• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Miên đã kể cho Tuấn Khải nghe tất cả những chuyện xảy ra ở trường trong thời gian cậu nghỉ học. Cậu đã hiểu ra lí do khiến Băng Di trở nên lạnh nhạt với mình. Nhưng có điều, cậu ko tin Ngọc Kì là người gây ra việc này. Cậu mong những lời Mộc Miên nói về Ngọc Kì là sai, vì Ngọc Kì vốn là người bạn cậu tin tưởng và yêu quý mà.

Để làm rõ mọi chuyện, cậu quyết định hẹn đến nhà Ngọc Kì. Vừa nhìn thấy Tuấn Khải, Ngọc Kì rất vui mừng cứ nghĩ cậu đã ghét Băng Di rồi.

-Cậu đến đúng lúc quá, tớ đang định mang bánh tự làm qua cho cậu.

-Tớ hỏi cậu đã nói những gì với Băng Di? Tuấn Khải ko vòng vo, hỏi thẳng Ngọc Kì.

-Tớ……tớ….Ngọc KÌ nghe cậu hỏi đến chuyện này thì lúng túng, đoán cậu đã phần nào biết chuyện.

-Cậu mau trả lời đi. Tuấn Khải ko kiềm chế nổi sự tức giận nên hét lên với Ngọc Kì.

-Phải, tớ đã nói với Băng Di là tránh xa cậu ra đó. Thì sao?

-Tại sao cậu lại làm như vậy hả?

-Vì tớ thích cậu, thích cậu nhiều lắm.

-Thế nên cậu đã cố tình gây ra hiểu lầm giữa tớ và Băng Di phải ko? Đã vậy, tớ cũng nói cho cậu biết, người tớ thích là Băng Di.

-Ko thể như thế đk. Tớ đâu có điểm gì thua kém Băng Di. Chẳng lẽ bởi vì cô ta là tiểu thư nên cậu mới thích? Ngọc Kì vừa khóc vừa hỏi Tuấn Khải.Tình cảm cô dành cho Tuấn Khải cũng nhiều lắm chứ, cậu thể đối xử với cô như vậy.

-Cậu ko hiểu đâu!

Tuấn Khải nói xong, lạnh lùng đi về. Bây giờ, cậu đang rất giận Ngọc Kì nhưng cũng thương hại. Cậu biết là Ngọc Kì thích mình, nhưng cậu chỉ coi Ngọc Kì là bạn thôi. Người cậu thích chỉ có duy nhất một mình Băng Di. Đáng lẽ ra, trước khi theo đuổi Băng Di cậu phải nói rõ với Ngọc Kì thì Băng Di cũng ko bị tổn thương.

Về tới nhà, cậu ngạc nhiên khi thấy Vương Nguyên và Thiên Tỉ đang ngồi xem phim trong phòng khách nhà mình.

-Sao hai đứa lại ở đây? Cậu hỏi hai kẻ “lạ mặt’’

-Khải ca ơi là Khải ca, còn ba ngày nữa là tới buổi biểu diễn của chúng ta rồi. Anh ko nhớ sao? Vương Nguyên kêu trời kêu đất vì đại ca dạo này như người ở trên trời rơi xuống vậy.

-À, anh quên mất. Xin lỗi nhé!

-Anh vừa đi đâu về đó?Thiên Tỉ vào vấn đề chính

-Chắc là đi chơi với chị Băng Di ấy mà? Vương Nguyên chẳng để cho Tuấn Khải trả lời mà dò xét ngay và luôn.

-Anh với chị ấy sao rồi, có tiến triển gì ko? Hai đứa em bắt đầu tính tò mò.

-Băng Di đang giận anh.

-Sao?Vương Nguyên và Thiên Tỷ cùng đồng thanh.

Tuấn Khải kể lại tất cả cho Vương Nguyên và Thiên Tỉ nghe.

-Anh giải thích với chị ấy là đk mà. Thiên Tỉ đưa ra ý kiến

-Vấn đề là ở chỗ chị Băng Di đâu cho Khải ca cơ hội giải thích. Cậu ngốc thật đấy. Vương Nguyên cốc đầu Thiên Tỉ, ra vẻ mình giỏi về mấy việc này lắm.

-Ui, đau. Tớ có làm gì cậu đâu mà cậu đánh tớ. Thiên Tỉ oán trách.

-Hai đứa nghĩ cách giúp anh đi, đừng có cãi nhau nữa.

30 phút sau

-A,đúng rồi. Bóng đèn lóe sáng trên đầu Vương Nguyên.

-Đó, như thế. Vương Nguyên thì thầm với Thiên Tỉ và Tuấn Khải.

______________Băng Di___________________

Thời gian qua, Băng Di luôn cố giữ khoảng cách với hắn. Nhìn thấy ánh mắt buồn bã của hắn, lòng cô đau nhói. Cô muốn khóc thật to trước mặt hắn, muốn nói rằng cô thực sự thích hắn. Nhưng lòng tự kiêu của một người con gái không cho cô làm vậy, hắn đã có bạn gái rồi mà. Cô là một người mạnh mẽ, nhưng ko hiểu sao giờ đây cô lại yếu đuối đến vậy. Hắn đến bên cạnh cô rồi nhẹ nhàng ra khỏi cuộc đời cô như một cơn gió thoảng qua. Cô đã từng nghĩ hắn là một ngôi sao rất xa vời, ko thể nào chạm tới đk, cho dù đã tới rất gần...

…Mới sáng sớm, Băng Di đã bị Mộc Miên đánh thức:

-Dậy mau. Tớ đưa cậu đi chơi.

-Ưmmmm, hôm nay là thứ 4 mà. Cậu ko định đi học sao?Giọng ngái ngủ nhưng vẫn nghĩ đến việc học.

-Nghỉ một buổi có sao đâu. Dậy đi, nhanh lên!

Mộc Miên đưa Băng Di đến một nơi mà hồi còn nhỏ cô đã đến rất nhiều lần. Tới nơi, cô không tin vào mắt mình nữa. Cô đang đứng trước một đồi hoa bồ công anh đẹp như trong phim vậy. Cô mải nô đùa, chạy nhảy giữa đồi hoa mà ko hề biết có người đã trốn đi từ lúc nào.

-Nhường cô nương kia lại cho cậu nhé, tớ về đây. Mộc Miên trao trả lại trách nhiệm cho Tuấn Khải.

-Cảm ơn cậu nhé!

Tuấn Khải lặng lẽ bước tới gần Băng Di. Hắn đứng ngây người nhìn cô đùa nghịch với mấy bông bồ công anh. Kỉ niệm ngày xưa lại ùa về. Đúng lúc đó, Băng Di cũng quay người lại và nhìn thấy hắn

-Tuấn Khải, sao cậu lại ở đây?Mộc Miên đâu?

-Tôi tới tìm cậu.

-Tìm tôi. Nhưng mà Mộc Miên đâu?

-Cậu ấy về rồi.

-Vậy thì tôi cũng về đây. Băng Di định đi về thì hắn giữ tay cô lại. Cứ thế này, cô sẽ lại khóc mất, cô ko thể giả vờ thêm đk nữa.

-Bỏ tay tôi ra, tôi đã nói tôi là bạn gái Ân Thành rồi mà.

-Cậu đừng nói dối. Tôi ko tin đâu.

-Tin hay ko tùy cậu. Giờ thì để tôi về.

-Khoan đã. Tôi có điều muốn nói với cậu.

-Điều gì?

-Tôi thích cậu. Hắn cố gắng nói thật rõ ba chữ mà bao lâu nay vẫn giữ kín trong lòng với Băng Di.

-Cậu nói là cậu thích tôi sao?

-Đúng. Thích từ rất lâu rồi.

-Nhưng còn Ngọc Kì?

-Người tôi thích chỉ có mình cậu thôi.

-Thật sao?Những giọt nước mắt hạnh phúc xen lẫn giận hờn chảy trên mặt cô. Liệu đây có phải là sự thật ko, nếu đây là giấc mơ thì cô cũng chẳng muốn tỉnh dậy nữa. Hắn thấy cô khóc thì cuống cả lên, lo lắng lau nước mắt cho cô, luôn miệng xin lỗi. Cô khẽ bật cười vì hành động ngốc nghếch này của hắn.

-Cậu có giận tôi ko vậy?Hắn hỏi cô

-Tất nhiên là có giận rồi. Cậu đã làm tôi buồn mà.

-Vậy thì để chuộc lỗi, tôi tặng cái này cho cậu nhé. Hắn giơ ra một chiếc dây chuyền hình cỏ bốn lá rất đẹp

-Tôi hứa sẽ mãi mãi ở bên cạnh cậu, Băng Di. Hắn đeo chiếc dây chuyền vào cổ cô

-Cấm cậu ko đk tháo ra đâu đấy.

-Tại sao?

-Vì khi cậu đeo cái này cũng giống như cậu đồng ý cậu là của riêng tôi.

-Đồ hâm.

-Vương Tuấn Khải là đồ hâm. Cô lấy tay bắc thành loa, hét thật to.

-Cậu dám nói tôi hâm?

-Sao nào? Cô vênh mặt lên.

-Giỏi lắm!

Hắn kéo tay cô chạy khắp đồi hoa làm cô mệt muốn chết. Những bông hoa bồ công anh ở đây chứng kiến cảnh này cũng vui lắm chứ nhỉ. Đây là nơi có rất nhiều kỉ niệm đẹp của hai người và cũng là nơi mà hắn chọn để tỏ tình với cô. Nếu cô nhớ ra mọi chuyện cũ thì tốt biết bao!

(xiao xue li ba pang de pu gong ying

shi ji yi li you wei dao de feng jing

wu shui cao chang chuan lai chan de sheng yin

duo shao nian hou yei hai shi hen hao ting

jiang yuan wang zhe zhi fei ji ji cheng xin

yin wei wo men deng bu dao na liu xing

ren zhen tou jue ding ming yun de ying bi

que bu zhi dao dao di neng qu na li

yi qi zhang da de yue ding / na yang qing xi / da guo gou de wo xiang xing

shuo hao yao yi qi lv xing / shi ni ru jin / wei yi jian chi de ren xing

yi qi zhang da de yue ding / na yang zhen xin / yu ni liao bu wan de ceng jing

er wo yi jing fen bu qing / ni shi you qing / hai shi cuo guo de ai qing) .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK