Còn biết Nguyệt Thần tiễn cùng Lạc Nhật tiễn nổi danh là tiễn kỹ lợi hại, ai nói cho hắn biết?
Chẳng lẽ là nữ nhân trong nhà hắn?
Suy nghĩ trong đầu Tiêu Hùng nhanh chóng hiện lên, nhưng mà hắn lại không hỏi, chỉ nói với một khẩu khí hơi kiêu ngạo: “Không phải nổi danh, Nguyệt Thần tiễn đối với Lạc Nhật tiễn, vẫn đều là người thắng, chẳng qua cuối cùng thua ở trên âm mưu...”
“Mà ta, hiện tại muốn một lần nữa lấy lại vinh quang vốn có thuộc về Nguyệt Thần tiễn!”.
Nếu Tiêu Hùng muốn sắm vai tốt thân phận truyền nhân Nguyệt Thần tiễn, tự nhiên lúc nào cũng không quên tuyên dương Nguyệt Thần tiễn lợi hại, lại càng không quên tuyên dương mục đích mình cố gắng.
Hắc Mộc hơi đổi sắc mặt, nhìn về phía ánh mắt Tiêu Hùng so với lúc trước lại có vài phần khác nhau, chẳng qua hắn chỉ hỏi một câu này, liền vẫn duy trì trầm mặc, cũng không nói nữa.
Ngày hôm sau, hai người tiến nhập Bạch Nguyên sâm lâm, Bạch Nguyên sâm lâm có ma thú hoành hành, hai người mới tiến vào không lâu, đã liên tục đụng tới đủ loại ma thú, nhưng thực lực của lũ ma thú này tương đối thấp.
Tiêu Hùng xuất ra Hắc Nguyệt cung, trước mặt Hắc Mộc, thể hiện tiễn kỹ kinh người của hắn.
Lúc Tiêu Hùng lần đầu tiên lấy ra Hắc Nguyệt cung, mũi tên thứ nhất bắn chết một con hỏa điểu mỏ dài, trên mặt hắn liền toát vẻ kinh ngạc vô cùng, bởi vì hỏa điểu mỏ dài xưa này là lấy thân thể như điện, nhưng Tiêu Hùng lại có thể ở trong hỏa điểu mỏ dài tiến công nhanh như tia chớp một mũi tên trúng mục tiêu đầu hỏa điểu cũng không tính là lớn, cái này không thể không làm cho người ta khiếp sợ.
Có thể là đúng dịp hay không?
Hắc Mộc cũng không có phát biểu ý kiến gì, chỉ nghĩ thầm trong bụng.
Trách nhiệm của hắn chỉ là bảo vệ Tiêu Hùng an toàn, Tiêu Hùng cũng không có khiến cho hắn phải ra tay đối phó với lũ ma thú có thực lực như thế này, Hắc Mộc cũng cảm thấy mừng rỡ tự tại.
Nhưng mà một đường đi tới nơi này, không ngừng gặp phải ma thú, tên của Tiêu Hùng luôn có thể ở giây lát bắn trúng trí mạng yếu hại của những ma thú này, làm cho Hắc Mộc kinh ngạc thật sâu trong lòng.
Mặc kệ ma thú này là phi hành, hay là trên đất đi vội, bò sát, mặc kệ tốc độ tiến công có nhanh bao nhiêu, lại luôn bị Tiêu Hùng trực tiếp một mũi tên xuyên qua yếu hại, trực tiếp mất mạng.
Nghĩ theo như lời nói hùng hồn của Tiêu Hùng, Hắc Mộc bắt đầu có một chút tin tưởng về sự lợi hại của Nguyệt Thần tiễn.
Hắn không hề biết Nguyệt Thần tiễn, là nữ nhân kia ở trong nhà đang nghe hắn nói Tiêu Hùng là truyền nhân Nguyệt Thần tiễn, nói cho hắn với vẻ mặt khiếp sợ, Nguyệt Thần tiễn tuyệt đối là tồn tại siêu cấp cường hãn, trước kia đó là không thua gì tiễn kỹ mạnh mẽ Lạc Nhật tiễn, mà đối với Lạc Nhật tiễn mạnh mẽ, Hắc Mộc cũng là biết được rõ ràng.
Bởi vì thân thế của hắn và Lạc Nhật tiễn tông, còn có quan hệ nhất định.
Hắn muốn lấy Nguyệt Thần tiễn khiêu chiến Lạc Nhật tiễn, trung gian cái này có thể lợi dụng hay không đây?
Trong khi Hắc Mộc đang âm thầm quan sát Tiêu Hùng, ở trong lòng đã âm thầm tính kế....
Nhưng Tiêu Hùng cũng không biết suy nghĩ trong lòng Hắc Mộc, lúc này hắn đang hoàn toàn đắm chìm thi triển tiễn kỹ, bạo lực bắn chết ma thú, cho dù ở trong hư nghĩ không gian Tiêu Hùng đã bắn chết không ít ma thú, nhưng mà ở trong ảo cảnh chân thật lấy được bưu hãn chiến tích như thế, lại như trước làm cho Tiêu Hùng hưng phấn không thôi.
Nguyệt Thần tiễn, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Trước mắt còn mới luyện thành hai giai đoạn, còn tại tu hành sát tiễn, nếu có thể tu luyện hoàn thành giai đoạn cuối cùng Lạc Thần, lúc này sẽ hung mãnh như thế nào?
Hai người đi thành một hàng, xuyên bên ngoài Bạch Nguyên sâm lâm, rốt cuộc đến Kim Phong hạp cốc.
Nhưng mà đến Kim Phong hạp cốc, Tiêu Hùng lại ngây ngẩn cả người.
Bởi vì nơi này còn có tiểu đội nhà mạo hiểm khác.
Hơn nữa hình như không chỉ có một đội.
Tới khi hai người Tiêu Hùng đụng tới tiểu đội thứ ba có khoảng hơn mười người, Tiêu Hùng đã rất thiện chí chào hỏi đối phương, nhưng mà đối phương lại vô cùng đề phòng và cảnh giác, thậm chí trong ánh mắt còn mang theo vài phần đối địch nhìn Tiêu Hùng, điều này làm cho Tiêu Hùng có chút buồn bực.
“Bình thường nơi này đều có nhiều người như vậy sao, đám người này cũng không hữu hảo như vậy sao?”
Tiêu Hùng có chút buồn bực nghiêng đầu hỏi Hắc Mộc, Hắc Mộc cũng chỉ nhún vai, trả lời một cách đơn giản: “Ta không biết”.
Nghĩ Hắc Mộc cũng không phải người sinh sống ở đây, không biết cũng thực bình thường.
Có lẽ mạo hiểm tại rừng rậm nguyên thủy, người với người trong lúc đó đều là quan hệ như vậy, ma thú hung mãnh, nhưng mà lòng người cũng lại càng khó đoán.
Rất nhanh Tiêu Hùng lại phát hiện đội nhà mạo hiểm tiếp theo, đội nhà mạo hiểm này có ít người hơn, chỉ có bảy người, Tiêu Hùng lại chào hỏi những người này một cách rất thân tình, nhưng vẻ mặt bọn họ vẫn có chút cứng ngắc như đám người lúc trước, họ cười nhưng nụ cười lại vô cùng gượng gạo khô khan, tựa như cũng không nguyện ý đáp lời Tiêu Hùng.
“Ta nghĩ khả năng nơi này có chuyện gì đó, nếu không, thì không thể có nhiều nhà mạo hiểm tụ tập ở đây như vậy”.
Hắc Mộc đang trầm mặc bỗng nhiên mở miệng, Tiêu Hùng nghe xong cũng thấy rất có lý, nhưng rốt cuộc không biết là có chuyện gì đây?
Khi Tiêu Hùng lại gập được đội ngũ nhà mạo hiểm tiếp theo, rốt cuộc Tiêu Hùng không nhịn được bèn hỏi: “Xin hỏi nơi này có phát sinh sự tỉnh gì sao, sao lại tụ tập nhiều đội ngũ nhà mạo hiểm như vậy?”
Độ ngũ nhà mạo hiểm đối diện có năm người, bọn họ nhìn Tiêu Hùng có chút đề phòng, nhưng mà vừa nghe Tiêu Hùng hỏi như thế, sự đề phòng trên nét mặt giảm đi một chút.
“Các ngươi tới nơi này, để làm gì?”
Một gã nam nhân trung niên trong đội ngũ đối diện mở miệng hỏi, trong tay hắn nắm chật một cây trường kiếm, toàn bộ thân thể đều có thể sẵn sàng xuất kích bất cứ lúc nào.
“Săn giết Kim Dực Sư Thứu, cái Kim Phong hạp cốc này không phải có rất nhiều Kim Dực Sư Thứu sinh sống sao?”
Nam nhân trung niên sửng sốt một chút: “Săn giết Kim Dực Sư Thứu, chỉ săn giết Kim Dực Sư Thứu thôi sao?”
Tiêu Hùng có chút ngạc nhiên gật gật đầu nói: “Đúng, Kim Phong hạp cốc giống như không có ma thú gì khác, không săn giết Kim Dực Sư Thứu, tới nơi này làm gì”.
Nam nhân trung niên ồ một tiếng, cười nói: “Ta nghĩ nhóm các ngươi đến đấy cũng là để săn bắt trứng của Kim Dực Sư Thứu”.
Trứng Kim Dực Sư Thứu?
Tiêu Hùng sửng sốt một chút, đâỵ là cái gì, Kim Dực Sư Thứu đẻ trứng sao, có thể dùng để làm gì, ăn tốt lắm sao?
“Vậy trứng có ích lợi gì, ăn ra sao?”
Mấy tên nhà mạo hiểm đối diện nghe được Tiêu Hùng nói vậy, sắc mặt đều nhất tề biến đổi, trở nên vô cùng kỳ quặc, tựa như muốn cố gắng nhịn cười, thế cho nên khuôn mặt đều có chút biến dạng.
Hắc Mộc đứng bên cạnh Tiêu Hùng vẻ mặt cũng có chút phấn khích, rốt cuộc một lúc lâu sau nhịn không được mới tiếp lời: “Ma thú đã sinh ra là không có khả năng phục tùng, nhưng mà ma thú còn chưa có sinh ra, cũng là có cực thấp khả năng tính phục tùng, nhà mạo hiểm này đến săn bắt trứng Kim Dực Sư Thứu. đương nhiên là vì muốn lấy trứng đó ấp ra ấu thú Kim Dực Sư Thứu để sau này được chúng phục tùng...”
Tiêu Hùng thấy thế này mới ồ một tiếng, sắc mặt cũng trở nên có chút xấu hổ, thế mà mình lại hỏi người khác ăn trứng ngon vậy sao, thật sự là quá mất mặt.
Nhìn bộ dáng Tiêu Hùng, tiểu đội nhà mạo hiểm trước mặt đã cơ bản xác định thật sự Tiêu Hùng hoàn toàn không biết gì cả, nhìn hai người, nam nhân trung niên trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Các ngươi muốn săn giết Kim Dực Sư Thứu, chẳng lẽ trong hai ngươi có người là cung tiễn thủ?”
“Là ta”.
Nam nhân trung niên hơi trầm tư một lát, hắn quay đầu hướng về mấy người này thấp giọng bàn bạc một lát, nam nhân trung niên quay đầu cười nói: “Các ngươi săn giết Kim Dực Sư Thứu, chúng ta muốn tìm trứng Kim Dực Sư Thứu, nhiệm vụ của chúng ta cũng không xung đột với nhau, không bằng chúng ta làm thành một đội đi cùng nhau đi, nhiều người một chút, tính an toàn cũng cao hơn một chút, xác xuất thành công cũng sẽ cao hơn...”
Tiêu Hùng quay đầu nhìn thoáng qua Hắc Mộc, nét mặt Hắc Mộc không chút thay đổi lắc đầu: “Ngươi là cố chủ, một mình ngươi quyết định là đủ rồi”.
Tiêu Hùng hơi do dự một chút, quay đầu cười nói: “Phương án này thực không tệ, không biết thực lực tiểu đội các ngươi như thế nào?”
Cho dù rất muốn hợp thành một đội, nhưng cũng tuyệt đối không thể gia nhập một nhược đội, tổ đội phải có thể hỗ trợ lẫn nhau mới được, nếu ai làm người đó chịu, thì căn bản không gọi là tổ đội.
Trên mặt nam nhân trung niên cũng không có biểu hiện sự tức giận, giới thiệu ngắn gọn: “Gọi ta là Trương Mục, là đội trưởng, Chiến Linh tam trọng, bốn người này, phân biệt là Chiến Linh nhị trọng, Chiến Linh nhất trọng, hai gã Chiến Hồn cửu trọng, trong đó Chiến Linh nhất trọng Lôi Kế Bình là cung tiễn thủ”.
Ba gã Chiến Linh võ giả, xem ra thực lực của đội ngũ này không hề thấp, cũng khó trách đội ngũ năm người dám trực tiếp tiến vào Kim Phong hạp cốc, dù sao người săn bắn Kim Dực Sư Thứu, ngược lại cũng là con mồi của Kim Dực Sư Thứu, chúng nó cũng không phải là ăn chay, đối với huyết nhục cũng là thích vô cùng.
“Chiến Hồn cửu trọng, cung tiễn thủ.” Tiêu Hùng chi vào chính mình, lại chỉ Hắc Mộc: “Hắc Mộc, Chiến Linh lục trọng, tổ đội có thể, ta cần một đôi cánh Kim Dực Sư Thứu, mặt khác, nếu chúng ta vận khí không tệ, tìm được trứng Kim Dực Sư Thứu, số lượng nếu thấp hơn hai cái, ta không cần cái nào, nếu tới ba cái, ta muốn có một cái, nói đơn giản, ta muốn có được một phần ba số trứng Kim Dực Sư Thứu”.
Sắc mặt Trương Mục hơi đổi, Tiêu Hùng trực tiếp đưa ra yêu cầu phần trứng Kim Dực Sư Thứu có chút nằm ngoài dự kiến của hắn, chẳng qua nếu đụng tới cơ hội như vậy, Tiêu Hùng lại bỏ qua hay sao?
Mặc dù đối phương có ba gã Chiến Linh võ giả, nhưng mà liên thủ lại cũng không chắc là đối thủ của Hắc Mộc, Chiến Linh lục trọng đối với hai đối thủ Chiến Linh tam trọng, tính ưu thế là áp đảo trí mạng, cho nên Tiêu Hùng cũng không lo lắng đối phương sẽ đổi ý.
Trực giác Trương Mục muốn cự tuyệt Tiêu Hùng, nhưng mà thực lực Chiến Linh lục trọng của Hắc Mộc lại vô cùng hấp dẫn hắn, huống chi, nhiều cung tiễn thủ, đối phó với Kim Dực Sư Thứu bay trên trời, nắm chắc thành công hơn một chút, Kim Dực Sư Thứu này đều là sống quần cư....
Quay lại bàn bạc với những người kia một hồi, Trương Mục quay đầu nói: “Được, cứ làm theo những gì ngươi nói đi, hy vọng chúng ta có thể hợp tác thuận lợi”.
Sở dĩ Trương Mục đáp ứng yêu cầu của Tiêu Hùng, cố nhiên là muốn khuếch trương thực lực đội ngũ, nhưng cũng là bị bất đắc dĩ, thời điểm này là đúng mùa Kim Dực Sư Thứu đẻ trứng, cũng không ít đội ngũ tiến vào Kim Phong hạp cốc tìm trứng Kim Dực Sư Thứu, trong này không ít võ giả Chiến Linh, mặc dù tìm được trứng Kim Dực Sư Thứu, không dám chắc sẽ không phát sinh tranh chấp, thậm chí đánh nhau, có Chiến Linh lục trọng giúp đỡ, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn.
Đối với trứng Kim Dực Sư Thứu Tiêu Hùng cũng là không phải đặc biệt cần thiết, dù sao tỷ lệ ma thú phục tùng nhân loại thật sự quá thấp, mặc dù là chưa sinh ra ma thú, vậy xác xuất thành công cũng là vô cùng thấp, yêu cầu trứng Kim Dực Sư Thứu, càng nhiều là một loại nếm thử, trải qua.
“Có hai người các ngươi gia nhập liên minh, ta nghĩ chúng ta cũng đủ thực lực đi động thủ, mấy ngày nay chúng ta vẫn đều quan sát bên ngoài sào huyệt sư thứu ở Kim Phong hạp cốc, cơ bản đã xác định được một chỗ sào huyệt khẳng định đã đẻ trứng xong, chúng ta mau đi tới đó thôi”.
Tiêu Hùng cùng Hắc Mộc đi theo phía sau đội ngũ, dò dẫm hướng về phía trước, đội ngũ của Trương Mục đã đến nơi này từ trước, đương nhiên bọn họ quen thuộc đường đi lối lại hơn nhóm Tiêu Hùng.
Theo như lời Trương Mục sào huyệt sư thứu kia ở Phong Thu trong hạp cốc đoạn, sào huyệt đó cách đây ước chừng ba mươi thước, cái miệng động thật lớn tối như mực, đứng ở trong rừng cây phía dưới tầm mắt mọi người không thể chuyển biến, đương nhiên cũng không thể thấy rõ ràng huyệt động ở đâu.
“Trong sào huyệt này ước chừng có sáu Kim Dực Sư Thứu, ba con đực ba con cái, chúng ta đã quan sát vài ngày trời, từ mấy hôm trước, Kim Dực Sư Thứu giống cái cũng đã không ra khỏi cửa động, chỉ có ba con Kim Dực Sư Thứu đực ra ngoài săn mồi và còn mang về trong động, hiện tượng này chứng mình một điều, là khả năng ba con Kim Dực Sư Thứu cái đã sắp đẻ trứng, hơn nữa còn đang tiến hành ấp trứng...”
Trương Mục chỉ vào sơn động, nhỏ giọng giải thích cho Tiêu Hùng và Hắc Mộc: “Trong lúc Kim Dực Sư Thứu ấp trứng, sức chiến đấu đều giảm đi rất nhiều, nhưng mà ba con Kim Dực Sư Thứu đực, cũng là khó có thể đối phó, cho nên chúng ta chỉ có thừa dịp lúc chúng nó đi ra ngoài kiếm ăn, xâm nhập vào trong động, cướp đi trứng Kim Dực Sư Thứu”.
Tiêu Hùng không phát biểu ý kiến gì, chỉ cười nói: “Đội trưởng các ngươi phân công nhiệm vụ đi, các ngươi đã hiểu biết sâu rộng về Kim Dực Sư Thứu, ta sẽ không phát biểu ý kiến lung tung”.
Trương Mục thấy Tiêu Hùng khiêm nhường, cũng là vui vẻ trong lòng, hắn đang sợ hai người này không chịu nghe lời mà động thủ lung tung, đến lúc đó nói không chừng không chiếm được Trứng Kim Dực Sư Thứu. còn rước lấy họa sát thân.
“Tốt, nếu như vậy ta sẽ không khiêm nhường”.
Trương Mục hướng về hai người chắp tay nói: “Hắc Mộc tiên sinh thực lực cường đại, ta muốn mời Hắc Mộc tiên sinh cùng ta còn có Lãnh Thanh Khâu, Tả Mỗ Nhiên bốn người đột nhập huyệt động, ba người giữ chân ba con Kim Dực Sư Thứu cái, còn một người nhanh chóng thu lượm Trứng Kim Dực Sư Thứu, sau đó bốn người cùng liên thủ, nhanh chóng đánh chết ba con sư thứu, sau đó đuổi ở trước khi Kim Dực Sư Thứu đực chạy về rời khỏi”.
“Hạ Ngọc Xuân, Lôi Kế Bình cùng Mộc Lâm tiên sinh, thủ ở dưới núi, hai vị cung tiễn thủ Lôi Kế Bình và Mộc Lâm, các ngươi sẽ phụ trách bảo hộ chúng ta khi tiến hành trèo lên, nếu Kim Dực Sư Thứu giống đực trở về, cũng cần các ngươi phóng tên áp chế tạm thời, nếu có thể bắn trọng thương bọn chúng, đương nhiên như vậy là rất tốt, nếu Kim Dực Sư Thứu có tấn công hai vị cung tiễn thủ, Hạ Ngọc Xuân ngươi ở ngay mặt ngăn cản, vì bọn họ tranh thủ thời gian”.
Tiêu Hùng nghe được Trương Mục phân công nhiệm vụ như vậy, cũng cảm thấy hợp lý, ba người Chiến Linh thêm một người Chiến Hồn cửu trọng bốn người đột nhập huyệt động thu thập trứng và giết Kim Dực Sư Thứu cái, hai người cung tiễn thủ tại hạ canh phòng, còn để lại một võ giả bảo hộ cung tiễn thủ, cũng coi như có vẻ tường tận chu đáo.
“Tốt, như vậy thực không tệ”.
Thấy Tiêu Hùng không có ý kiến gì, Trương Mục cười nói: “Tốt, nếu như vậy, chúng ta hãy chờ ở đây, nói như vậy, ba con Kim Dực Sư Thứu đực sẽ ra ngoài kiếm ăn sau giờ ngọ”.
Đoàn người lẩn trốn ở trong rừng cây, lẳng lặng chờ đợi, ngay cả khi có Hắc Mộc gia nhập, đã đạt tới bốn võ giả Chiến Linh, nhưng mà mọi người vẫn không dám có chút sơ ý, Kim Dực Sư Thứu trưởng thành thực lực tương đương với võ giả Chiến Linh, sức chiến đấu của chúng cũng có phân chia cao thấp, có khả năng chỉ có so sánh nhân loại thực lực Chiến Linh một hai trọng, nhưng mà cũng có khả năng đạt tới Chiến Linh sáu bảy trọng, thậm chí cao hơn nữa.
Tiêu Hùng càng thêm cảm thấy mình tìm được Hắc Mộc cùng nhau tiến vào đây là quyết định chính xác, tuy rằng một người như mình, cũng chưa chắc sẽ không thể tìm được cơ hội đối với Kim Dực Sư Thứu thực hiện mai phục đánh chết, nhưng mà tóm lại nguy hiểm là rất lớn.