• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Khác chứ tôi hiểu biết hơn cậu, tốt bụng hơn cậu và quan trọng là tôi đẹp trai hơn cậu "" Đồ khoác lác, cậu bảo cậu hiểu biết hơn tôi hả....xem nào à biết đây là ai không???"

" Tưởng gì bạn mới của Thần "

" Hahaha...cậu nói gì, bạn của Thần, còn bạn mới nữa chứ...tôi nói cậu dở cậu còn cãi... đây - cô gái này đây chính là vợ của Thần...vợ là vợ đó ông nội ạ..."

" Có mà cậu bị hâm ý rõ ràng lần trước gặp chính cô ấy nói là bạn của Thần, mà Thần lấy vợ khi nào sao tôi không biết hả!!!!"

" Bây giờ cậu hỏi lại xem ". A Hạo hất mặt thách thức thằng bạn.

" Hey, cô đích thị là vợ Thần à "

" À thì mà hình như đúng là thế thật "

" Tức a thế sao lúc đó cô nói khác "

" Tại vì tôi thích làm sao không "

" Hahaha tôi nói này chị dâu chị thật cá tính ha, tôi thích thì tôi nói đấy làm sao, vui quá đi...Thế nào bạn tốt, đơ rồi à... chị dâu tôi nói này thằng này á đã ngu nga ngu ngơ nhưng lúc nào cũng nào cũng tỏ ra mình thông minh. Bản thân là bạn củ cậu ta tôi còn xấu hổ...hahaha "

" Thực là vợ sao "

Nhìn cậu ta đần mặt ra cô cũng thấy tội, cô cũng muốn xin lỗi lắm nhưng mà ngại chết được, thôi thì cứ mặc cậu ta đi....hì hì. Ai bảo cậu ta hỏi cô làm chi??? Cô và A Thần đã nói trước là vợ chồng là chuyện đôi bên mắc mớ gì cho người khác biết nên cậu ta hỏi cô phải bịa lý do thôi... Nên lỗi hoàn toàn không phải do cô!!!

" Ừm ". Khẳng định chắc nịch cho cậu mau hết ngơ.

" Thế cưới lúc nào sao chẳng nói gì với tôi bạn bè kiểu gì vậy "

Quá ồn ào, sự yên tĩnh đi đâu mất nên buộc anh phải mở mắt ra, xem xem kẻ nào to gan phá bĩnh giấc ngủ tươi đẹp của anh. Mở mắt ra quả nhiên như lời thằng bạn nói, cảnh vật trước mắt mờ mờ ảo ảo không rõ ràng. Không nhìn thấy điều gì khiến trong người bực bội ghê gớm, cũng may anh đã chuẩn bị tinh thần nếu không anh sẽ huỷ hoại mọi thứ mất. Bỏ qua chuyện đôi mắt, tuy không nhìn được nhưng tai thì lại nghe rất rõ. Anh nghe thấy giọng hai thằng bạn thân đang chí choé chen vào đó là giọng điệu có vẻ bất đắc dĩ của vợ anh. Hai thằng quỷ này lúc nào cũng vậy, dùng cãi nhau làm niềm vui cuộc sống, lấy đấu đá nhau làm nền tảng của tình bạn vậy nên mới cho biệt danh ngớ ngẩn đến thế, " một tên là Hạo hâm- tên còn lại Duy dở" quả là một cặp hâm dở. Hình như tên Duy đang phẫn nộ điều gì đó, thì ra là chuyện không mời hắn đi tiệc cưới.

" Chúng tôi lấy nhau gần nửa năm rồi, lúc tôi và cô ấy kết hôn thì cậu đang ở bên Mĩ, tôi chỉ làm nhỏ thôi hầu như không ai biết cả. Tôi thấy chỉ vì chuyện tôi lấy vợ mà cậu lỡ dở một ngày bay đi bay về cũng không nên. Hơn nữa đó là thời điểm quan trọng của cậu, cậu mở thêm chi nhánh bên đó, còn rất nhiều việc cần làm nên tôi định khi nào cậu rảnh về nước tôi mới nói, không trách anh em chứ???"

" Thần, tỉnh rồi..."Bác sĩ Lâm nhanh nhảu đến bên quan sát

" Ra vậy, nhưng dù sao cậu cũng nên nói với tôi bận mấy tôi cũng nhất định về mà, vậy tại sao tôi về cả tháng rồi mà cậu không nói đã thế hôm trước còn bồi rượu cả đêm cũng không nói???"

" Ồ tại tôi quên, tôi tưởng mình vẫn độc thân hoàng kim "

" Cậu... Thật là hết nói "

" Thôi vừa nãy nói rồi còn gì, anh còn lắm chuyện cái gì, Hạo hâm khám cho A Thần đi xem anh ấy sao rồi " nói qua nói lại chẳng ra làm sao, chả hiểu người này sao lại kết bạn toàn hâm với dở.

Nghe được lời nhắc nhở chân thành từ người phụ nữ duy nhất trong phòng ai nấy đều bừng tỉnh, nhận ra lí do bản thân có mặt tại đây. Trước khi bừng tỉnh, ý nghĩ duy nhất trong đầu hai người là mình biết vì sao họ lấy nhau rồi. Càng khẳng định chân lí " vợ chồng như một ".

Lấy lại khuôn mặt nghiêm túc, A Hạo bắt đầu kiểm tra sơ bộ cho bệnh nhân.

" Tôi hỏi cậu trả lời, ok "

" Ừ "

" Đau nhức toàn thân, đau đầu kiệt quệ "

" Ừm "

" Không nhìn rõ mọi thứ rồi "

" Ừm "

" Quả nhiên máu đã xâm nhập hết rồi, cậu thấy mờ là còn may chưa đầy 5 phút nữa đâu cảnh sẽ không phải mờ mà là màu đen luôn đấy "

" Tôi biết "

" Nghiêm trọng vậy " All

" Thời gian tới sẽ hơi bất tiện, tôi và Duy sẽ thay nhau đến giúp cậu. Mong là cậu sớm nhìn lại "

" Không cần tôi giúp anh ấy là được rồi, hai người về đi "

" Không phiền sao "

" Đúng "

" Cô..."

" Thôi các cậu bận thì làm đi tôi ở với Tuyết là được rồi "

Nghe thấy lời đuổi khéo, hứ không cần thì thôi có vợ đẹp là quên bạn bè ngay được. Tốt thôi càng rảnh ha bạn tốt mình về đi thôi dành thời gian cho uyên ương tâm sự....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK