Mục lục
Hàng Long Phục Hổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loa Toàn tiễn uy lực kinh người, chuẩn xác đánh vào mũi tên thứ nhất mà Tôn Nhị Lôi vừa bắn ra, Loa Toàn tiễn không có nửa phần dừng lại đánh bay mũi tên thứ nhất, tiếp tục hướng về Tôn Nhị Lôi bay đi.

Mắt thấy Loa Toàn tiễn muốn đánh vào mũi tên thứ hai, mũi tên thứ hai lại đột nhiên biến chuyển, đồng thời tăng tốc, tránh được Loa Toàn tiễn Tiêu Hùng bắn ra, giống như trong bụi cỏ đột nhiên độc xà chui ra, hướng về Tiêu Hùng phóng đến.

Tiêu Hùng lắp bắp kinh hãi, hắn biết được đối phương sẽ Chiết hướng tiễn, nhưng mà không có nghĩ đến đối phương thi triển Chiết hướng tiễn thoải mái như thế, thế nhưng có thể đồng thời bắn ra nhiều tên như vậy, thoải mái đem Chiết hướng tiễn hỗn loạn ở trong đó, có thể thấy được tiễn thuật của đối phương cùng rất là lợi hại, khó trách hắn nắm chắc khí thế ra trận so đấu chém giết.

Tiêu Hùng vặn vẹo thân mình một cái, ở trong tích tắc, tránh được một mũi tên bắn về phía trái tim mình, nhưng mà một mũi tên này thật sự tới đột nhiên, ngay cả Tiêu Hùng phản ứng rất nhanh, nhưng cùng không thể hoàn toàn tránh thoát được.

Tên bay sượt qua Tiêu Hùng, bị bám một ít máu tươi, mặt Tiêu Hùng nhăn một chút, thân mình đột nhiên hướng về bên trái chạy trốn.

Ngay tại lúc Tiêu Hùng vừa mới thoát thân mình, mùi thứ ba tên cùng ở không trung đã xảy ra một biến chuyển quỷ dị, hướng về phía Tiêu Hùng bay vụt đến, Tiêu Hùng cũng đã tránh trước một bước, mũi tên này nhất thời thất bại.

Tiêu Hùng bắn ra Loa Toàn tiễn mang theo uy lực kinh người bắn về phía Tôn Nhị Lôi, Tôn Nhị Lôi cũng không đỡ, chỉ thay đổi trường cung, thân mình hơi hơi nghiêng một bên, bắn ra một Loa Toàn tiễn.

Phương hướng Loa Toàn tiễn nhất thời đã chếch đi, hướng về bắn tới bên cạnh.

Ngay tại lúc đó trường cung trong tay Tôn Nhị Lôi đồng thời bắn lên trời một tên chặn Loa Toàn tiễn, Loa Toàn tiễn bùng nổ bay ra, chẳng qua Tôn Nhị Lôi sớm có chuẩn bị, cùng không có bị mũi tên này gây thương tích, nhưng mà đột nhiên xuất hiện lực đạo cuồng mãnh bắn vào trường cung trong tay hắn, cánh tay cũng hơi tê.

Kình đạo thực lớn!

Trên mặt Tôn Nhị Lôi toát ra vài phần nghiêm nghị, người này tuy rằng chỉ là Chiến Linh nhất trọng, nhưng mà sức chiến đấu không thấp hơn mình bao nhiêu, cũng không biết hắn tu luyện như thế nào mà ra....

Nghĩ vậy, trong lòng Tôn Nhị Lôi có vài phần căm tức, tuy rằng một mũi tên của mình vừa rồi cùng làm thương đến đối phương, nhưng mà không tính là vết thương trí mệnh, thậm chí chỉ có thể xem như vết thương nhẹ, chính mình cùng không có chiếm được ưu thế quá lớn như trước.

Chiến đấu như vậy trong chốc lát, Tôn Nhị Lôi cũng đã đại khái đánh giá ra, thực lực của đối phương kém một ít so với mình, tiễn thuật của đối phương so với chính mình cùng kém một ít, nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu của đối phương nhìn qua thực phong phú, hơn nữa càng làm cho Tôn Nhị Lôi khó có thể lý giải là tốc độ xuất tên của đối phương rất nhanh!

Không chỉ có mau, hơn nữa còn rất chuẩn!

Không chỉ có chuẩn, hơn nữa mỗi một lần xuất tên đều rất mãnh liệt!

Chiến khí của hắn có thể tuần hoàn nhanh như vậy sao?

Hắn rốt cuộc là làm sao có thể làm được?

Cùng với lúc Tôn Nhị Lôi giật mình, trong lòng Tiêu Hùng cũng vô cùng kinh ngạc, tiễn thuật của Tôn Nhị Lôi này quả nhiên lợi hại vô cùng, chính mình cần phải lấy lại tinh thần, nếu không, chỉ sợ hôm nay se ngục ngã ở trong này.

Muốn tại tiễn thuật vượt qua của Tôn Nhị Lôi, chỉ sợ thật sự là có chút khôngthể thực hiện.

Tiêu Hùng tuy rằng không muốn thừa nhận điểm ấy, nhưng mà đây là sự thật, không thể không nhận, cùng may đây là đánh nhau sinh tử, cùng không hạn chế thủ đoạn gì, mọi người chỉ biết xem ai thắng ai thua, xem ai còn sống ai rớt đài!

Nếu tiễn thuật không thể áp chế đối phương, vậy dùng thủ đoạn khác đi.

Cận chiến!

Tiêu Hùng dám khẳng định, năng lực cận chiến của đối phương tuyệt đối xa kém mình, dù sao chính mình tu hành Nguyệt Thần Tiễn mới mấy tháng, so không được với đối phương cùng thật sự là chuyện không có cách nào tránh được.

Giữa sân hai người đều tự kinh ngạc thực lực của đối phương, người vây xem cùng là một đám trừng mắt lớn, nhìn trận so đấu hiếm thấy này.

Hai cao thủ có tiễn thuật, tên đấu tên, loại so đấu này càng xem càng thú vị.

Ít nhất, hay hơn so với hai người cận đấu.

Huống chi, hai người giữa sân đều là có thân phận, một người là đệ tử đắc ý nhất của Lạc Nhật tiễn tông, một người cũng là người thủ hộ của Tây Hoang Thánh nữ, truyền nhân của Nguyệt Thần Tiễn.

Rốt cuộc ai chết dưới tay ai đây?

Là Lạc Nhật tiễn kỹ cao hơn một bậc, hay là Nguyệt Thần Tiễn càng hung ác?

Nhìn Tiêu Hùng bị thương, tất cả mọi người bên yêu tộc Tây Hoang trở nên vô cùng khẩn trương, Thác Bạt Xảo Vân gắt gao mân đôi môi, ánh mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn Tiêu Hùng giữa sân, trên mặt tràn ngập lo lắng không chút nào che dấu.

Người chung quanh đều nhỏ giọng nghị luận đều, thảo luận hai người rốt cuộc ai thắng ai thua, thanh âm thảo luận này dừng ở trong tai Thác Bạt Xảo Vân, làm cho lòng nàng càng khó có thể bỉnh tĩnh.

Nàng hít một hơi thật sâu, kiệt lực làm cho lòng mình thư hoãn xuống.

“Hắn nhất định sẽ thắng lợi”.

“Hắn là người mạnh nhất!”

“Lúc trước kẻ địch là ba Chiến Linh thất trọng bát trọng, còn không có làm cho hắn khuất phục, nay chỉ một đối thủ Chiến Linh ngũ trọng, hắn nhất định có thể thu phục!”

Trong lòng Thác Bạt Xảo Vân đang tự nổi giận với chính mình, võ giả Tây Hoang đi lên đài vì là toàn bộ danh dự của Tây Hoang, nhưng mà nàng cùng rất rõ ràng, Tiêu Hùng chủ động đi lên đài, trừ một nguyên nhân nhỏ là bởi vì hắn muốn chứng minh Nguyệt Thần Tiễn ra, nguyên nhân lớn nhất vẫn là bởi vì chính mình.

Hắn muốn thừa cơ hội này giúp mình báo thù cho Vương gia!

Chính mình từng nói qua với hắn, kẻ địch chân chính giết Vương gia chính là Tôn Nhị Lôi, chỉ cần giết Tôn Nhị Lôi, cũng tương đương với việc báo thù cho Vương gia, nay hắn muốn rời đi, chỉ sợ cùng là vì lý do này, làm cho hắn chọn cách mạo hiểm nhất, muốn trước khi chính mình rời khôi đây sẽ chấm dứt cái đoạn thù hận này đi.

Trước kia Thác Bạt Xảo Vân còn không nghĩ vậy, đợi cho đến lúc Tiêu Hùng xuống đài, Thác Bạt Xảo Vân mới bỗng nhiên nhớ tới, rốt cuộc rõ ràng vì sao Tiêu Hùng cấp bách lựa chọn động thủ vào lúc này như thế.

Nhìn Tôn Nhị Lôi đang ở giữa sân liều mạng với Tiêu Hùng, trong hốc mắt Thác Bạt Xảo Vân bất tri bất giác lại có vài phần hồng nhuận.

Một người nam nhân như vậy, thật lòng đáng giá chính mình trả giá tất cả để đối đãi.

Một người nam nhân như vậy, thật lòng đáng giá mình yêu!

Tuy rằng thân phận hắn không đồng nhất, chỉ có một nửa huyết thống yêu tộc, ngay cả dấu hiệu yêu văn của yêu tộc đều không có, cái này cùng là lý do hắn nhất định khó có thể có cuộc sống bình thường giống ở yêu tộc, cùng có thể cho thấy tương lai của mình cùng hắn nhất định bao phủ một tầng sương mù.

Nhưng mà nghĩ Tiêu Hùng nắm tay mình trịnh trọng nói câu nói kia, Thác Bạt Xảo Vân lại cảm thấy tất cả cũng không là vấn đề.

Chỉ cần ngươi mở miệng, ta nhất định đi theo ngươi đến bất cứ nơi nào, cho dù là chỗ của nhân tộc.

Chỉ cần có ngươi, ta còn sợ cái gì chứ!

Tiêu Hùng hít một hơi thật sâu, Hắc Nguyệt cung trong tay đột nhiên lại kéo ra lần nừạ, dây cung chấn động mãnh liệt, thiết tiễn bị Tiêu Hùng dùng một loại gần như tốc độ điên cuồng bắn ra ngoài, hơn nữa có đôi khi một lần bắn ra không chỉ một cây thiết tiễn!

Liên châu bạo vũ tiễn!

Tôn Nhị Lôi đột nhiên mở to hai mắt, trong ánh mắt tràn ngập hoảng sợ!

Trước đó hắn đã cảm thán tốc độ bắn tên của Tiêu Hùng rất nhanh, nhưng mà đến hiện tại hắn mới phát hiện, tốc độ công kích lúc trước của Tiêu Hùng so với hiện tại, căn bản cùng không là cái gì!

Hiện tại mới thật là mau, thật nhanh!

Tôn Nhị Lôi không phải đối mặt với một người giống nhau, mà là một tên quái vật, nếu không, làm thế nào có khả năng trong nháy mắt bắn ra nhiều tên uy lực kinh người như vậy?

Làm người tu hành Lạc Nhật tiễn, hiểu biết của Tôn Nhị Lôi với tiễn thuật là rất sâu, tên bắn mau thường thường uy lực của tên sẽ yếu bớt, nếu nhằm vào đối thủ bỉnh thường, có lẽ cảm giác này còn không thực rõ ràng, nhưng mà nếu đối thủ là cao thủ, sẽ cảm giác thực rõ ràng.

Tôn Nhị Lôi đã rất rõ ràng uy lực tên của Tiêu Hùng, nhìn đối phương lên dây cung phóng tên ra, còn có cả người đầy chiến khí, nhìn cùng biết mỗi một tên của đối phương đều có được uy lực kinh người!

Những mũi tên này tuy rằng mới từ trong tay Tiêu Hùng bắn ra, nhưng mà Tôn Nhị Lôi cùng rất rõ ràng, cái tên này đã phá hòng toàn bộ đường lui của mình!

Không có đường lui!

Trừ bỏ đón đỡ!

Tôn Nhị Lôi hít một hơi sâu, trường cung trong tay cùng đột nhiên rớt ra, liên tiếp bắn ra thiết tiễn, những thiết tiễn đều là nhắm về phía những mùi thiết tiễn bắn về phía thân thể hắn, còn những mùi muốn phong kín đường lui của hắn thì hắn mặc kệ.

Hắn liền đứng ở tại chỗ như vậy, dùng tiễn thuật phá giải tiễn thuật của Tiêu Hùng.

Tứ phía khán đài ồ lên một mảng, tất cả mọi người không có dự đoán được Tiêu Hùng thế nhưng còn có thể có chiêu số hung hăn như thế, chiêu này tuy rằng thoạt nhìn như là chiêu số mang tính công kích quần thể, nhưng mà bọn họ nhưng cùng đều rõ ràng, công kích mang tính bao phủ như vậy, đối với các mục tiêu cùng là cực kỳ khùng bố, bởi vì ngươi không có đường nào trốn tránh, mặc kệ ngươi trốn tránh đến nơi nào, tên đều rơi xuống trên đầu ngươi.

Một hơi bắn xong chỗ tên trong tay, Tiêu Hùng hơi dừng một chút, vừa lật tay lấy thêm một mũi tên, trường cung hơi hơi cong, lại bắn ra.

Cái mũi tên này mới bắn ra, cả người Tiêu Hùng cùng đã bắn ra theo, giống nhau chính mình cùng hóa thân với một mũi tên vừa bắn ra, hướng về phía Tôn Nhị Lôi vọt đi qua.

Tiễn thuật của Tôn Nhị Lôi cũng cao siêu, ở trong liên châu mưa nhưng không có bối rối, một hơi bắn ra mỗi một tên đều vừa vặn trúng mục tiêu là những mùi thiết tiễn phóng tới, thiết tiễn va chạm lẫn nhau, có cái lệch khỏi quỹ đạo, có cái trực tiếp triệt tiêu lực hướng bay.

Chỉ trong nháy mắt, Tôn Nhị Lôi đã bắn ra hết cả tên, đánh rơi những mũi tên đang lao đến trong không trung, đồng thời trường cung vung lên, đẩy mũi tên cuối cùng đang bắn về phía ngực mình.

Nhìn Tiêu Hùng thế nhưng lại buông tha không tiếp tục bắn tên nữa, mà trực tiếp chạy vội tới, Tôn Nhị Lôi rùng mình, đã muốn xem thấu tính toán của đối phương, đối phương đã buông tha cho mình không bắn tên nữa, mà chuẩn bị vật lộn bên người.

Khóe miệng Tôn Nhị Lôi hơi hơi nhếch lên, trường cung trong tay đã dâng lên, một mùi thiết tiễn đã khoát lên cung.

Khoảng cách mặc dù đang không ngừng được rút ngắn, nhưng mà uy lực của cung tiễn cùng đang không ngừng tăng, nhìn xem ngươi làm thế nào để ngăn cản ta tên!

Ngay tại lúc Tôn Nhị Lôi vừa dâng trường cung trong tay lên, không trung đột nhiên nổi lên biến hóa.

Tiêu Hùng cuối cùng bắn ra một mũi tên, vốn là bắn về phía bên phải Tôn Nhị Lôi, nhưng mà lại bỗng nhiên ở không trung cải biến phương hướng, đột nhiên bắn về phía tim Tôn Nhị Lôi!

Chiết hướng tiễn!

Toàn bộ người vây xem đồng thời phát ra tiếng hô, bọn họ đều không có nghĩ đến, Tiêu Hùng thế nhưng cùng sẽ Chiết hướng tiễn!

Càng thật không ngờ là, thời gian trước đó như vậy, hắn đều không có sử dụng, mà vẫn đợi cho giờ phút này, Chiết hướng tiễn mới như là bỏ đi lớp ngụy trang quái thú dữ tợn, lộ ra là một người hung tợn, nhe nanh vuốt!

Mọi người vây xem thật không ngờ, Tôn Nhị Lôi cùng không có nghĩ đến.

Hắn không có dự đoán được Tiêu Hùng thế nhưng sẽ thi triển Chiết hướng tiễn, nếu mũi tên này đổi hướng vào một thời điểm khác, hắn cùng không quá lo lắng, nhưng mà đột nhiên như thế này, càng chứng tỏ tốc độ đòi mạng của Tiêu Hùng cực cao.

Mũi tên trong tay này đã không thể bắn ra, Tôn Nhị Lôi chỉ có thệ nghiêng người né tránh, đồng thời lấy trường cung trong tay đánh về phía Chiết hướng tiễn bỗng nhiên xuất hiện.

Tôn Nhị Lôi cũng dẫm vào vết xe đổ của Tiêu Hùng, tuy rằng hắn cấp tốc phát ra, nhưng mà Chiết hướng tiễn bỗng nhiên xuất hiện lại để lại một vết thương sâu trên người hắn, máu tươi nháy mắt trào ra, tẩm đỏ quần áo.

Thác Bạt Xảo Vân nắm chặt quyền đầu, trong ánh mắt lộ ra vài phần hưng phấn, bởi vì hắn biết năng lực cận chiến của Tiêu Hùng cường hăn cỡ nào, chỉ cần hắn đến gần Tôn Nhị Lôi, trận đấu này sẽ có phần thắng lớn hơn.

Võ giả Tây Hoang nhìn mũi tên của Tiêu Hùng bắn thương Tôn Nhị Lôi, nhất thời phát ra một trận hoan hô, trong lòng đối với Tiêu Hùng là sự bội phục vô cùng, bọn họ đều đang suy nghĩ nếu là chính mình lên sân khấu đối mặt Tôn Nhị Lôi cường hàn tiễn kỹ với quỷ dị như thế, chính mình có thể ngăn cản sao?

Đáp án cơ bản đều là phủ định.

Cùng bởi vì dạng này, Tiêu Hùng chỉ có thực lực Chiến Linh nhất trọng thế nhưng cùng Chiến Linh ngũ trọng đánh nhau, cân sức ngang tài, vậy đã là vô cùng cường hăn.

Tôn Nhị Lôi dùng Chiết hướng tiễn quỷ dị làm Tiêu Hùng bị thương, Tiêu Hùng cũng dùng Chiết hướng tiễn làm Tôn Nhị Lôi trúng tên.

Khi hai người chiến đấu đều thi triển ra tiễn kỹ vô cùng tinh diệu, có thể nói là tên đầy sát khí, nhưng mà hai người lấy tên phá tên, làm cho trận đấu này thoạt nhìn càng mạo hiểm.

Yêu hoàng ngồi ở trên đài cao, trong ánh mắt có vài phần kinh ngạc, vốn nghĩ đến Tôn Nhị Lôi khẳng định sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối hơn nữa cuối cùng lấy được thắng lợi, nhưng mà hiện tại xem ra, phán đoán này tựa như được đưa ra quá sớm.

Ít nhất hiện tại xem ra, Tôn Nhị Lôi cùng không có chiếm được tiện nghi gì.

Hơn nữa, Tiêu Hùng tựa như hạ quyết tâm không cùng Tôn Nhị Lôi tiếp tục hợp tiễn kỹ, mà quay sang đánh ở cự ly gần?

Thời gian Tôn Nhị Lôi chụp lấy mũi tên vô cùng ngắn ngủi, có lẽ chỉ trong nháy mắt, nhưng mà chỉ là trong nháy mắt như vậy, Tiêu Hùng đã muốn vọt lại đây.

Tuy rằng còn chưa hoàn toàn gần sát Tôn Nhị Lôi, nhưng mà cùng đã là một cự ly vô cùng ngắn.

Thời gian nhanh như vậy làm cho Tôn Nhị Lôi không thể có nhiều thời gian kéo cung bắn tên.

Tôn Nhị Lôi phản ứng cũng phi thường mau, hắn đột nhiên vứt bỏ trường cung trong tay, cùng lúc đó, hắn phát hiện trường cung trong tay đối phương sớm đã rơi xuống đất, trên tay phải chính là hào quang màu đỏ nhạt lóng lánh.

Tôn Nhị Lôi đưa ra một cây đoản kiếm, tuy rằng hắn tu hành Lạc Nhật tiễn, nhưng mà cũng không đại biểu là hắn không thể cận chiến.

Đoản kiếm của Tôn Nhị Lôi mới đưa ra, trước mắt đã là sáng ngời, trong tay đối phương đã có thêm một Đoản bính bạc nhận phủ hàn quang lập lòe, mặt phủ thật lớn, làm cho người ta có một loại cảm giác không rét mà run.

Bị phủ như vậy bổ vào trên người, sẽ có cảm giác gì đây?

Mọi người vây xem cùng đồng thời vang lên một trận kinh hô, bình thường cung tiến thủ tuy rằng cùng sẽ trang bị vũ khí giao đấu, nhưng mà rất ít gặp cung tiến thủ sử dụng phủ làm Vũ khí cận chiến.

Người kia thực sự có chút không giống người thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK