• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đương nhiên không thể tới đảo tư nhân được.

Dù sao Văn Tinh Trạch vẫn còn đang ở trong đoàn đây, tuy rằng được nghỉ 2 ngày, thế nhưng cái hòn đảo kia ở trung tâm Thái Bình Dương, cho dù có đi máy bay cũng rất mất nhiều thời gian.

Văn Tinh Trạch kiểm tra thông tin một chút, được tạp chí miêu tả là "Khí hậu thích hợp tuyệt mỹ, hình dáng giống như viên kim cương, nhìn từ trên cao xuống giống như một viên ngọc lục bảo được khảm nạm giữa biển rộng ".

Đã từng có thương nhân ra giá trên trời muốn đem đảo khai phá thành địa điểm du lịch, nhưng không thể thành công, cuối cùng bị mua lại làm đảo nghỉ mát tư nhân...

Huyết tộc đã tiêu bao nhiều tiền!

Còn chưa tới bảy giờ, các phụ huynh Long tộc không thể dùng wechat, bởi vậy không có cách nào liên lạc với cái vũ trụ kia. Văn Tinh Trạch mê man nằm trên giường, tự hỏi 200 triệu có bao nhiêu số không, cuối cùng mê muội thiếp đi.

* 200 triệu: gần 700 tỉ mình thôi

5h chiều.

Văn Tinh Trạch bị Hứa Thiến Thiến và Chúc Bác đánh thức, nói thật vất vả mới được nghỉ muốn đi buông thả một chút.

"Tiểu Văn, người từng trải nói cho cậu biết " Chúc Bác vui cười hớn hở, thoái khỏi được ma chưởng, xế chiều hôm nay anh ta cao hứng đến mức muốn đi bắn pháo hoa "Nhân sinh rất ngắn, đã tới lúc sống phóng túng."

Hứa Thiến Thiến: "Đi chơi bài."

Văn Tinh Trạch: "... Lời này vốn là nói như vậy sao?"

Lần này Chúc Bác và Hứa Thiến Thiến đều không mang trợ lý, Chúc Bác lái xe, bọn họ đi ăn cơm trước.

Chúc Bác thường xuyên đến này thành phố điện ảnh đóng phim, quen cửa quen nẻo, tìm kiếm những món Quảng Đông không nổi tiếng nhưng ăn rất ngon. Cơm tối là bồ câu om rất rất ngon, ngoài giòn trong mềm, chiên ngập dầu cho đến khi vàng, rồi rưới nước cốt chanh lên ngay cả xương cũng đều thơm ngát.



Hứa Thiến Thiến nhìn quá trình chế biến bồ câu, cảm khái: "Tiểu Văn, điều này dạy cho chúng ta điều gì?"

Văn Tinh Trạch: "Không muốn làm chim bồ câu, sẽ bị chiên."

Hứa Thiến Thiến: "?"

Cô là muốn nói từng món ăn trên bàn đều khổ cực. Bất quá, Văn Tinh Trạch nói tuy hơi sai sai nhưng rất có đạo lý.

Sau khi ăn xong ba người suy nghĩ nên đi nơi nào tiêu cơm, Chúc Bác quét điện thoại, đề nghị: "Hai người có muốn đi thăm quan địa điểm kinh dị khủng bố nổi tiếng trên mạng không pháo đài cổ Windsor."

'Pháo đài cổ Windsor' này tất nhiên không phải pháo đài Windsor trong lịch sử kia.





Văn Tinh Trạch biết một chút, mười năm trước thành phố điện ảnh có gác lại một cái hạng mục. Lúc đó thành phố điện ảnh muốn xây một toà pháo đài có thể quay cảnh nội thất thời Trung cổ Châu Âu, nhưng thi công được một nửa đột nhiên bị ám, bán thành phẩm liền bị xếp xó.

Ban ngày có rất nhiều blogger nổi tiếng trên mạng đến check in, đến tôi thì khiếp sợ đến hoảng loạn, mà đang ngồi đây 3 vị một cái so với đều có gan lớn, vì vậy...

"Nếu như đây là thế giới tiểu thuyết, sau khi chúng ta đi vào phỏng chừng sẽ gặp chuyện ma quái, nói không chừng còn có thể tiến vào thế giới vô hạn lưu " Hứa Thiến Thiến nảy sinh ý nghĩ bất chợt, "May thay đây không phải là thế giới tiểu thuyết, ha ha."

Văn Tinh Trạch bước chân dừng lại: "?"

Văn Tinh Trạch vốn không sợ chút nào lại bị Hứa Thiến Thiến cắm flag làm đứng hình, hơi lo rồi đấy.

May mắn tác giả sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế.

Cánh cửa tầng 1 của pháo đài đã rỉ sắt, sàn nhà gỗ có chút ẩm ướt, nhưng không gì bất thường. Tuy rằng vừa mới tiến vào có chút âm u, nhưng Văn Tinh Trạch đã sớm quen, bọn họ lại vòng qua lầu 2, dự định xuống lầu.

Chúc Bác xoay nắm chốt cửa, dại ra vài giây, ngạc nhiên quay đầu lại nhìn bọn họ: "Cửa không mở ra được."

Văn Tinh Trạch: "..."

Hứa Thiến Thiến: "..."

"Anh, đừng chơi tụi này " Văn Tinh Trạch tiến lên thử một chút, 3 giây sau, cậu cũng ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Hứa Thiến Thiến, "Toang, cửa không mở ra được."

"..."

Chúc Bác: "Hứa Thiến Thiến, cho cô cắm flag bừa bãi này, lần này toang cả lũ rồi."

Hứa Thiến Thiến: "Lỗi tôi ư? Ai là người đề nghị đến?!"

"Không sao đâu, có lẽ là bị gió thổi. Gọi điện cho trợ lý trước đi, " Văn Tinh Trạch nói, "Điện thoại em vẫn luôn mở đèn, giờ hết pin rồi."

Chúc Bác: "Anh cũng vậy."

Văn Tinh Trạch: "Chị Thiến Thiến?"

Hứa Thiến Thiến sắp khóc: "Chị hết tiền điện thoại rồi!"

Ba người ngơ ngác nhìn chằm chằm cửa.

Văn Tinh Trạch: "Nếu không thì tông cửa? Nói không chừng sẽ mở ra hoặc là lầu 1 có du khách khác nghe thấy, sẽ đến mở cửa giúp."

Chúc Bác: "Lên."

Văn Tinh Trạch để Hứa Thiến Thiến đứng giữa cậu và Chúc Bác, như vậy trước sau đều có người bảo vệ, Hứa Thiến Thiến không sợ đến như vậy.

Tông cửa một lát, Văn Tinh Trạch đột nhiên nhớ tới một chuyện, ngày hôm qua vừa nhận được tai nghe Bluetooth.

Lúc đeo tai nghe lên kia tạp âm bên cạnh bỗng nhiên mất sạch, thế giới trở nên yên tĩnh không một tiếng động.

Văn Tinh Trạch: "... Thầy Trì?"

Chỉ sau 2s, âm thanh quen thuộc liền vang lên.

Có gió nhẹ trong âm thanh.

Trì Yến như đã sớm đang chờ cậu, nghe không ra cảm xúc ngoài ngoài ý gì.

Có lẽ do qua từ loa, âm thanh mềm nhẹ hơn bình thường, có chút lạnh cảm lại ý vị dung túng.

"Tôi ở đây" Anh thấp giọng hỏi, "Rước lấy phiền phức?"

- --------------------------------------------

Cùng lúc đó, tầng 1 pháo đài cổ.

Hiện trường livestream show tống nghệ ( U Linh 100%).

"Các người, các người có nghe thấy động tĩnh trên lầu hay không, giống có người tông cửa " MC cầm micro nói, nơm nớp lo sợ, "Bạch Kính cậu có thấy không?"

Hứa Bạch Kính khuôn mặt thối, qua loa lấy lệ nói: "Nhưng tôi đã kiểm tra rồi, trên lầu không có ai."

Hắn không phối hợp như thế làm các khách quý khác lúng túng cực kỳ. Đây chính là livestream show tống nghệ!

Hứa Bạch Kính mặc kệ bọn họ.

—— Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, thì hắn sẽ thèm tới tham gia cái tống nghệ nát này chứ.

Tà môn. Nửa tháng này sự tình phát sinh trên người Hứa Bạch Kính, bất kỳ người biết, đều không khỏi thốt lên một câu tà môn.

Hứa Bạch Kính từng vì có khả năng biết trước nội dung truyện nên hoàn toàn ỷ vào mệnh Cẩm Lý chính mình có thể hút vận may từ Văn Tinh Trạch, vẫn luôn tâm tưởng sự thành cực kỳ trôi chảy, gần nhất lại vấp phải trắc trở khắp nơi.

( Ngộ Long Dạ) bị cướp đi mới chỉ là cái bắt đầu. Bởi vì ( Ngộ Long Dạ) bị cướp đi, Hứa Bạch Kính đã đi tìm 5 người baba của mình nhờ giúp đỡ, thế nhưng 5 người baba đều bảo hắn quên mất chuyện này đi.

Nhưng mà hắn không cam lòng, muốn dựa vào lực lượng chính mình hắc Văn Tinh Trạch một phen, lại không cẩn thận đem chuyện mình từng chơi đùa với người mẫu trẻ trong hộp đêm lớn tiết lộ cho paparazi, mất một cái thông cáo và 3 cái đại ngôn. Trước đây chưa bao giờ có chuyện như vậy.

Quả thực lại như thầy phong thủy từng nói, mệnh Cẩm Lý không cẩn thận chọc phải Chân long, sẽ bị phản phệ gấp bội... Fuck, làm sao có khả năng.

Cũng bởi vì chút chuyện hư hỏng này, dẫn đến nhân khí Hứa Bạch Kính tuột xuống rất nhiều so với trước đây, hắn mới không thể không tới tham gia cái show tống nghệ phát trực tiến này—— đây là một show livestream, để nhóm khách mời đi thám hiểm các địa điểm kinh dị, sau đó phát sóng trực tiếp.

Đương nhiên, mục đích Hứa Bạch Kính đến không phải show này, mà là cơ hội sau lưng show! Bởi vì mất đi ( Ngộ Long Dạ), Hứa Bạch Kính đang vội tìm một nam minh tinh xào CP, hắn đã để mắt tới một nam khách mời khác trong show, ai biết đối phương đúng lúc có việc không thể tham gia kỳ này.

Hứa Bạch Kính lười nghiêm túc.

Khái niệm livestream show tống nghệ ở quốc nội vẫn tương đối mới mẻ độc đáo, ngay hiện tại, đã có mấy chục nghìn người đang xem livestream.

Hứa Bạch Kính vốn có ý thức kém trong show tống nghệ, còn không chịu hợp tác, quả nhiên rất nhanh đạn mạc liền có nhiều khán giả phun tào 'Giả quá đi' 'An bài diễn viên giỏi?' 'Tẻ nhạt'.

Đột nhiên, lần thứ hai trên lầu truyền đến tiếng vang "Thùng thùng".

Nữ MC bỗng nhiên run lên, theo sát nói nhỏ với nhóm khách mời: "Thật sự không phải sắp xếp của tổ tiết mục, tổ tiết mục không sắp xếp ai ở trên lầu cả, hơn nữa chúng ta đã khóa trái cửa, sẽ không có người đi vào."

Nhóm khách mời giật mình: "..." Đừng đùa, thật sự bị ma ám sao?

( U Linh 100%) là kiểu 'Hoàn toàn có thật, không có kịch bản', đạo diễn tổ tiết mục cũng không theo khách mời tiến vào, chỉ có một người quay phim.

Vài khách mời có mặt ở đây thậm chí cả người quay phim lá gan cũng không lớn, trong đêm tối như vậy có một pháo đài cổ bỏ hoang với truyền thuyết ma ám... Không thể không nói, con người đều rất dễ lây sợ bởi bầu không khí như này, hơn nữa đại não còn sẽ tự mình ảo tưởng.

Nhóm khách mời run sợ trong lòng chầm chậm đi lên lầu 2.

Cái cửa kia thật sự đang vang tùng tùng tùng!

Gió lùa qua đại sảnh, xuyên qua tấm kính cũ kĩ là một vòng ánh trăng trắng bệch, rỉ sắt trên cửa sắt có vết sơn đỏ. Thấy thế nào cũng đều là cảnh trong phim trường kinh dị.

Nhóm khách mời nhất thời như chim cút rút lại vào nhau, không có người nào dám tiến lên. Đạn mạc trái lại trở nên nhiệt tình, cảm giác sự việc lập tức trở nên thú vị.

【 thật sự có? 】

【 thành phố điện ảnh này đã bị ám hơn 10 năm, nếu là lời đồn đã sớm bị phá, cho nên đến nay không có blogger nào dám check in vào buổi tối, thật sự đã có chuyện... 】

【 Kính Kính chúng em tin tưởng anh, hắc liêu trước là có người bịa đặt nha, xin mọi người để ý tác phẩm. 】

【? Làm sao còn có fan đi tẩy trắng, vậy đến giải thích xem tại sao bạch liên nhà các ngươi lại trốn sau lưng khách mời nữ? Mửa 】

"Hứa, Hứa Bạch Kính, cậu đi xem xem thử?" Nữ MC run lẩy bẩy.

Hứa Bạch Kính đối ngoại marketing vẫn luôn là quý công tử hào môn, thiên chân vô tà người to gan, hơn nữa tất cả khách mời có mặt ngoại trừ Hứa Bạch Kính và thợ quay phim ở ngoài tất cả đều là khách mời nữ, hắn quả thực là thích hợp nhất.

Nhưng lúc này Hứa Bạch Kính đang núp sau một đống khách mời nữ.

"Dựa vào cái gì mà tôi phải đi?!" Hứa Bạch Kính lập tức trừng mắt.

Hắn mới thật sự là người sợ nhất cẳng chân đều đang run rẩy. Dù sao hắn đã làm rất nhiều chuyện đuối lý, xa lánh hãm hại giội nước bẩn ỷ thế hiếp người này đó một cái cũng không thiếu.

Hơn nữa hắn toàn dựa vào mệnh cách hấp thụ khí vận không ít người, muốn tìm hắn trả thù quỷ cũng không chỉ có một hai cái...

"Cậu, cậu là nam mà." Nữ MC rất sợ, cũng không nghĩ tới Hứa Bạch Kính vô sỉ như vậy, khóc không ra nước mắt.

Hứa Bạch Kính cũng cuống lên, tính cách thiết lập lúc thường của hắn là trịch trượng, nhưng bước ngoặt sinh tử không thể không quan tâm tới. Hắn đẩy vai nữ chủ trì một cái:

"Tôi là nam thì làm sao? Cô sao tự không đi đi? Lúc thường không phải thích giả bộ ao, trà xanh đậm đặc, đồ kỹ nữ."

Bao quát cả đạn mạc bên trong, tất cả mọi người á khẩu không trả lời được.

Bất kể là có phải là hiệu quả chương trình không, lời này, rất quá đáng.

Nữ MC thậm chí còn không để ý tới sợ, trước công chúng đột nhiên bị nói như vậy, cô cảm thấy ủy khuất không thể hiểu được, tức giận đến cả người phát run.

Cũng chính là vào lúc này.

"Kẹt kẹt —— "

Cửa sắt dẫn lên lầu 2, đột nhiên mở ra một cái khe.

Tất cả mọi người tim như ngừng đập.

Nữ MC mới vừa bị Hứa Bạch Kính đẩy một cái, bây giờ cách cửa gần nhất. Dưới con mắt mọi người, cô bị một cái tay gầy gò trong cửa duỗi ra lôi từng chút từng chút vào cửa...

"Cứu tôi với!!" Nữ MC hoàn toàn hoảng sợ đưa tay về phía Hứa Bạch Kính với khuôn mặt trắng bệch.

Ngay sau đó, Hứa Bạch Kính làm ra một cái hành động làm người khiếp sợ.

Hắn bạo phát dũng khí cùng khí lực không giống bình thường, đẩy mạnh nữ MC vào trong cửa, sau đó đưa chân "Lạch cạch" đạp lên cửa đóng lại.

Nữ MCì rít gào cùng tiếng đóng cửa đồng thời vang vọng toàn bộ pháo đài cổ.

Sau đó Hứa Bạch Kính rút lui năm mét dán vào chân tường, dưới cái nhìn khiếp sợ của các khách mời khác hắn mới miễn cưỡng nghĩ ra một cái cớ giải thích:

"Tôi là vì lợi ích mọi người, nếu như tôi cứu cô ta, 'Cái vật kia' sẽ chạy ra ngoài..."

Tất cả khách mời: "..."

Khán giả: "..."

Quả là một người vô sỉ đến cảnh giới xuất thần, thật sự có thể trước sau như một logic với bản thân mình.

- -------------------------------

Nữ MC: "Cứu mạng với aaaaaaa!!!"

Đem cô lôi vào là Hứa Thiến Thiến: "Xuỵt! Chúng tôi không phải quỷ, đừng sợ —— xin lỗi nha."

Nước mắt mông lung nữ MC cùng tổ đội 3 người Ngộ Long Dạ hai mặt nhìn nhau: "..."

Văn Tinh Trạch bọn họ tông nửa được một nửa, mới ý thức được bên ngoài đang ghi show livestream.

Vốn dĩ loại show này sẽ được dọn dẹp sạch sẽ trước khi phát sóng trực tiếp, nhưng có lẽ là nhân viên công tác dọn show không có thời gian hoặc là sợ sệt, nên cũng không có tỉ mỉ kiểm tra lầu hai, liền vội vã khóa cửa. Lúc khóa cửa tổ đội 3 người Văn Tinh Trạch vừa vặn ở trên lầu hai, mới tạo thành cục diện như rồi.

Dù sao 3 bọn họ cũng là minh tinh, cứ như vậy tùy tiện đi ra ngoài va vào ống kính phát sóng trực tiếp, phỏng chừng sẽ bị người đại diện từng người đánh một trận tơi bời.

"Tôi lúc đó chỉ là muốn lặng lẽ kéo cô qua nói chuyện riêng thui " Hứa Thiến Thiến lòng vẫn còn sợ hãi nói, "Ai biết cái tên Hứa Bạch Kính kia lại vô sỉ như vậy, trực tiếp đem ngươi đẩy mạnh vào!"

Chúc Bác: "Hừ, may mắn hắn không đến đoàn phim ( Ngộ Long Dạ)."

Bọn họ ở bên trong, có thể nghe rất rõ ràng chuyện phát sinh bên ngoài.

Thiếu chút nữa thôi, nếu như Trịnh Tiêu thỏa hiệp với tư bản, sẽ phải diễn chung với loại người nhu Hứa Bạch Kính, quang cảnh trước mắt Hứa Thiến Thiến và Chúc Bác liền biến thành màu đen.

Tiểu Văn nhà bọn họ so với đồ vô liêm sỉ kia tốt gấp mấy ngàn vạn lần!

Hóa ra không phải quỷ, nữ MC tâm tình như lên voi xuống chó, khóc ngồi tại chỗ. Cô vừa khóc vừa nấc, nói với bọn họ:

"Hic, tôi rất thích Ngộ Long Dạ, Hành Chi Yến Tuần cùng Linh Dao đều quá đẹp trai, đợi lát nữa, đợi lát nữa mọi người ký tên cho tôi được không..."

Tổ đội 3 người: "..."

Văn Tinh Trạch đưa khăn giấy cho cô, cùng Hứa Thiến Thiến Chúc Bác liếc mắt nhìn nhau.

Cho dù không đề cập đến chuyện quá khứ thì những gì Hứa Bạch Kính làm lần này cũng quá mức trơ trẽn, cho dù cư dân mạng nhất định sẽ chỉ trích phun hắn ta thế nhưng 100% sẽ bị đoàn đội của hắn tẩy trắng...

Không nói tới nữ MC, ngay cả Văn Tinh Trạch cũng đều sinh khí, không muốn hắn toàn thân trở ra.

"Cô có muốn trả thù Hứa Bạch Kính không" Văn Tinh Trạch hỏi nữ MC, "Cũng không phải là trả thù gì, chỉ là giáo dục hắn một chút, làm cho hắn cảm thụ được ác ý xã hội một chút."

Hứa Thiến Thiến cùng Chúc Bác làm nóng người: "Khà khà khà."

Nữ MC: "... Muốn."

Lần đầu tiên cô bị mắng là 'Đồ kỹ nữ' trước mấy chục nghìn khán giả, lại hư hư thực thực bị đẩy mạnh vào cửa nghi có ma ám, cô lúc đó đã cho rằng mình xong đời rồi!

Cô cũng không phải thánh nhân, làm sao có khả năng không ghi hận.

Bọn họ nhỏ giọng thương lượng, sau đó Văn Tinh Trạch đi tới một bên, nói với Trì Yến trong tai nghe Bluetooth: "Thầy Trì, tình huống là như vậy, phía bên tôi còn phải trì hoãn một chốc."

Trì Yến: "Ừm."

Trì Yến không đề cập đến việc cúp điện thoại, Văn Tinh Trạch cũng không muốn tắt. Không biết bên kia Trì Yến đang làm gì, bối cảnh âm thanh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng gió và với nhịp thở tình cờ xẹt qua.

Ngay cả khi Trì Yến không nói lời nào, nghe bối cảnh âm thanh Văn Tinh Trạch không hề có lý do mà dần bình tĩnh lại.

"Tôi có cần giúp ngài tiết kiệm tiền điện thoại không?" Văn Tinh Trạch hỏi.

Trì Yến: "Không thiếu tiền."

Văn Tinh Trạch cố ý đùa giỡn anh: "Không thiếu tiền lại ăn ké kẹo hồ lô của tôi, nói dẫn ngài đi mua, ngài lại không muốn."

Trì Yến không nói lời nào.

Qua không biết bao lâu, Văn Tinh Trạch mới nghe thấy giọng nói trầm thấp từ micro bên kia truyền qua: "Của người khác, không muốn."

"..."

Ở bên cạnh, Hứa Thiến Thiến cầm son giúp nữ MC tô vài đường trên mặt với cổ, xoa tóc dài. Sau đó tô cho bản thân mình với Chúc Bác.

Hứa Thiến Thiến gần đây học được một số kỹ thuật trang điểm đặc hiệu của chuyên gia trang điểm, trong ánh sáng tối tăm khó có thể nhìn ra là giả.

Hù người như vậy là đủ rồi.

Hứa Thiến Thiến vỗ vai Văn Tinh Trạch: "Tiểu Văn, chúng ta đi ra ngoài?"

"Đi thôi." Văn Tinh Trạch hoàn hồn.

Giọng nói Trì Yến thật dễ nghe, không hổ là diễn viên cậu thích nhiều năm.

4 người bọn họ phân công rõ ràng, Văn Tinh Trạch đeo khẩu trang vào, đi ra sau cửa, trong lòng bắt đầu đọc thầm mấy câu.

- -------------------------------------

Chủ tinh Huyết tộc.

Vô số Huyết tộc đã thức tỉnh, viên tinh cầu này lần thứ hai có âm thanh. Tiếng đàn dơi bay, tiếng bước chân, tiếng gậy chống đập xuống đất.

Đây là một chủng tộc quái gở không thích xã giao, bọn họ có tính cách ngạo mạn của quý tộc cổ hủ.

Ngay cả khi thức tỉnh sau kỳ lánh đời, bọn họ cũng không thèm giao lưu với đồng tộc, từng người khóa chặt cửa hoặc quan tài, thông qua từng kênh riêng nắm được tình hình hiện tại của vương.

Đúng vậy, sự thật đã từng để cho liên minh vũ trụ khiếp sợ đó là bạn sẽ không bao giờ đoán được Huyết tộc có đến bao nhiêu loại phương pháp để bất cứ lúc nào cũng biết được tình hình của vương.

Bởi vì ghen tị, bọn họ chưa bao giờ chia sẻ bất kỳ tin tức gì của vương với đồng tộc.

Có Huyết tộc tự học tìm tòi trên tinh võng và quang não, có Huyết tộc thao túng huyết phó thu nhập thông tin từ những tinh cầu khác, có Huyết tộc thậm chí còn bố trí mai phục người bên cạnh 13 thân vương... Đương nhiên, phương pháp cuối cùng này nguy hiểm rất lớn, nhưng cũng là hiệu suất cao nhất.

Trước mắt có không ít Huyết tộc làm như thế.

Trên vách đá cheo leo, pháo đài cổ.

Solon có chút sốt sắng. Lilith đạp giày cao gót, đã đi vòng thứ 8 trong lâu đài

"Vương đang yêu cầu chúng ta giúp đỡ." Lilith nói.

Chỉ mới vừa dứt lời, sóng năng lượng kịch liệt từ nhiều mức độ khác nhau lan khắp hành tinh, rất nhiều ngọn lửa xanh lam sẫm đột ngọt vọt lên cao, dơi và quạ kinh sợ bay đi.

—— Vương gặp sự cố.

—— Vương cần bọn họ.

Hai thứ này, không rõ cái nào làm tim Huyết tộc đập mất tốc độ. Từ Huyết tộc bình thường đến 13 thân vương không có ai may mắn thoát khỏi.

Thân vương Oss đôi mắt từ đen thui chuyển sang màu đỏ tươi, biến ảo qua lại rất nhiều lần, sau đó hắn gọi quản gia tới:

"Vương muốn làm cái gì."

Quản gia: "Thuộc hạ cũng thể chắc chắn, bất quá bệ hạ tựa hồ nghĩ..." Ông ghé vào tai các thân vương nói nhỏ.

Một hồi lâu sau.

Các thân vương ánh mắt cưng chiều nhìn vương trên màn ảnh, trên gương mặt tái nhợt hiện ra chút ý cười khó phát hiện.

Cuối cùng, Solon cởi găng tay đen, đặt tay phải lên ngực trái, khom người nói:

"Như ngài mong muốn."

- ------------------------------------------------------

Đạn mạc trong livestream ( U Linh 100%) sôi sùng sục:

【 Sự cố livestream??! Mau gọi người tới xem nữ MC thế nào rồi, sẽ không xảy ra án mạng đúng không 】

【 Hứa Bạch Liên, làm nhiều chuyện đuối lý rồi mới sợ quỷ đúng không 】

【 Phục thật rồi, hắn ta cư nhiên có thể vô liêm sỉ đến nước này, trước bị tuôn ra chuyện ỷ thế hiếp người người mẫu trẻ ở hộp đêm tôi còn tưởng rằng có người hãm hại hắn, hóa ra hắn thật sự là một kẻ rác rưởi 】

【 Người qua đường thành antifan 】

【 Trước đây tôi có chút sợ ma, hiện tại không sợ nữa, ma quỷ mau tới trừng phạt Hứa Bạch Liên đi!!! @ Hắc Bạch Vô Thường @ Sadako @ Tomie @ Telsa @ cá mập trắng 】

Đều nói con người đến thời khắc sống còn mới có thể bại lộ tính tình quả là thật, ai là quân tử ai là tiểu nhân vừa nhìn liền hiểu ngay.

Bởi vì Hứa Bạch Kính có 5 baba hào môn, marketing và đoàn đội hắn khá tốt, cho dù trước đó bị tuôn ra hắc liêu, vẫn có không ít người qua đường đứng bên hắn, thậm chí còn có fan đi tẩy trắng.

Mắng con gái người ta là 'Kỹ nữ' trong livestream đã đủ buồn nôn, hắn thế nhưng lại lúc nguy hiểm đẩy mạnh nữ MC vào chặn đao!

Trình độ ích kỷ cùng đê tiện không phải dạng vừa, trước đây hắn nhất định đã hãm hại rất nhiều người. Đặt mình vào hoàn cảnh của nữ MC, khán giả đều vô cùng phẫn nộ. Linh tinh mấy fan đi tẩy trắng cũng biến mất, không biết là triệt để thất vọng thoát fan hay là không có lời nào để nói.

"Đây hoàn toàn là sự cố livestream, " chân người quay phim run lên "Tại sao đạo diễn không vào cứu tràng. Thao, cửa lầu 1 cũng bị khóa!"

Không chỉ cửa ngay cả cửa sổ cũng đều đóng chặt, âm thanh bên ngoài hoàn toàn không nghe được, chỉ có tiếng gió thâm trầm.

"Cứu, cứu mạng với " Hứa Bạch Kính sợ chết khiếp, điện thoại khách mời đều bị tổ tiết mục lấy, hiện tại không có cách nào liên lạc với bên ngoài "Các người... Các người trốn cái gì? Các người tất cả mạng mấy người gộp lại cũng không quý giá bằng tôi đâu!"

Nghe lời này, nhóm khách mời còn lại và thợ quay phim lập tức cách xa Hứa Bạch Kính mười mét.

Tất cả mọi người đều không ngu, Hứa Bạch Kính cái loại xấu xa vô liêm sỉ sẽ đâm sau lưng đồng đội nên cách càng xa càng tốt.

Tầng 1 pháo đài cổ rất rộng rãi, kết cấu phức tạp, nhóm khách mời đều cố ý trốn tránh Hứa Bạch Kính, lúc sau Hứa Bạch Kính không còn tìm được ai nữa.

Chỉ có máy thu hình được lắp đặt bên cạnh vẫn đang phát sóng tình hình thực tế hiện tại của Hứa Bạch Kính cho khán giả.

Một người bị bỏ lại trong pháo đài cổ bị ám, cách đó không xa cửa sắt còn thỉnh thoảng phát ra tiếng van thùng thùng quỷ dị cùng với tiếng người sâu xa, Hứa Bạch Kính: "... Fuck, cứu mạng ới! Ba ơi!"

Nhưng không có ai để ý đến hắn.

Không dám chạy loạn nhưng không chạy thì có thể bị bắt như MC, Hứa Bạch Kính sợ sắp điên rồi. Hơn nữa còn có vô số khán giả internet đang giúp hắn triệu hoán mãnh quỷ!

Hứa Bạch Kính run lẩy bẩy núp trong góc, đang hoảng sợ thở dốc, bỗng nhiên cảm giác có hô hấp băng lãnh phun trên cổ mình.

Hứa Bạch Kính còn tưởng rằng là đám nhóm khách mời kia trở lại, tâm lý vui vẻ, rốt cuộc bọn họ cũng mệnh Hứa Bạch Kính hắn là thứ quý giá nhất... Hắn dương dương đắc ý quay đầu.

Một gương mặt nữ nhân trắng đến đáng sợ xuất hiện trước mắt hắn, tóc tai bù xù, âm thanh sắc nhọn: "Hứa Bạch Kính —— "

Trên cổ trên mặt nữ nhân đều có vết thương dữ tợn, biểu tình dữ tợn, móng tay dài vươn đến hắn.

Chính là nữ MC vừa bị hắn đẩy ra ngoài.

A!! A!! Không phải tôi giết cô, cô, cô đừng tới đây!!!" Hứa Bạch Kính sợ vỡ mật, nước mắt và nước mũi thi nhau chảy ra "Không phải tôi, không phải tôi..."

Nữ MC âm trầm cười phía sau hắn.

Hứa Bạch Kính bò ra khỏi góc, bởi vì run chân, giữa chừng té lộn mèo một cái chảy máu mũi, khỏi nói mất mặt bao nhiêu.

Lúc này hắn đã hoàn toàn không kiêng kỵ việc mình đang được truyền hình trực tiếp và phản ứng khán giả như nào khi xem.

Hứa Bạch Kính căn bản không dám quay đầu lại xem, cứ chạy đoạt mệnh hết tốc lực không biết bao lâu. Tầng 1 pháo đài cổ đột nhiên trở nên trống trải to lớn khó có thể tưởng tượng được, hắn chạy đến đi mất hoàn toàn khí lực mới dừng bước lại.

Hắn đã chạy đến cuối hành lang, trước mắt là một chiếc gương.

"Nơi này, nơi này tại sao lại có gương, " Hứa Bạch Kính chỉ cảm thấy sợ hãi, "Khi nãy không có, xúi quẩy, thật xúi quẩy..."

Hắn nào dám nhìn gương, vừa muốn quay người, dư quang lại nhìn thấy trong gương thình lình phản chiếu hai bóng người!

Phía sau hắn rõ ràng không có một bóng người nhưng trong gương lại có một nữ nhân đứng bên cạnh hắn.

Một nữ nhân quý tộc như ma cà rồng với da dẻ trắng bệch đang mặc váy dạ hội đen lệch vai.

Nữ nhân dùng quạt lông vũ đen che khuất nửa bên mặt, tóc được tết lại, đang dùng ánh mắt quỷ dị chán ghét nhìn chằm chằm Hứa Bạch Kính, hình dáng môi tựa hồ muốn nói: "Chính là ngươi?"

Đó là thân vương Lilith.

Mà Hứa Bạch Kính làm sao biết chuyện này, hắn chỉ nghĩ đên truyền thuyết kinh dị của pháo đài cổ, nghe đồn đêm trăng sẽ có quỷ hút máu đến, dùng tóc dài quán quanh lấy cổ người...

Hứa Bạch Kính cổ họng sắp khàn, quay đầu bỏ chạy: "A a a ——!!! Ta sai rồi, ta thật sự biết sai rồi, tha cho ta đi!!"

Vừa quay đầu, cảnh tượng còn kinh khủng hơn đập vào mi mắt.

Ở lối vào hành lang trống rỗng vừa rồi, lúc này lại có một đứa bé đang đứng đó!

Một cậu bé mặc quần yếm, ôm búp bê rối, tiếng cười lanh lảnh non nớt: "Anh trai lớn, đầu búp bên của em không thấy đâu nữa, anh trai có biết nó ở đâu không?"

Tiếng cười kia còn hồi thanh* vang vọng khắp không gian, càng hiện ra vẻ khủng bố quỷ dị.

* Âm phản xạ là hiện tượng sóng khi lan truyền tới bề mặt tiếp xúc của hai môi trường bị đổi hướng và quay trở lại môi trường mà nó đã tới. Hay nói cách khác là âm dội lại khi gặp một mặt chắn.

Tiếng vang (hay phản âm, hồi thanh) là phản xạ của âm thanh (âm phản xạ) đến người nghe với sự chậm trễ sau âm thanh trực tiếp ít nhất là 115 giây. Sự chậm trễ này tỷ lệ thuận với khoảng cách của bề mặt phản chiếu từ nguồn và người nghe.

Hứa Bạch Kính bị dọa tè ra quần.

Phía sau là gương, trước mắt là thằng nhóc quỷ dị, mắt hắn tối sầm lại hôn mê.

Nhưng đột nhiên cảm giác được có người tát mình, khí lực khá mạnh, rất nhanh mặt Hứa Bạch Kính sưng thành đầu heo, bị ép tỉnh lại lần nữa.

Hứa Bạch Kính tỉnh dậy với khuôn mặt sưng kia, thằng nhóc và nữ nhân đều biến mất không thấy, phảng phất như là một hồi ảo giác. Hắn không kịp ngẫm nghĩ nguyên nhân, chân mềm nhũn như sợi mì, miễn cưỡng đỡ tường đi ra ngoài...

Cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến tiếng người.

Là giọng nói của nam nhân, rất trầm, cách xa nghe không rõ lắm, nhưng hẳn là người bình thường! Nói không chừng tổ tiết mục tới cứu hắn!

Hứa Bạch Kính mừng như điên, điên cuồng chạy tới nơi phát ra âm thanh——

Không một bóng người.

Giọng nói nam nhân vẫn còn, nhưng thật sự không có ai, chỉ có một tia đám sáng u lam lúc ẩn lúc hiện.

Hơn nữa Hứa Bạch Kính phát hiện, nơi này là nơi bắt đầu, chính là cửa sắt rỉ từ lầu 1 lên lầu 2 hắn đem nữ Mc đẩy mạnh vào đó.

Lúc này, cửa mở ra một cái khe, duỗi ra 4 bàn tay máu me đầm đìa, còn có tiếng cười nam nữ quái dị, xen lẫn một hai câu 'Nào đến đây' 'Giết người đền mạng' 'Oan có đầu nợ có chủ'...

Là Hứa Thiến Thiến và Chúc Bác nhiệt tình giả quỷ.

Hai vị này đều là diễn viên chuyên nghiệp, lời thoại không kể hết, một giây nhập diễn muốn tâm tình gì có tâm tình đó. Kết hợp với hồi thanh của hành lang trống rỗng mang lại hiệu quả rất tốt, hệt như ngữ khí âm trầm của quỷ khí.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, Hứa Bạch Kính triệt để hỏng mất: "A a a!!! Ta không thể chịu nổi nữa!!!"

Hắn chạy đến cửa sổ, ở trong pháo đài cổ này lâu thêm một giây nữa hắn sẽ hóa điên mất, hắn đập cửa sổ muốn phá cửa nhảy ra ngoài.

Phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân.

Cộc, cộc.

Hứa Bạch Kính cả người cứng đờ.

Hắn chậm rãi quay đầu lại, nhìn thấy một thanh niên vóc người cân xứng thon dài tiến lại gần hắn.

Ngoài cửa sổ một vòng trắng bệch ánh trăng, màu bạc phủ kín sàn gạch bỏ hoang.

Thanh niên mang khẩu trang đen thui, đưa lưng về phía hành lang sâu thẳm, thần sắc lười biếng. Cúi người nhặt tai nghe lập loè lam quang dưới đất lên, tắt chế độ handsfree, tối tăm ngước mắt liếc Hứa Bạch Kính một cái.

Một đôi con ngươi đỏ sậm.

Khiến người ta không tự chủ nghĩa đến màu đỏ cảu máu, tương phản với nốt lệ chí ở cuối đuôi mắt.

Ánh trăng ảm đạm xuyên qua cửa sổ, phủ lên má chếch thanh niên một tầng ánh sáng nhạt, bị lông mi kéo cắt một chút, bóng đen loang lổ dưới mi mắt cậu.

Con quạ không biết từ nơi nào bay ra đậu nghỉ trên vai cậu, nghiêng đầu mổ mổ cánh mình, lông vũ đen thui như tuyết rơi bay ra.

Hứa Bạch Kính toàn thân nổi da gà ngay lập tức.

Đây tuyệt đối không phải là người. Trực giác hắn cho biết, nhân loại sẽ vĩnh viễn không bao giờ có da dẻ, khí tràng kinh tâm động phách khiến người ta sợ hãi đến như vậy...

"Này " khóe môi thanh niên kia hơi cong, âm thanh bất cần đời, nói "Ngươi tìm cửa sổ sao? Nhầm rồi."

Cậu đem khẩu trang kéo xuống một chút, lúc cười lên lộ ra một đôi răng nanh sắc bén.

Lăng kính Huyết tộc được kích hoạt.

Hứa Bạch Kính mặt sưng đầu heo, sợ hãi thất thố, dục cự còn nghênh: "Ngươi, ngươi muốn cắn ta, muốn đem ta biến thành ma cà rồng sao?"

Văn Tinh Trạch: "..."

Văn Tinh Trạch rất muốn uyển chuyển một chút, nhưng thực sự không nghĩ được nên uyển chuyển như nào, vì vậy ăn ngay nói thật: "Không, ngươi quá xấu, ta cảm thấy buồn nôn."

Hứa Bạch Kính: "......" Theo mọi nghĩa, hắn đều muốn chết.

Văn Tinh Trạch không muốn dây dưa nhiều với hắn, lăng kính Huyết tộc và Long tộc phương pháp điều khiển dường như giống nhau. Thiết lập này không tệ. Văn Tinh Trạch vô cùng thích.

Giống như lăng kính Long tộc, lv1 lăng kính Huyết tộc tuy rằng không làm được quá nhiều chuyện nhưng dọa người thì dư sức. Huyết tộc am hiểu chế tạo ảo giác, Văn Tinh Trạch mới phát hiện ra.

Văn Tinh Trạch búng tay.

Có lẽ là ảnh hưởng bởi lăng kính, Văn Tinh Trạch nảy sinh ý nghĩ bất chợt, cậu gỡ mũ bóng chày xuống, hướng Hứa Bạch Kính làm một cái lễ nghi thân sĩ:

"Ngủ ngon, mơ đẹp."

Phong độ nhẹ nhàng.

Ngay sau đó, Hứa Bạch Kính chỉ cảm thấy trước mắt biến thành đen. Mặt đất dưới chân bắt đầu mềm đi lỏng ra... Hắn sợ hãi cúi đầu nhìn, chẳng biết lúc nào, sàn nhà đã biến thành đàn dơi!

"A!!! A!!! Tha cho ta đi, ta thật sự biết sai rồi, hu hu hu... Ta sẽ không bao giờ hại người nữa!"

Vô số con dơi nhốn nháo, như đàn ong ùa lên bao lấy Hứa Bạch Kính, làm cho hắn không có chỗ để trốn, đau đớn và xúc giác dinh dính buồn nôn quá chân thật. Sau đó đàn dơi đột nhiên tản rai, hắn ta rơi từ độ cao 3000m xuống, cuối cùng ngã rầm trên mặt đất.

Hắn quay lại hành lang có gương kia.

Lần này trong gương không có nữ nhân, ngoài hành lang cũng không có thằng nhóc, chỉ có một con búp bê rối mất đầu cổ xưa, phát ra tiếng như khóc như cười của trẻ mới sinh...

Tất cả nỗi sợ hãi tích tụ trong khoảng thời gian ngắn đều bạo phát vào lúc này.

Rốt cục sau một tiếng hét cuồng loạn rít gào, Hứa Bạch Kính triệt để ngất đi, bất tỉnh nhân sự.

Đời này cũng không muốn gặp lại đồ vật liên quan tới ma cà rồng, đây là ý nghĩa cuối cùng của Hứa Bạch Kính.

- -------

"Hắn ngất thôi, " Văn Tinh Trạch quay người, có chút xin lỗi với tổ tiết mục nói "Tôi chỉ là muốn nhắc nhở hắn đi nhầm chỗ thôi."

Hứa Bạch Kính như một bãi bùn nhão nằm sõng xoài trên mặt đất, mặt xưng phù đến không nhìn ra ngũ quan, nhìn kỹ, hình như còn tiểu ra quần.

Dù sao ngày hôm nay Hứa Bạch Kính xấu đã đủ nhiều, thêm chút cũng không sao.

Phòng livestream ( U Linh 100%), đã hoàn toàn bị các loại gà gáy ha ha ha bao phủ.

Đạo diễn và nhân viên công tác: "..."

Phía sau tổ tiết, mới vừa nhiệt tình diễn tay ma nữ Hứa Thiến Thiến, Chúc Bác và nữ MC giơ ngón tay cái với cậu.

Tuy rằng trò đùa dai đúng là có chút ấu trĩ nhưng bọn cậu toàn thắng.

Không biết người khác có vui hay không, Văn Tinh Trạch thì rất sảng khoái, hóa ra làm quỷ vui sướng như vậy!

"Người, người không có chuyện gì là tốt rồi, " đạo diễn lau mồ hôi, không nghĩ tới lại xảy ra tai nạn, nói "UH —— livestream còn mở, 3 người mang khẩu..."

Rất hiển nhiên, Văn Tinh Trạch bọn họ là cố ý chỉnh Hứa Bạch Kính, nữ MC cố ý giả quỷ, Hứa Thiến Thiến Chúc Bác trốn sau cửa duỗi tay, còn Văn Tinh Trạch để lại tai nghe.

Nhưng nghĩ kỹ lại, Hứa Bạch Kính trung gian dường như đã thực sự đụng phải cái gì đó không sạch sẽ, hắn gào lên với chiếc gương và không trung, mặt đột nhiên bị sưng lên. Nhưng chuyện như vậy tốt nhất không nên tra cứu nguyên nhân.

Giữa chừng, người đại diện Hứa Bạch Kính gọi điện thoại tới bảo bọn họ dừng livestream.

Tổ tiết mục cũng rất muốn dừng nhưng tôn chỉ ( U Linh 100%) vốn là vô luận xảy ra chuyện gì cũng không dừng phát sóng, theo đuổi sự chân thực, cấp trên cũng nói đừng có ngừng phát... Vì vậy livestream cứ như vậy đi đến kết thúc, sự thực chứng minh điều này đúng.

Đạo diễn cũng vạn lần không nghĩ tới, rõ ràng là sự cố livestream lại trở thành kỳ bạo hồng nhất tới nay của show, thậm chí còn tạo ra nhiều chủ đề nóng.

Đạn mạc một tầng lại một tầng đè lên nhau xẹt qua, gần như không thể phân biệt. Mặc dù đã gần 10h, số lượng người xem trực tuyến đã vượt quá 1 triệu!

【 a a a a anh trai nhỏ kia đẹp trai quá đi!!! Cái câu 'Ngươi quá xấu, ta cảm thấy buồn nôn' kiến nghị đưa nó vào câu nói vàng của năm ha ha ha ha quá sung sướng, có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng không nói lên lời của Hứa Bạch Liên】

【 Anh trai nhỏ thật sự giống ma cà rồng, mau tới đem em đè lên tường cắn!!! 】

【 Thiên đạo luân hồi, tôi thấy thật thoải mái thật thoải mái thật thoải mái, ác hữu ác báo! Hứa Bạch Liên trước đây làm nhiều điều ác, lần này đã gặp báo ứng rồi ha ha ha ha ha! Hứa Bạch Kính meme đầu heo bao get, meme doạ chảy nước tiểu bao get 】

【 Hả hê, thật sự hả hê lòng người, báo ứng của Hứa Bạch Kính chính sắc đẹp anh trai nhỏ, tôi đang điên cuồng tặng tên lửa du thuyền! 】

【 Nữ MC và người qua đường phát huy rất nice, vết thương ngụy trang từ son môi còn rất thật sự, đại thù phải báo chứ tôi đã đem kỳ này ghi lại sau này lúc không vui liền đem ra xem đi xem lại ha ha ha ha 】

Làm minh tinh, việc thất thố xấu mặt trước màn ảnh như thế là một sự kiện lớn chưa từng có, không biết fan Hứa Bạch Kính cùng bản thân hắn sau này phải đối mặt tất cả những này như nào.

Mọi người đều biết, bảng hot search weibo hiện tại rất ít lên nhờ lượt tìm kiếm, thế nhưng sự kiện lần này quá là ly kỳ có mấy đề tài đồng thời chen lên bảng hot search mà không hề có bất cứ marketing hay mua bán gì.

Trong đó, # Thiết lập tính cách Hứa Bạch Kính đổ nát # và # Anh trai nhỏ ma cà rồng thần bí quá đẹp trai # dẫn đầu, đưa tới một loạt các cuộc thảo luận.

- --------------

Một giờ trước, một biệt thự ở vùng ngoại ô nước Pháp.

Ở Trung Quốc là đêm mà nơi này mới chỉ tới chiều.

Cửa biệt thự vừa mở ra, Hứa William liền vội vàng chào hỏi. Ông lão gầy guộc được một đôi nam nữ trẻ tuổi đỡ không nhanh không chậm đi ra.

"Có chuyện gì, vào vườn hoa trò chuyện đi."

"Đổng tiên sinh, " Hứa William vui vẻ, "Đương nhiên có thể, đây là bức tranh chữ tôi chụp cách đây không lâu, mời ngài nhận lấy."

Hứa William là một trong nhưng cha nuôi Hứa Bạch Kính, con lai pháp, có địa vị trong giới siêu mẫu quốc tế. Mà dù vậy, thái độ ông lão đối với Hứa William rất ngạo mạn, hắn cũng không thể nói gì.

—— Có người nào mà không biết Đổng Hòa Nhã Đổng tiên sinh.

Một huyền thoại thế hệ trước, cuộc đời của ông không thể viết vài cuốn sách là xong. Sinh ra ở Trung Quốc, thời trẻ học nghề thợ may, sau đó đi khắp đại dương dùng tài hoa chinh phục thế giới.

Đối với siêu mẫu thế hệ trước nói, được mặc trang phục đi show Đổng Hòa Nhã thiết kế là một vinh dự có thể gọi là đỉnh cao trong sự nghiệp.

Ông ẩn cư hải ngoại mấy năm gần đây đã rất ít ra bản thảo thiết kế, trước mắt hơn một nửa nhà thiết kế trong giới thời trang đều từng đi theo học ông.

Ngay cả Hứa William, cũng phải dựa vào quan hệ của gia tộc nhiều lần thỉnh cầu, từ thành phố tới sớm trước 6 tiếng để đợi bên ngoài biệt thự để có thể gặp mặt Đổng Hòa Nhã.

"Tranh chữ thì không cần, " Đổng Hòa Nhã nhấp một ngụm trà, nói "Cậu muốn gì từ tôi?"

Đổng Hòa Nhã nói chuyện rất thẳng thắng.

"Thực không dám giấu giếm, khuyển tử Hứa Bạch Kính..."

Hứa William khắc chế cảm giác xấu hổ tiếp tục nói.

Bởi vì Hứa Bạch Kính gần đây đã ném không ít thông cáo cùng đại ngôn, mỗi lần gọi điện thoại đều không ngừng nổi nóng với Hứa William, nháo muốn hắn tìm đại ngôn cho, hơn nữa không muốn đại ngôn bình thường, nhất định phải là đại ngôn có thể hoàn toàn áp được Văn Tinh Trạch, tốt nhất là thiết kế của Đổng tiên sinh.

Hứa William cũng không biết tại sao nó lại muốn so kè với một minh tuyến 18, nhưng hắn bị Hứa Bạch Kính làm cho đau đầu, vạn bất đắc dĩ mới đến bái phỏng Đổng Hòa Nhã.

Đương nhiên, trong lòng hắn cũng biết 80 90% là không thể được. Hứa William biết rõ Hứa Bạch Liên chỉ hơn người bình thường một chút, điều kiện bên ngoài dáng hoàn toàn không đạt tới trình độ người mẫu, hơn nữa khí chất cũng... Khó khen tặng.

Tầm mắt Đổng Hòa Nhã cao bao nhiêu, đừng nói là cho Hứa Bạch Kính đại ngôn, đi trên đường phỏng chừng cũng sẽ không thèm liếc nó một cái. Cho nên Hứa William cũng chỉ đến thử vận may, ôm tâm lý đến làm quen Đổng Hòa Nhã.

Ai biết, lúc hắn nói ra tên 'Hứa Bạch Kính', bé gái bên người Đổng Hòa Nhã bỗng nhiên "Ồ" một tiếng.

Đổng Hòa Nhã thương yêu nhất chính đứa cháu gái nhỏ này, làm một cái thủ thế bảo Hứa William chờ, sau đó nhìn về phía cháu gái: "Sao thế, cháu thích hắn sao?"

Cháu gái nhỏ mới vừa lên cấp 2, bé nhăn khuôn mặt nhỏ suy tư chốc, nói: "Không thích ạ, gần đây cháu xem ( U Linh 100%), hắn là khách mời, cậu nhớ hiện tại hình như đang livestream tập mới."

Tiếng Trung cháu gái nhỏ không quá thành thạo, Đổng Hòa Nhã kiên nhẫn nghe hiểu ý tứ của bé.

"Muốn xem livestream phải không, vậy ông cháu mình xem nhé " Đổng Hòa Nhã dứt lời nhìn về phía Hứa William, hỏi hắn "Hứa tiên sinh có để ý không?"

Hứa William đương nhiên không để ý. Hắn không thể làm gì khác hơn là ở trong lòng liều mạng khẩn cầu mong Hứa Bạch Kính ngàn vạn lần biểu hiện tốt, không mong nó có thể đánh động Đổng Hòa Nhã, ít nhất đừng để bại lộ bản tính.

Sau một tiếng.

Hứa William căn bản không dám nhìn sắc mặt Đổng Hòa Nhã.

Hắn luôn nhắc nhở bản thân muốn làm một người cha tốt, vô luận Hứa Bạch Kính làm ra chuyện kinh thiên hỏa địa gì hắn cũng rất ít tức giận nhưng lần này Hứa Bạch Kính thật sự là, thật sự là...!

Nếu như Hứa Bạch Kính lúc này đứng trước mặt Hứa William, hắn rất khó khắc chế tay chính mình tát nó một cái, tại sao có thể mất mặt như vậy, tất cả đều do nó tự làm bậy, cho dù hắn biết 'Quỷ' kia là có người giả trang nhưng hắn cũng không cách nào chỉ trích.

Ai bảo Hứa Bạch Kính đê tiện trước.

"Phụt hahaha —— "

Cháu gái nhỏ Đổng Hòa Nhã rất muốn cười, đây là tập bé xem vui nhất, phía trước hơi tức giận, phía sau thật sự hả hê lòng người, thật thoải mái!

Anh trai nhỏ mang khẩu trang quá đẹp trai rồi!

Tốt xấu gì bé cũng nhớ tới Hứa William đang ở bên cạnh, vì vậy liều mạng che miệng mình nhịn cười, cả mặt đều nín đỏ.

Cháu gái nhỏ và Hứa William không nhịn được trộm dò xét sắc mặt Đổng Hòa Nhã. Cháu gái nhỏ vốn cho là ông nội mình sẽ thấy loại show này 'Tẻ nhạt' 'Một trò khôi hài', không nghĩ tới...

Đổng Hòa Nhã còn xem rất nghiêm túc?

Đương nhiên, ông không cười, nhưng vẻ mặt đó không có vẻ gì là nhàm chán cả.

Sau khi livestream kết thúc, Đổng Hòa Nhã bảo cháu gái phát lại đoạn ghi hình vừa rồi cho ông xem.

Đổng Hòa Nhã nghiêm túc nhìn phần cuối, cũng chính là nửa phút xuất hiện thanh niên mang khẩu trang kia.

Từ góc độ chuyên môn Hứa William tỉ lệ vóc người thanh niên này rất tốt, có thể nói là vóc người người mẫu. Hơn nữa, thân hình của cậu ở giữa một thiếu niên và một thanh niên, đường nét cao thẳng.

Lúc cúi người nhặt tai nghe, thân thể nghiêng về phía trước, vạt áo sơ mi cuốn lên, lộ ra vòng cung từ eo xuống khiến người không dời nổi mắt.

Hành lang bỏ hoang tối tăm, có ánh sáng có gió.

Ống kính chuẩn xác bắt lấy gò má của cậu.

Tóc đen, đồng tử sáng, sống mũi thẳng, có nốt lệ chí ở đuôi mắt. Lọn tóc mái bị gió cuốn trên, khiến cả người cậu như muốn hòa tan vào màn đêm, khí phách tản mạn.

Đúng là có mấy phần không giống nhân loại.

Nhìn rất đẹp khó trách vài giây ngắn ngủi có thể chinh phục nhiều khán giả. Tuy rằng cậu quay lưng với ống kính, không để lộ toàn bộ mặt, nhưng có thể thấy được đường nét vô cùng tốt.

Là kiểu đẹp không có bất kỳ cảm giác cố gắng tạo hình gì.

Đổng Hòa Nhã nghiêm túc đem ba mươi giây ngắn ngủi xem nhiều lần, bỗng nhiên mỉm cười. Ông hương Hứa William nói: "Hứa tiên sinh, xin lỗi, ngày hôm nay không có thời gian trò chuyện rồi —— quản gia, tiễn khách."

Hứa William sớm đã không có mặt mũi nào ở lại.

Tuy nhiên, lúc hắn theo quản gia ra khỏi vườn lại nghe thấy Đổng Hòa Nhã gọi điện cho học trò của mình, nói:

"Giúp thầy tìm một người, đúng, trong nước, chắc là minh tinh.

" Xuất hiện ba mươi giây cuối cùng trong show tống nghệ, đợi thầy gửi video cho con..."

Hứa William tâm lý cả kinh. Đổng Hòa Nhã tìm người thanh niên kia để làm gì?

- -----------------------------

Livestream ( U Linh 100%) sau khi kết thúc, ở ngoài 'Pháo đài cổ Windsor'.

Nữ MC còn đang chờ chữ kí 3 người bọn họ vui vẻ đi tới. Cô cảm ơn bọn họ rất nhiều, nếu không cô khẳng định phải ăn thiệt thòi, sau này nhìn thấy Hứa Bạch Kính thì sợ phải đi đường vòng.

Thật vất vả làm xong việc, tổ đội 3 người cũng rất mệt mỏi, dự định về đi tắm rồi ngủ.

Còn chưa bước ra, liền bị truyền thông nhiều liên miên bên ngoài làm sợ hết hồn. Thành phố điện ảnh vốn có phóng viên ngồi cắm định kỳ, lần này vừa nghe tin liền lập tức hành động, gần nửa con phố đều bị chen chật ních.

Chúc Bác nhanh tay lẹ mắt kéo Hứa Thiến Thiến và Văn Tinh Trạch vừa bước ra trở về: "Xuỵt, đi ra ngoài sẽ bị tang thi vây thành."

Mặc dù đa số phóng viên tới là vì Hứa Bạch Kính, một cái bê bối lớn như vậy.

Tuy nhiên Hứa Bạch Kính bây giờ vẫn đang hôn mê, có lẽ đả kích quá lớn.

Hứa Thiến Thiến váng đầu hoa mắt: "Trời ạ, xe của anh không phải đậu bên kia à... Tôi kiệt sức rồi... Tiểu Văn?"

"Em nghĩ chút." Văn Tinh Trạch thật ra cũng không có biện pháp gì, nhưng vẫn đi tới bên cạnh, ấn tai nghe, "Thầy Trì?"

Văn Tinh Trạch nãy giờ vẫn luôn ở cùng Chúc Bác Hứa Thiến Thiến, nữ MC nói chuyện với những người khác, tai nghe bên kia vẫn luôn yên tĩnh, e rằng Trì Yến đã cúp điện thoại cũng không chừng.

Ngay khi Văn Tinh Trạch nghĩ vậy, giọng nói Trì Yến vang lên bên tai.

"Tôi ở đây." Trì Yến hỏi cậu "Sao vậy?"

Văn Tinh Trạch: "Điện thoại tôi hết pin rồi, ngài có thể giúp tôi một việc hay không..." Gọi cho trợ lý Hứa Thiến Thiến hoặc Chúc Bác, để bọn họ tới cứu tràng.

Nhưng Trì Yến còn không thèm nghe hết câu đã đồng ý.

"Được."

Nói xong câu này, Trì Yến yên tĩnh lại.

Rất lâu sau đó.

Tai nghe bên kia rốt cục cũng phát ra âm thanh. Giọng Trì Yến rất nhẹ, tựa hồ còn mang theo ý cười rất nhạt, nghe có vẻ khác với lười nhác trước đây có chút lưu luyến không rõ.

"Văn Tinh Trạch, ngẩng đầu."

Anh nói.

- ------------------

Có gần 9k chữ thui mấy chị. Xỉu í. Bản góc hơn 10k chữ 😌

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK