• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi nhắm mắt lại, nhưng luôn không ngủ được.

Sau khi Lý Triển Nhan lên giường, cô ta không có bất kỳ âm thanh gì nữa.

Tôi nghi ngờ cô ta đã vào trạng thái xác ướp nắm quyền rồi.

Tôi nghe tiếng hai người bạn cùng phòng khác rửa mặt, tắt đèn rồi đi ngủ.

Có lẽ bây giờ sẽ nhanh hơn một chút.

Khi cuối cùng tôi cũng cảm thấy có chút buồn ngủ, giường đối diện lại truyền đến tiếng vang.

Hình như Lý Triển Nhan dậy rồi?

Tôi nghe thấy tiếng cô ta di chuyển trên giường hai lần rồi đột nhiên dừng lại, sau đó hoàn toàn yên tĩnh.

Thu Vũ Miên Miên

Một lát sau lại tiếp tục di chuyển, hơn nữa tiếng động kia cách tôi càng ngày càng gần, cuối cùng, giường của tôi hơi rung lên.

Cô ta bò lên giường tôi.

Tôi giống như bị sét đánh trúng, toàn thân tê dại, chân mềm nhũn.

Trong đầu không ngừng mặc niệm lời anh Đạo nói với tôi.

Cô ta không thể làm tổn thương tôi, cô ta không thể làm tổn thương tôi, cô ta không thể làm tổn thương tôi…

Tôi cảm nhận được cô ta đứng bên cạnh giường tôi, sợi tóc rơi trên mặt tôi. Tôi nhắm mắt lại, càng không dám nhúc nhích.

“Dao Dao, tôi hơi sợ, tôi có thể ngủ chung với cậu không?”

Một chất giọng nhẹ nhàng truyền vào bên tai, trong nháy mắt, tóc gáy toàn thân tôi dựng thẳng lên.

Lý Triển Nhan chưa bao giờ gọi tôi là “Dao Dao”, cô ta lại càng không nói chuyện mềm mại với tôi như vậy.

Tim tôi vọt lên tận cổ họng, nhớ tới những lời anh Đạo nói với tôi.

Đừng để ý đến cô ta, không được nói chuyện với cô ta, đừng nhìn cô ta!

Mặc dù lúc này toàn thân tôi đổ mồ hôi lạnh, thậm chí cơ thể không ngừng run rẩy, nhưng vẫn nhắm chặt hai mắt, không nhúc nhích.

“Dao Dao, cậu không đáp thì tôi coi như cậu đồng ý rồi nhé.”

Nói xong, cô ta chậm rãi nằm xuống bên cạnh tôi, cổ tôi chợt thấy hơi lạnh.

Cô ta đưa tay qua cổ tôi, cứ ôm tôi như vậy mà ngủ.

Tóc gáy tôi dựng đứng, gần như sợ muốn chết.

Nhưng tôi không thể làm gì được, cơ thể cứng đờ, không nhúc nhích, mặc cho cô ta ôm.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trán tôi đã sớm đổ đầy mồ hôi.

Tôi cảm nhận rõ ràng cơ thể cô ta lạnh buốt, đó không phải nhiệt độ của con người.

Và cô ta thật sự không thở.

Đêm nay còn dài hơn so với nửa đời trước của tôi.

Có lẽ là trời cao phù hộ, trước khi trời sáng cô ta đã rụt tay về, rồi chậm rãi trở về giường của mình.

Lúc tỉnh dậy thì như không có chuyện gì xảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK