Trong tưởng tượng của tôi, anh Đạo hẳn là một người đàn ông trung niên.
Có thể sẽ để râu giống như đạo sĩ trên TV.
Thu Vũ Miên Miên
Nhưng cuối cùng, người ngồi ở trước mặt tôi một cậu trai mặc đồng phục trung học, đeo kính mắt, rất sạch sẽ.
“Cậu là anh Đạo?”
“Ừm.”
Cậu ấy khoanh tay lại, ngay lúc tôi hỏi lần thứ năm thì cậu ấy nhíu mày.
“Khi nào cậu dẫn tôi đi gặp cô ta?”
“Cậu… Pháp thuật cao siêu sao? Có cần gọi sư phụ của cậu đến không?”
Cậu ấy thở dài:
“Tôi trốn học đi ra đấy, cậu mà còn chậm trễ như vậy thì tôi kệ cậu, tôi đi đây.”
Nói xong, cậu ấy đứng dậy định rời đi.
“Đừng mà.”
Tôi vô thức nắm lấy ống tay áo của cậu ấy, cố đ.ấ.m ăn xôi:
“Tôi tin cậu!”