- Cái gì, anh Trương thân mến anh bị lũng não à, biệt thự nào mà 500-600 triệu.
- Đi đi, mày chỉ việc gia giá thôi, người ta ko mua thì để lại số điện thoại rồi về. Xong việc anh tăng lương.
- Chuyện gì vậy chứ, ít ra cũng phải mấy tỉ chứ.
- Nhanh lên.
$$$
- Thằng Linh, đi tới thu mua cái nhà có 5 tầng kia cho anh.
- Vâng, dự tính là bao nhiêu anh.
- 400 triệu thôi.
- 400 triệu, nhỡ người ta không bán thì sao.
- Nhanh lên, kiểu gì cũng mua. làm xong tao cho lên cấp.
- OK.
$$$
- Bé Ninh
- Dạ, anh Trương
- Cô đi tới nhà máy tậu nó về đây
- OK, 1 tỉ chứ anh, có nhiều máy móc mới lắm.
- Thì sao, 300 triệu thôi.
- Ôi anh ác thế. Mấy cái kia đã giá bèo rồi, cái này còn bèo hơn. Anh không biết nhà người ta mới phá sản sao.
- Ác cái gì, tôi tính sơ sơ vẫn còn thừa tiền đấy. Nói cô nghe, nhà cái thằng nguyên vật liệu 300 triệu; lương của gần 800 công nhân viên là 500 triệu, phí đền bù tổn thất 100 triệu, phí chạy cho lão già kia 100 triệu nữa. Tổng là 1 tỉ, còn thừa 200 triệu tha hồ mà ăn chơi.
- Nhưng mà đó là cái biệt thự hạng sang, nhà cao tầng hạng nhất, xưởng sản xuất hạng víp nha...
- Lằng nhằng, có đi không
- Có chứ...hì hì
"Ba người, làm nhanh đi cho tôi. Trước 2 giờ chiều ngày kia phải xong, tôi còn đi tu sửa nữa. Bận lắm đấy..."
"Biết rồi"
***
- Chào cô, tôi là Minh. Nghe nói cô muốn bán biệt thự này, em đến đây cũng vì nó.
- Vâng, chào anh Minh tôi là Hồ Âm. Mời anh ngồi, ta sẽ thảo luận về vấn đề này.
- Vâng
- Nhà tôi trong tổng khu có diện tích lên tới 500m2, có không khí thoáng mát với nhiều cây cối, có hồ bơi rộng lớn, có sân thể thao thoáng mát và đầy đủ tiện nghi. Anh có xem qua rồi chúng ta sẽ bàn về giá cả.
- Không cần đâu, cô thử gia giá đi
- 2 tỉ anh thấy sao.
- 500 triệu
- Cái gì, anh có biết đây là biệt thự không. Không phải nhà bình thường đâu.
- Đây là số điện thoại của tôi cô hãy xem xét rồi gọi cho tôi. Xin phép tôi về.
- kHÔNG CẦN ĐÂU.
- Hãy cầm lấy, tôi vứt đây này. Về đây.
Chuyện tương tự như vậy cũng xảy ra suốt sau đó, cả buổi sáng ngoài mấy kẻ ra giá ngoài chợ thì không có bất cứ ai thèm đến liên lạc với ả. Hai ngày nữa bọn kia tới đòi tiền rồi, ả phải làm sao đây; nếu ngày mai không bán được thì đời ả coi như thất thố. Khốn nạn sao mà đen đủi cứ kéo hết lên đầu ả trong một ngày vậy cơ chứ.Không bán thì không có tiền, bán thì lỗ vốn. Mẹ nó tài khoản thì bị cắt, nhà xưởng thì thua lỗ, cha thì ngồi tù, mẹ thì suốt ngày khóc lóc. Cả ngày không có chuyện gì ra hồn hết, lại còn bị lũ hàng xóm chửi xéo. Bạn bè thì
đéo ai giúp, một lũ vô ơn. Hay mình tới tìm anh, nhờ anh giúp đỡ...
Nghĩ thế ả vội vàng thay quần áo đến trường, tới nơi lại vội vàng chạy vào phòng của anh. Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của anh, ả lớ ngớ không biết nói gì nữa...
Đang rảnh rỗi tâm trạng phơi phới, tự nhiên ả đàn bà hâm đơ này chạy vào mất hết cả nhã hứng. Chắc tìm anh vay tiền đây mà, tưởng anh là thằng ngu không biết những hành vi dơ bẩn của ả hay sao mà còn đến. Đúng là ngu ngốc.
- Cô Hồ
- Vâng
- Tìm tôi là muốn nghỉ thêm hả. Cô cứ viết đơn tôi sẽ đóng dấu.
- Dạ không, tôi... Là như vậy gia đình tôi đang có việc, hơi thiếu vốn không biết anh có thể giúp đỡ không ạ
- Tôi là giáo viên đâu phải làm kinh tế, giúp cô thế nào???
- Chuyện này
-...
- Anh có tiền không cho tôi vay khoảng 500 triệu, trong vòng 1 tháng tôi sẽ hoàn lại.
- Tôi xin nhắc lại tôi là giáo viên, lương giáo viên bèo bọt cô cũng biết lấy đâu ra số tiền lớn như vậy...
- Ba anh
- Ba tôi sao...
- Anh có thể nể tình ta là bạn học cũ mà vay bố anh cho tôi ít tiền không...
- Bạn cũ nào, tôi với cô quen nhau sao.
- Có mà, tôi còn thầm mê...
- Thầm gì...
- Thôi tôi đi đây
- Không tiễn
Hứ, anh đây có rất nhiều tiền. Nhưng có nhiều nữa cũng ko cho ả mượn.
***
- Alo, anh Minh/ Linh/ cô Ninh à, tôi là Hồ Âm, chúng ta có nên bàn bạc tiếp chuyện hôm kia không nhỉ?
- Cô muốn bán sao
- Vâng
- Giá như tôi đã chỉ định
- Phải.
- Vậy thì được, bao giờ cô rảnh.
- Bây giờ là 9 giờ, tôi chờ anh ở nhà hàng xxx.
- OK.
Vừa tắt điện thoại, A Minh cũng như mấy người kia liền gọi cho lão Trương thông báo.
- Anh, cô ta đồng ý bán rồi. Tí nữa sẽ gặp mặt.- Tôi biết sẽ như vậy. Mấy người và anh vừa lập kỉ lục đấy, mua hàng giá rẻ tuyệt đối.
- Hahaha
- Xong việc đi liên hoan.
- Được
~~~ Ông chủ, xong rồi.
- Nhanh vậy
- Trương Minh Triệt này làm việc thì ông chủ cứ phải bị yên tâm đi. Hahaha...
- Khoác lác vừa thôi. Đi làm chuyện của anh đi, bảo thằng Đại gọi cho tôi.
- Có chuyện gì vậy, cứ nói cho tôi tôi sẽ làm.
- Tôi bảo gì thì làm đấy đi.~~~
- A Đại, ông chủ tìm mày.
- Tìm tao sao, mày để làm gì???
- Lắm mồm, tao bảo gì thì làm đấy đi.
- A thằng này láo. Tao đánh cho mày phát bây giờ.
- Cứ tự nhiên.
- Mày được, xem chiêu đây.... Thằng hèn, sao mày chạy nhanh thế...
- Ngu mới ở lại. Con lợn mày đi tìm chủ đi
- Trương Chóoooo....
Không thèm đuổi nữa, mất công lại mệt. Cái thằng chó này chỉ giỏi trốn thôi. Lâu lắm rồi, boss tìm mình chi vậy ta. Trong ba thằng mình vô dụng nhất, thằng Lương đang làm trợ lí cho cha của boss, Trương thì trợ lí đặc biệt của boss, mình ngoài đánh nhau ra thì chẳng biết làm gì, boss tìm mình để cùng đánh sao, mà cũng không phải boss còn đánh nhau siêu hơn cả mình nữa. Tìm mình làm gì...
- Hi. Boss cao quý, ngài triệu tập tôi chi vậy.
- Mày rảnh quá, tao tạo việc làm cho mày.
- Oa, việc gì vậy
- Đóng phim
- Đóng phimmmm
- Phải
- Kinh vậy, vai gì vậy anh, nhưng mà
em có biết đóng phim đâu...
- Tài xế...
- Ôi anh, vai gì thấy nản vậy
- Nhớ đây, 11 giờ tối nay cổng sau nhà giam thành phố
- Uầy, đóng chung với cảnh sát sao anh.
- Không biết, chú cứ đến đó gặp thằng Trương đi rồi biết.
- À, em biết rồi.
-...
Eo boss bất lịch sự thế, chưa gì đã tắt máy rồi. Mình còn muốn hỏi rất nhiều nha, lần đầu người ta đóng phim chứ bộ...
***
11 giờ tại nhà giam thành phố.
Bên ngoài có một chiếc xe tải rất bất ngờ. Không lâu nữa chỗ này sẽ xảy ra vụ cướp ngục có chất lượng toàn quốc, kiểu gì phạm nhân cũng trốn được. Lời này là lời của trợ lí Trương. Anh ta còn nói, hỗ trợ phi vụ này còn có sự góp mặt của bạn anh ta- Đại Phi. Anh ta ngoài có tài đánh lộn thì chính là tay đua xe khét tiếng, giao cho anh ta lái xe không thoát mới là lạ. Hơn nữa với bộ óc thiên tài của anh ta, lão già này ắt thoát. Hihihi