Lãnh Thiên Hạ bước tới, lãnh đạm bước qua hàng người đã sớm tránh sang hai bên.
Tin nàng được chính Trương thủ lĩnh cao cao tại thượng đưa thiệp mời đã sớm lan truyền khắp chợ đen. Lại còn thêm việc xuất hiện một cái Bạo Phong Thần Điểu bên cạnh nàng khiến tất cả mọi người đều không thể không nghi hoặc việc thân thế của nàng. Có người bảo nàng là thần, cũng có người bảo nàng có liên quan tới chủ nhân đằng sau của chợ đen hoặc là một đại nhân vật. Dù là gì thì chắc chắn thân thế vẫn không thể xem thường nên đều cẩn trọng hành động, lời nói.
Tất nhiên điều này Lãnh Thiên Hạ không có lấy một chút quan tâm hay để ý gì. Nàng mặc kệ người khác nghĩ gì hay suy diễn gì miễn là không ảnh hưởng đến nàng.
Trên đường từ đâu xuất hiện một mỹ nam tử ngọc thụ lâm phong đứng trước mặt nàng
“Vương phi của ta nàng đi đâu vậy, cần bản vương dẫn đường không?” – Cái giọng nói yêu mị khiến Lãnh Thiên Hạ có chút run.
Dám gọi Thiên Hạ là “vương phi của ta” ngoài vị vương gia Cố Tử Ly kia thì còn có thể là ai.
“Buổi đấu giá” - Ngắn gọn xúc tích, nàng không muốn nói nhiều với cái loại mặt dày vương gia này.
Cố Tử Ly cũng không tức giận
“Ta cũng là tiện đường đi tới, đi cùng với ta là được.”
“Được.”
Lãnh Thiên Hạ không thích dựa vào người khác nhưng quả thật nàng không rõ lắm đường, nếu đã có “tiên phong tự nguyện” thì ngại gì không dùng.
Tử Ly cười thỏa mãn. Đi sau hắn là hai thủ hạ không giống lần trước mặt mỏng dễ dàng nhìn thấu, hai người này đều tỏ ra lạnh lùng nhưng trong ánh mắt lại là sự nóng vội xen sợ hãi. Dĩ nhiên, Lãnh Thiên Hạ không biết được đây là hai quân sư “bất khả kháng” của tên vương gia mặt dày kia. Đơn giản là hắn không hiểu nữ nhân, sợ làm gì khiến nàng không vui, ghét bỏ hắn, lại nghe được hai tên này nói lớn hiểu rất rõ nữ nhân và mọi chuyện thành ra như vậy.
Hai tên thủ hạ ôm quyền cung kính
“Thuộc hạ Thập Tam/ Thập Tứ, bái kiến vương...”
Lãnh Thiên Hạ hừ Ánh mắt nàng rõ ràng là thị huyết khiến Thập Tam, Thập Tứ run lên, không dám nói tiếp, ánh mắt cầu cứu hướng vị vương gia kia.
Cố Tử Ly trực tiếp ném thẳng một cái ánh mắt rõ ý “ai bảo ngươi các vô dụng”, rồi lại cái bộ dạng chó con bám chủ, loanh quanh bên Thiên Hạ.
Ban đầu Thiên Hạ chẳng mấy quan tâm nhưng chỉ sau vài khắc, sự mất kiên nhẫn hiện rõ trên khuôn mặt nàng. Hắn cứ liên tục bám sát lấy nàng, nhảy từ bên này sang bên kia khiến nàng không nhịn được đưa chân không chút lưu tình đá hắn bay xa, trong cái nhìn thương hại của Thập Tam, Thập Tứ. Mà cái thương hại này dĩ nhiên là dành cho chủ tử cuồng thê kia, bị ngược như vậy vẫn mặt cười, thật đáng thương!
Cố Tử Ly phủi nhẹ lam y, đứng dậy bước nhanh tới chỗ Thiên Hạ trên mặt không có lấy một chút bất mãn, chân chó theo nàng.
“Vừa rồi vương phi, nàng dùng sức có mệt không.”
Lời này vừa nói ra liền làm cho Thiên Minh cười lăn lộn đến quên trời quên đất, quên cả cảnh cáo lần trước của Lãnh Thiên Hạ.
Thiên Hạ cuối cùng vẫn là bất lực để mặc cho hắn vẫy đuôi cùng với hai thủ hạ mặt hiện rõ chữ “ta không quen”.
Sau một hồi “gian nan” cuối cùng cũng tới được Huyết Sát Thương Hội – nơi diễn ra buổi đấu giá.
Huyết Sát Thương Hội mặc dù không phải do Chợ đen nắm giữ nhưng vẫn dưới danh nghĩa là một trụ cột của chợ đen, hầu như có thể mua được mọi thứ từ đây.
Trước cửa, Trương thủ lĩnh đã chờ ở đó từ lâu. Hắn cung kính tiếp đón Lãnh Thiên Hạ, sau đó nhìn sang Cố Tử Ly liền trở nên không vui mấy. Hắn nhận tấm thiệp trong tay nàng
“Các hạ quen biết Ly vương?”
Thiên Hạ cũng không chút chần chừ trà lời
“Không”
Vừa nghe được Trương thủ lĩnh liền trở nên dễ chịu hẳn.
Còn Tử Ly không vì câu này mà nản chí, dục tốc bất đạt, hắn vẫn tin có ngày nàng sẽ nhận hắn. Nhưng hắn cũng sinh chút ngờ. Có kẻ muốn cướp vương phi của hắn! Tuyệt đối không được, hắn sẽ đạp chết ai dám lại gần nàng.