Ứng Chuẩn lạnh lùng nhìn hắn ta: “Thêm năm mươi dặm, rút lui một trăm năm mươi dặm, hoàn thành việc rút lui trong vòng một tiếng đồng hồ.”
Noel trừng mắt: “Anh đây chẳng khác nào bọn cướp?”
Văn Vũ vừa mới leo lên theo sau Du Tâm Chiểu thò đầu ra phản bác: “Đương nhiên là có, điểm khác biệt giữa chúng tôi và lũ cướp các người chính là – Kẻ nào gây chuyện trước, kẻ đó là kẻ xấu!”
Ứng Chuẩn đưa tay kéo nhẹ đầu Văn Vũ giống như đầu hươu cao cổ về.
Anh khinh thường đôi co với Noel, di chuyển nòng s.ú.n.g tên lửa phòng không, nhắm thẳng vào sào huyệt của ba gia tộc quý tộc tinh tế.
Sắc mặt Noel thay đổi, lập tức giơ hai tay lên: “Được rồi được rồi, ok ok, một trăm năm mươi dặm, thêm năm mươi dặm coi như tôi xin lỗi anh, loại chuyện này không thể nào đem ra đùa được.”
Du Tâm Chiếu vừa mới leo lên sau Văn Vũ, nghe vậy lập tức bước lên thảo “Hiệp ước chuyển nhượng quyền sử dụng đất”, hai bên ký tên đóng dấu.
Chuyện quan trọng như mở rộng bờ cõi, trước tận thế chắc chắn không thể nào qua loa như vậy, sau tận thế sống c.h.ế.t còn chưa biết, đương nhiên là mọi thứ đều phải đơn giản hóa.
Nhìn thấy kế hoạch tỉ mỉ của mình không những không thể loại bỏ được kẻ thù không đội trời chung, mà ngược lại còn “gậy ông đập lưng ông”, Noel vô cùng căm hận.
Bỗng nhiên, hắn nhìn về phía hai mươi đứa trẻ đang được Du Tâm Chiếu dẫn đi, giả vờ như vô ý nói: “Idol nổi tiếng nhất tinh tế Rebecca, mấy ngày nữa sẽ đến địa bàn của chúng tôi để tuyển chọn diễn viên nhí, vốn còn định sắp xếp cho mấy đứa đi thử xem sao, đáng tiếc quá.”
Vùng đất vô chủ của hành tinh Alpha chủ yếu là sa mạc, rừng nguyên sinh tương đối ít, động thực vật biến dị đương nhiên cũng không nhiều.
Bởi vì không thường xuyên bị dị thú tấn công, thêm vào đó những thế lực vũ trang này vốn dĩ vẫn luôn sống trong chiến tranh, cho nên ngược lại là những người ít bị ảnh hưởng nhất sau khi thiên tai lần thứ nhất ập đến.
Cũng bởi vì vậy, nên liên lạc của bọn họ với các hành tinh khác cũng không bị cắt đứt hoàn toàn.
Đó chính là lý do khiến cho những kẻ hiếu chiến này nhìn thấy cơ hội, cho rằng mình có đủ tự tin để khiêu khích Tứ quý hùng mạnh.
Nghe thấy Noel “tự nói chuyện một mình”, những đứa trẻ vốn đang ngoan ngoãn đi theo sau Du Tâm Chiếu đột nhiên dừng bước, nhìn nhau với ánh mắt đầy kinh hỉ.
“Là chị Rebecca mà em yêu thích nhất! Không ngờ rằng chị ấy không hủy lịch trình đến hành tinh Alpha, cuối cùng em cũng có cơ hội xin chữ ký rồi hu hu hu!”
“Em tham gia đoàn du lịch này chính là vì muốn gặp idol, tuyệt quá!”
“Không thở nổi, em thì khác, nhỡ đâu được đoàn phim chọn trúng, em sẽ trở thành idol nổi tiếng tiếp theo, hừ.”
“…”
Ứng Chuẩn cau mày, giơ tay ra hiệu cho Du Tâm Chiếu đang chuẩn bị xắn tay áo lên bình tĩnh lại.
Văn Vũ biết ngay là sắp có chuyện, vội vàng xem tiếp nội dung phía sau.
“Chương 8: Thu hoạch bất ngờ”, cuối cùng cũng tìm thấy một câu ở đoạn cuối –
『Âm mưu của Noel đã thành công, lũ trẻ còn nhỏ, chưa hiểu sự đời, không nghe lời khuyên can của đội cứu hộ, khăng khăng nói: “Đủ rồi, chúng tôi là fan cuồng chúng tôi muốn gặp Rebecca, không muốn quay về nước bây giờ!”』
Như vậy chẳng phải là con tin lại bị đối phương khống chế, vẫn rơi vào thế bị động sao?
Thậm chí, ngay sau đó Noel còn đề nghị để Ứng Chuẩn trả lại gấp đôi quyền sử dụng đất.
Cô tiếp tục xem mấy dòng sau, phát hiện ra Từ Hân Di và Tưởng Chi Điền sẽ sớm xuất hiện, khéo léo dùng dị năng điều khiển lửa của Tưởng Chi Điền để chuyển dời sự chú ý của lũ trẻ, từ đó giúp đội cứu hộ giải quyết vấn đề.
Để tỏ lòng biết ơn, hai người đã dễ dàng có được mười bao gạo.
Còn về phần “thu hoạch bất ngờ” được nhắc đến trong tiêu đề chương, là bởi vì sau lần tiếp xúc ngắn ngủi này, Tưởng Chi Điền đã để lại hình tượng “siêu nhân lửa” trong lòng lũ trẻ, đặt nền móng tốt đẹp cho việc hai người thu phục dị năng giả trong số cha mẹ của bọn trẻ sau này.
Văn Vũ thầm nói với Từ Hân Di một câu: Xin lỗi nhé, gạo thì không còn, nền móng tốt đẹp cũng không còn nốt.
Cô cầm bút quang học, vắt óc suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng quyết định, sửa chữ “hạp” trong “hạp giả” đi.
( 嗑学家: hạp giả gia = fan cuồng. Nữ chính thay 嗑= 科 Khoa, 科学家= Khoa học gia)
Cùng lúc đó, Ứng Chuẩn phái một nữ đồng đội vốn dĩ rất được lòng trẻ con đến, thử thuyết phục.
Nữ đồng đội bước lên, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng nói với hai mươi đứa trẻ: “Các con đã rời khỏi nhà lâu như vậy, bố mẹ các con chắc chắn là rất lo lắng, hay là lần này theo chúng tôi về nhà thăm bố mẹ trước, đợi sau này có cơ hội thì gặp idol cũng được mà, được không?”