đang ở trên trời, Từ Hân Di và Tưởng Chi Điền nhất định cũng nhìn thấy, cô liếc nhìn đồng hồ, đã gần trưa, lập tức triệu hồi trang văn bản để đọc chương mới nhất.

"Chương 25, Trận chiến tín ngưỡng".

『Nhìn thấy Rebecca đứng trên không trung như đang thị sát lãnh địa của chính mình, Từ Hân Di chỉ cảm thấy chán ghét tột độ.』

『Có ký ức của kiếp trước, cô biết rõ Rebecca không phải là một idol ca hát nhảy múa đơn thuần, mà là một dị năng giả "Tín ngưỡng" cực kỳ hiếm gặp, nói một cách đơn giản là cô ta có khả năng khiến cho tất cả mọi người hễ nghe thấy giọng nói của cô ta là sẽ vô thức muốn đi theo.』

『Thử nghĩ xem, khi năng lực như vậy được sử dụng trong tận thế mà mọi người đều tuyệt vọng, mang đến hy vọng cho tất cả mọi người, để tất cả mọi người đi theo, một khi nào đó Rebecca muốn làm gì, những người này sẽ trở thành vũ khí trung thành nhất của cô ta, nói gì mà an ủi tinh thần, rõ ràng là xâm nhập tư tưởng.』 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK