Mục lục
Độc Gia Chuyên Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào phòng đã đặt trước, mọi người theo thứ tự ngồi xuống ghế. Quý Tiêu Dương đưa một ánh mắt cho người phục vụ tỏ ý đã có thể đưa đồ ăn lên! Người phục vụ khẽ gật đầu, lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng.

“Duy tổng, biết anh thích uống rượu, tôi đã cho người đặc biệt chuẩn bị rượu đặc sản của nước C! Đảm bảo anh uống sẽ rất thích!” Quý Tiêu Dương quay đầu nhiệt tình nói với Duy tổng bên cạnh.

“Tôi đây nên hảo hảo kiến thức một phen. Đã sớm muốn uống rượu đặc sản của nước C!” Duy tổng cười sang sảng, trong phòng tràn ngập tiếng cười to thoải mái của anh ta.

Trong thời gian nói chuyện, người phục vụ đã dọn hết thức ăn lên, hơn nữa trước mặt mỗi người đều có một bình rượu bằng gốm nhỏ!

Quý Tiêu Dương cầm lấy bình rượu, rót một chén đưa tới trước mặt Duy tổng. “Duy tổng, anh thử rượu này xem, cũng không phải là hàng hiệu gì nhưng nếu muốn uống thoải mái, uống đến thống khoái thì nó là một lựa chọn chính xác đấy! Anh thử xem, rượu này khá là mạnh!”

“Được!” Duy tổng tiếp nhận chén rượu trong tay Quý Tiêu Dương, đặt ở mũi ngửi ngửi. “Ngửi mùi thôi cũng cảm giác được rượu này đủ mạnh! Tôi thích!” Nói xong, Duy tổng liền dũng cảm ngửa đầu một ngụm uống cạn chén rượu. Sau đó, nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm giác một cỗ cay đọc từ yết hầu nóng cháy chảy xuống ngực! Nhất thời liền cảm giác được trong ngực như bị một ngọn lửa thiêu đốt, nóng bỏng sôi trào!

“Rượu ngon! Quả nhiên là rượu ngon!” Cách hơn mười giây, Duy tổng mới mở đôi mắt màu lục của anh ta ra, vui sướng nói với Quý Tiêu Dương. “Hương vị quả nhiên khác biệt! Tôi rất thích!”

“Ha ha!” Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng hưng phấn của Duy tổng, cảm thấy bị cuốn hút theo, cũng theo đó sảng khoái uống một chén. “Rượu này, đừng nhìn nó tầm thường! Ở thời cổ đại của chúng tôi, khi hành quân đánh giặc chắc chắn không thể thiếu nó!” Quý Tiêu Dương thưởng thức chén rượu nhỏ trong tay, nói với Duy tổng một câu.

“Khó trách rượu này lại cay nồng như vậy!” Duy tổng càng uống càng thích, trên mặt đều xuất hiện một mạt ửng đỏ, đôi đồng tử (con ngươi) mà lục bích lại càng phát ra ánh sáng sáng ngời! Hiện ra tâm tình rất tốt của anh ta!

Quý Thần Quang lẳng lặng ở một bên ăn đồ ăn, khóe mắt nhìn thấy anh hai đã muốn bụng không uống cạn hai chén rượu, trong lòng có chút lo lắng! Bụng không uống rượu đối với dạ dày không tốt! Vì thế liền gắp một ít đồ ăn đặt vào bát Quý Tiêu Dương, sau đó vươn tay ở dưới bàn nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương.

Quý Tiêu Dương đem tầm mắt dừng trên người Quý Thần Quang, trong mắt là ý hỏi. Đã thấy Thần Thần hướng tới bát của hắn chỉ chỉ. Cúi đầu thì thấy cái bát trống rỗng của mình đã bị Thần Thần gắp đầy những thứ mà hắn thích, trong lòng nhất thời cảm thấy ngọt ngào!

“Bụng không uống rượu không tốt cho thân thể!” Quý Thần Quang nghiêng đầu về phía Quý Tiêu Dương, lặng lẽ nói một câu, đáy mắt hiện lên chút e lệ!

“Anh biết rồi.” Quý Tiêu Dương ở dưới bàn, vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Quý Thần Quang, nắm thật chặt rồi mới buông ra. Sau đó bưng bát lên, cầm đôi đũa ăn thức ăn Thần Thần gắp cho mình.

Nguyên lai Duy tổng không có chú ý tới động tác nhỏ của hai anh em Quý Tiêu Dương, nhưng khi anh ta nhìn về phía thư kí của mình lại thấy thư kí có chút giật mình nhìn Quý Tiêu Dương. Lúc đó anh ta mới đem tầm mắt dừng ở trên người người bên cạnh, này không nhìn thì không biết, vừa nhìn liền bị dọa cho nhảy dựng. Quý tổng lạnh lùng nghiêm túc, cư nhiên cười đến ôn nhu như vậy? Lẳng lặng nhìn vài giây, Duy tổng cuối cùng cũng biết là vì cái gì…… Nguyên lai là bé con xinh đẹp kia đang quan tâm Quý tổng!

“Quý tổng, tình cảm của hai người thật tốt!” Tầm mắt hoàn toàn dừng ở trên người Quý Tiêu Dương, Duy tổng lớn tiếng nói, trong thanh âm hơn một cỗ hâm mộ không dễ phát hiện!

Quý Tiêu Dương buông bát đũa xuống, đem thức ăn trong miệng nuốt vào, lạnh nhạt cười. “Duy tổng, đã uống hết vài chén rượu rồi, cũng nên ăn chút đồ ăn đi!”

“Ăn cơm không quan trọng. Chúng ta uống rượu đi, tối hôm nay không say không về. Đúng rồi, trợ lý Kỳ, còn có thư kí, hai cậu cũng đến uống một chén.” Duy tổng giơi tay lên, tỏ vẻ không muốn ăn cơm. Sau đó lại một bên tự thân rót một chén rượu cho Quý Tiêu Dương, một bên nói với những người khác trên bàn.

Nam Cung Kỳ chỉ yên lặng, tận lực làm cho mình trở thành người trong suốt. Vừa nghe thấy lời nói của Duy tổng, nhất thời động tác nhai nuốt ngừng lại, gương mặt cứng ngắc…… Rượu mạnh như vậy, sẽ lấy mạng của anh……

“A, trợ lý Kỳ, sao lại phát ngốc ra như thế. Mau nâng chén lên đi. Cô, rót rượu cho trợ lý Kỳ!” Duy tổng nhìn Nam Cung Kỳ không cầm chén, liền nói với người phục vụ ở phía sau!

Người phục vụ khẽ gật gật đầu. Đi về phía hai bước, giúp Nam Cung Kỳ rót một chén rượu, nhẹ đặt bên tay anh. Rồi sau đó tự động lui về đứng ở vị trí của mình.

“Duy tổng…… Tôi không thể uống rượu!” Tay Nam Cung Kỳ bưng rượu có chút muốn đặt xuống. Vừa nghe hương vị cay độc này, anh liền đau đầu hoa mắt, càng đừng nói là uống cạn……

“Ai nha, dù sao cũng nói cả rồi, đêm nay không say không về. Nào, đến đây nào, Kỳ trợ lý, cậu cũng đừng làm mất không khí như thế!” Duy tổng nói xong, còn ợ một cái. Sau đó người có chút lảo đảo đứng lên, nói với Quý Tiêu Dương “Nào. Chúng ta cụng ly. Đều đứng lên đi nào. Cụng ly. Khó được có cơ hội, đêm nay phải uống thật thống khoái!” Duy tổng giơ chén rượu, hưng trí nói một câu. Sau đó ngửa đầu, một ngụm uống hết rượu. Cách vài giây sau, trong phòng lại vang lên tiếng cười sang sảng của anh ta “Hương vị, đủ tuyệt!”

Quý Thần Quang lẳng lặng ngồi trên bàn, ăn đồ ăn của cậu, trong lòng gắt gao nhớ kỹ chuyện anh hai đã dặn. Ánh mắt không dấu vết thỉnh thoảng lại đảo qua hai người ngoại quốc kia. Cậu cảm giác, Duy tổng này, có phải hay không quá mức hưng phấn? Quá mức kích động?…… Hơn nữa, vừa rồi hẳn là cậu không có nhìn lầm, rõ ràng thân thể cùng hành động của anh ta giống như có chút say. Nhưng ngay lúc anh ta đứng lên, đôi đồng tử màu lục bích của anh ta khẽ hạ xuống lại lóe qua sự tỉnh táo!

Nếu không phải mọi người bốn phía đều đúng lên, cậu thật đúng là nhìn không tới Duy tổng khẽ hạ mi mắt, sự tỉnh táo nháy mắt lại trôi đi! Quả nhiên là không phải người tốt…… Từ ánh mắt đầu tiên mà người ngoại quốc này theo dõi cậu, cậu liền cảm giác được. Ánh mắt anh ta nhìn về phía mình có sự tìm tòi phi thường nhỏ, như là đang tìm hiểu một vật phẩm gì đó. Làm cho cậu thực không thích!

Nam Cung Kỳ nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu, thời điểm ngẩng đầu ngồi xuống ghế liền lặng lẽ đổ rượu xuống dưới bàn. Động tác nhỏ này tốc độ vô cùng nhanh, thời gian chỉ ngắn ngủn không đến nửa giây, chờ đến lúc người ngồi vào ghế, chén rượu cũng đã được đặt trên mặt bàn.

“Quý tổng, tôi nhớ rõ ở nước C các cậu, hình như là thích vừa uống rượu vừa ăn lẩu đúng không?” Sau khi Duy tổng ngồi xuống ghế, đặt chén rượu lên bàn, nghiêng đầu có chút men say hỏi Quý Tiêu Dương.

“Ân. Duy tổng muốn ăn loại lẩu nào?” Quý Tiêu Dương cười gật gật đầu. Thời điểm buông chén rượu không quên bưng bát lên cầm đũa tiếp tục ăn đồ ăn Thần Thần gắp cho mình. Đã có chút nguội, bất quá hương vị vẫn được!

“Cay. Chỉ có thể là lẩu cay mới xứng với loại rượu ngon này!” Duy tổng cầm bình rượu cười to nói một câu. Ánh mắt nhìn về phía thức ăn tinh mỹ trên bàn, tiếp theo còn nói thêm “Đồ ăn này nhìn qua đều rất không mạnh mẽ. Không đủ hào hứng!”

Quý Tiêu Dương nghe vậy, nghiêng đầu nói với người phục vụ bên cạnh “Có nghe được lời Duy tổng nói không? Mau đi chuẩn bị đi!”

“Dạ!” Người phục vụ gật đầu, mau chóng rời khỏi phòng.

“Em trai, hình như rất thích ăn đồ ngọt?” Ánh mắt Duy tổng quét một vòng trên bàn, đột nhiên đem đề tài chuyển đến Quý Thần Quang.

Quý Thần Quang nghe xưng hô của anh ta, khẽ nhíu mày “Ân!” Không cam lòng nhẹ giọng đáp một tiếng. Đầu cũng không nâng, tiếp tục ăn tổ yến trong bát! Vừa rồi, trong giọng lời nói của Duy tổng này hình như là có ý khác? Cậu không hiểu được thâm ý trong lời nói của Duy tổng là gì, nhưng là cậu cảm thấy được giọng nói của anh ta rất quái dị! Tuy rằng, thực nhạt thực nhạt……

“Thần Thần rất yêu đồ ngọt!” Quý Tiêu Dương trong lòng căng thẳng! Xem biểu hiện của Thần Thần, Duy tổng này chẳng lẽ thực sự có cái gì đó? Bình thường Thần Thần sẽ không lộ ra sắc mặt thế này, hơn nữa trước đấy Thần Thần cũng biết tầm quan trọng của Duy tổng đối với bọn họ. Thần Thần sẽ không tùy hứng như thế! Như vậy xem ra, vấn đề chỉ có thể là ở trên người Duy tổng?……

“Ha ha, thật là hiếm thấy! Thần Thần, tên thật là dễ nghe!” Nói xong, Duy tổng cũng cầm lấy đôi đũa bên cạnh gắp một miếng cá, bỏ vào miệng.

“Thần Thần mới không phải anh có thể kêu!” Thần Thần nhỏ giọng nói thầm một câu.

Duy tổng nuốt miếng cá trong miệng, nhìn về phía Quý Thần Quang “Thần Thần vừa mới nói cái gì vậy?”

“Tôi nói, cái này ăn cũng ngon lắm!” Quý Thần Quang gắp một món ngọt nhất trên bàn cơm cho Quý tổng, cười đến hồn nhiên! Nghe nói người thích ăn cay là không chịu được đồ ngọt……

Duy tổng nhìn đồ ăn trong bát, rõ ràng hơi sửng sốt một chút “Được, anh đây thử xem!” Nói xong liền gắp đồ ăn cho vào miệng. Vừa nhai một cái, trong đôi con ngươi màu lục bích liền hiện lên một tia thống khổ…… Thực ngọt!

Ngay tại thời điểm này, mười mấy người phục vụ đồng thời đi vào, đem đồ ăn trên bàn theo thứ tự bưng xuống. Sau đó mang nồi lẩu cùng đồ ăn lên!

“Chờ một chút, để mấy món ngọt lại!” Lúc người phục vụ chuẩn bị bưng thức ăn rời khỏi phòng, Quý Tiêu Dương cản lại người phục vụ cuối cùng lại.

Người phục vụ nhìn theo hướng chỉ của Quý Tiêu Dương, đặt mấy món ngọt trước mặt Quý Thần Quang. Rồi sau đó nhẹ gật đầu liền rời khỏi phòng.

“Như vậy mới đủ vị! Nào, chúng ta tiếp tục!” Duy tổng cưỡng chế nuốt miếng đồ ngọt trong miệng, rồi sau đó nhanh chóng uống cạn một chén. Tiếp theo lại tự mình rót cho Quý Tiêu Dương một chén. Sau khi buông bình rượu xuống ngẩng đầu nhìn về phía người phục vụ ý bảo bọn họ rót rượu cho Nam Cung Kỳ.

Nam Cung Kỳ bất đắc dĩ, chỉ có thể bưng chén rượu, đi theo làm bộ cùng nhau ầm ĩ…… Một chén vừa cạn, Nam Cung Kỳ vinh quang ngã xuống……

“Quý tổng, tửu lượng của trợ lý Kỳ cũng quá kém rồi!” Duy tổng nhìn Nam Cung Kỳ đã ngã xuống, nói với Quý Tiêu Dương một câu. Lời này vừa dứt, thư kí của anh ta cũng say ngã xuống mặt bàn…… Duy tổng nhìn, lại là một trận cười to sang sảng “Đều giống nhau! Ha ha, nào, chúng ta phải uống đến tận hứng. Tiếp tục uống thôi!”

Quý Tiêu Dương bưng chén rượu cùng Duy tổng nhẹ nhàng cạn chén. “Rất vui được phụng bồi!”

Quý Thần Quang nhìn anh hai cùng Duy tổng, có qua có lại cạn chén uống rượu. Này qua một hồi đều cạn hết năm chén rồi, lại ngay cả một miếng đồ ăn cũng đều không có ăn! Quý Thần Quang có điểm lo lắng, trần một ít thịt bò cùng rau xanh cho Quý Tiêu Dương, lặng lẽ kéo kéo ống tay áo hắn.

Quý Tiêu Dương nghiêng đầu mỉm cười với Quý Thần Quang. Thừa dịp không uống rượu mà ăn mấy miếng đồ ăn!

Duy tổng này thật nhiệt tình…… Quý Tiêu Dương cùng hắn uống rượu đến gần rạng sáng…… Hai người đều say đến mơ hồ, lúc này mới thôi……

Quý Thần Quang nhìn mấy người say nằm ở một bên, vẫy vẫy tay với mấy người phục vụ bên cạnh “Đỡ Duy tổng cùng thư kí của anh ta về phòng. Hảo hảo chăm sóc!”

“Dạ!” Bởi vì Quý Tiêu Dương thỉnh thoảng mang theo Quý Thần Quang tới nơi này ăn cơm nên tất cả mọi người ở Tinh Thiên đều biết cậu bé xinh đẹp này chính là em trai ruột của Quý Tiêu Dương. Cho nên đối với lời nói của cậu cũng đều chấp hành hết!

Chờ sau khi người phục vụ đỡ Duy tổng cùng thư kí của anh ta ra khỏi phòng, Quý Thần Quang lại vẫy tay với một người phục vụ khác “Giúp tôi đỡ trợ lý Kỳ!” Sau đó tự mình đỡ anh hai, đi lên phòng của tổng tài ở trên tầng cao nhất.

……

Bên này, người phục vụ hầu hạ Duy tổng thỏa đáng xong liền rời khỏi phòng. Không đến năm phút đồng hồ, Duy tổng nguyên lai còn say thành một bãi rỉ ra đột nhiên mở đôi mắt màu lục bích ra, đáy mắt một mảnh tỉnh táo……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK