"Quyết định đi"
"Tôi đi!"
Cơ hội này hiếm hoi có được, sao lại bỏ qua cơ chứ.
"Chuẩn bị xe"
Hắn ra lệnh cho quản gia Mặc, lập tức trước cổng đã có hai chiếc Maserati màu đen đứng chờ sẵn.
Hắn đưa cô lên xe, người cô chỉ mặc một chiếc váy đơn giản, nhưng hắn thích như vậy, cô chỉ được mặc đồ đẹp cho hắn thấy chứ đừng hòng khoe với ai.
- ---------------
Bữa tiệc được tổ chức ở một nhà hàng sang trọng tại Paris, nơi thường diễn ra các buổi lễ long trọng, hôm nay là coi như là bữa tiệc xã giao với các công ty nhỏ. Thục Tâm phóng nhanh xuống xe, cô trợn mắt nhìn nhà hàng trước mắt, nó lung linh, nhìn nồng nặc mùi tiền.
Đúng là cái gì của hắn cũng thật đoan trang, sang trọng. Cô chợt hiểu ra lí do khiến hàng trăm người phụ nữ ái mộ hắn là vì ngoại hình, dang tiếng, nhưng nếu hắn bỏ cái tính biến thái của hắn đi cô sẽ cảm thấy vừa mắt hơn.
Trong nhà hàng, nhà hàng đúng chuẩn kiểu Pháp, nó lãng mạng, thơ mộng, hàng trăm người đang đứng trong đại sảnh, mắt họ hướng về phía một người đàn ông cao ráo, điển trai, đi cùng anh là một cô gái ăn mặc giản dị nổi bật hơn các cô gái khác.
Đó là không ai khác là Dạ Thần Phong và Võ Thục Tâm, họ khoác tay nhau đi giữa hàng người đông đúc. Dạ Thần Phong đứng trên bục, anh ta mỉm cười.
"Hôm nay là bữa tiệc giao lưu với các công ty muốn kí hợp đồng với tập đoàn Dạ chúng tôi, trước hết tôi muốn nói về lịch kí hợp đồng chính thức của tập đoàn chúng tôi sẽ vào đúng một tuần sau, chúng tôi cần hồ sơ để xem xét nên mong các vị ở đây có thể chuẩn bị sớm nhất có thể"
Hắn nở một nụ cười tao nhã, rồi bước xuống bục. Thục Tâm nãy giờ nhìn hắn chăm chú, cô cảm thấy hắn thật phi thường, đứng trước đông đảo người như thế, người hắn vẫn tỏa ra được sự tự nhiên, không sợ trời, chẳng sợ đất. Cô thật bái phục hắn.
Nhưng điều đáng nói ở đây, hôm nay, Dạ Thần Phong không còn là tâm điểm sự chú ý nữa, thay vào đó là người phụ nữ kì quặc đi cùng hắn, là Võ Thục Tâm.
"Cô ta ăn mặc như vậy mà cũng có thể đi cùng với anh Dạ Phong sao?"
"Thật không biết ngượng"
"..."
Một loạt tiếng xì xào bàn tán bên tai Thục Tâm, cô tức điên lên muốn đạp họ một cái nhưng vì thể diện của Dạ Thần Phong cô phải kìm nén.
"Cô ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, nhìn xem cô ta ăn mặc thế này đúng là khác chúng ta một trời một vực..."
Một người phụ nữ đứng bên cạnh Thục Tâm mỉa mai.
Cô không kìm nén được nữa rồi, đỏ bừng mặt, một trong những khuyết điểm lớn nhất của cô là khó kìm nén cảm xúc...
Tay cô cuộn chặt nắm đấm, trong chớp mắt, người phụ nữ kia đã bị cô hạ cho một đòn đá vào bụng, ả ta rên la đau đớn, mấy người đàn ông gần đó nhanh chóng lại đỡ.
Xung quanh cô là đám đông xôn xao, chỉ trỏ cô. Thục Tâm liếc người phụ nữ đang cố gắng gượng dậy trên mặt đất, cô nhếch mép, ánh mắt cô lạnh lẽo tới đáng sợ, luồng sát khí rừng rực tỏa ra từ người cô.
"Này, cô làm loạn gì thế?" Một người phụ nữ khác lao vào đẩy cô.
"Là mấy người nói tôi trước"
Một cú đá mạnh nữa vào người phụ nữ kia, lúc này, đám đông tụ hợp lại một vòng tròn, họ mắng chửi Thục Tâm rất thậm tệ.
"CÂM MIỆNG" Thục Tâm mất bình tĩnh, hai tay bịt lấy tai, cô nhíu chặt lông mày.
Cô sợ đám đông, rất sợ...