Bảy người bọn họ quen thuộc nhất với nhau, chỉ có hợp tác lẫn nhau, liên hợp bày trận, mới có thể dùng trình độ lớn nhất trong trận đại nạn này sống sót.
Nhóm thứ hai xuất hiện cường giả Thiên Ngoại Thiên, so với nhóm thứ nhất, thực lực có hơn không kém.
Cỗ lực lượng này một khi hội hợp lại, bọn họ căn bản không có lựa chọn thứ hai, chỉ có tự bảo vệ mình.
“Bảo vệ cửa ánh sáng.” Thiên Bối lão nhân hét lớn, thần sắc cũng vô cùng nghiêm trọng.
Thực lực hai bên chênh lệch, so với trong tưởng tượng của ông còn nghiêm trọng hơn.
Càn bản… không thề chống lại.
“Không cần phải canh chừng, chúng ta căn bản không vội tiến vào.” Từ Kính Thọ nở nụ cười, miệt thị Thiên Bối lão nhân, chậm rãi nói: “Nếu không giết chết tất cả các ngươi, chúng ta làm sao nỡ dễ dàng tiến vào trong cửa ánh sáng?”
Thiên Bối lão nhân tay cầm rìu chiến, cũng không khuất phục.
“Không thề tưởng được tộc Bối thị lưu lạc đến tình trạng này, các ngươi càn bản không có tư cách cùng Từ thị đánh đồng.” Từ Kính Thọ khóe miệng giương lên: “Nghe nói qua Tam Thập Lục Thiên Cương, Thất Thập Nhị Địa Sát chưa? Lão phu chính là một trong 36 đặc phái viên Thiên Cương của Thiên Ngoại Thiên, cùng lão phu thực lực tương đương, thậm chí còn có 35 người, chỉ bằng ngươi, có thể đối phó được mấy người?”
Thực lực của Từ Kính Thọ là khí tức cảnh đỉnh phong.
Trong đợt đặc phái viên đầu tiên đi theo hắn, cũng có 36 đặc phái viên Thiên Cương, hai trong số đó tham dự vây công Sỏ’ Hạo Trúc, có người đuổi giết Trạm Đông Sơn, cũng có người đại khai sát giới ở nơi khác. Ba mươi sáu đặc phái viên Thiên Cương Thiên Ngoại Thiên tề tụ, cỗ lực lượng này… vô địch thế giới!
Trong lòng mọi người trầm thấp.
Ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng.
Dưới loại tình huống này, trừ phi có kỳ tích xuất hiện, nếu không, xác suất sống sót của bọn họ, cơ hồ là bằng không.
Thiên Ngoại Thiên đều bao vây cái chỗ này, bọn họ không có đường lui, không có chỗ trốn.
Chì có những người từng tiến vào bề luyện hồn như Trạm Đông Sơn, đáy lòng cỏn có một tia chờ đợi cuối cùng…
Bể luyện hồn, cảnh giới thần biến!
Trạm Đông Sơn lần đầu hy vọng có người nhanh hơn hắn một bước tiến vào cảnh giới thần biến, nhất là, thiếu chủ Cửu Huyền hy vọng nhất, Sở Trần.
“Sở Trần, ngươi nhắt định không nên khiến mọi người thất vọng a.” Trạm Đông Sơn thì thào nói: “Nếu như ngươi cứu chúng ta, ta nhắt định sẽ ờ Chiến Long Đảo, vì ngươi lập tác phẩm điêu khắc, đế Chiến Long Đảo nhiều đời ghi nhớ ân tình của ngươi.”
“Ta cũng vậy.” Mộ Dung Thần Hồng mặc dù ở bể luyện hồn đã bị đá ra, nhưng nếu cha vợ đều nói như vậy, hắn 100% tán thành.
Đồng thời, trong đầu Mộ Dung Doanh Hồng toát ra một nghi vắn…
Vì sao cha vợ lại cảm thấy, Sở Trần là hy vọng cuối cùng của bọn họ.
Không hiểu thì phải hỏi.
Mộ Dung Thần Hồng đứng ỏ’ bên cạnh Trạm Đông Sơn, hạ thấp thanh âm: “Đông Sơn đảo chủ, Sở Trần ở bên trong thu hoạch đại cơ duyên?”
Trạm Đông Sơn nhìn thoáng qua Mộ Dung Thần Hồng, tuy rằng hắn đối với Mộ Dung Thần Hồng rắt khó chịu, nhưng trận chiến vừa rồi, hai người sóng vai tác chiến, phối hợp coi như ăn ý, trước trận tai họa lớn này, mọi người cùng chung sống hòa bình, đồng tâm hiệp lực chiến đấu là quan trọng nhất, lúc này Trạm Đông Sơn mỏ’ miệng trả lời: “Đúng vậy, nếu Sở Trần thành cồng, hắn có thể ngán cản trận tai họa lớn này phát sinh.”
“Nhưng cha vợ, đối phương có 36 đặc phái viên Thiên Cương.” Mộ Dung Thần Hồng phát ra từ nội tâm lo lắng, điều đỏ đại diện cho, tộc Từ thị Thiên Ngoại Thiên, ít nhất
có được 36 cường giả khí tức cảnh đỉnh phong, phần đội hình này, xa hoa đến cực điếm, không người nào cỏ thế địch lại.
Đôi mắt Trạm Đông Som lướt qua một đạo quang mang, chậm rãi trả lời: “Nếu Sở Trần thành công, hắn sẽ vượt qua khí tức cảnh, mặc dù đối phương 36 người liên thủ, cũng… chưa chắc đã là đối thủ của Sở Trần.”
Một khi tiến vào cảnh giới thần biến, đó là cường giả thời đại võ giả cổ mới có thể đạt tới cảnh giới, linh hồn biến thành nguyên thần, thực lực tuyệt đối là tăng lên.
Trạm Đông Sơn tin tưởng vững chắc, Sở Trần cảnh giới thần biến, nhất định có thể tranh phong với 36 đặc phái viên Thiên Cương.
Điều kiện tiên quyết là… sỏ’ Trần thật sự có thể thành cồng.
Trạm Đông Sơn cũng tiến vào bế luyện hồn, hắn biết chuyện này khó khăn bao nhiêu.
Chờ một chút.
Trạm Đông Sơn bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, nhìn Mộ Dung Thần Hồng, phẫn nộ: “Ngươi vừa rồi gọi ta cái gì?”
A đây…
Mộ Dung Thần Hồng đột nhiên đẩy Trạm Đông Sơn ra: “Cẩn thận địch tập kích!”
Àm!
Mộ Dung Thần Hồng trọng quyền đánh ra, vị trí vừa rồi Trạm Đông Sơn đứng, có cường giả Thiên Ngoại Thiên tập kích tới, hơn nữa còn là một trong 36 đặc phái viên Thiên Cương, Mộ Dung Thần Hồng kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể lui về một đoạn, lúc này, Trạm Đông Sơn bất chấp cùng Mộ Dung Thần Hồng xử lý, phẫn nộ nhìn chằm chằm tên đặc phái viên Thiên Cương kia, thân thể khôi ngô bạo lược xông lên.
Trận chiến thăng cấp!
Lực lượng của Thiên Ngoại Thiên toàn phương diện nghiền ép đảo vỏ sò cùng với tứ đại tông phái, không ít võ giả nhao nhao ngã xuống.
Những người còn lại, một mực co rút lại, rất khó triển khai phản kích, chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình. . Bạ𝘯 đa𝘯g đọc t𝐫𝘶yệ𝘯 tại ﹏ 𝘛𝐫Umt𝐫𝘶 yệ𝘯.V𝙽 ﹏
Oanh oanh oanh…
Thiên Bối lão nhân cùng Sở Hạo Trúc dựa lưng vào lưng.
Ánh mắt Thiên Bối lão nhân đảo qua bốn phía, ánh mắt hiện lên một tia bi thương.
Nếu mà Sở Trần không cách nào đột phá đến cảnh giới thần biến đi ra, chỉ dựa vào lời của bọn họ mà nói, không hề có cơ hội lật bàn.
“Hạo Trúc, còn có thể kiên trì không?” Thiên Bối lão nhân hỏi.
Danh Sách Chương: