Hắn nhìn ánh mắtsở Trần, giống như đang nhìn một ác ma.
Hoàng Dương ngược lại đã quen với những cảnh tượng hoành tráng, vẻ mặt vẫn giữ sự bình tĩnh, nhìn chằm chằm Sở Trần.
Ánh mắt hai người đối mặt.
“Tôi là một đối thủ rất có tư cách.”
Sở Trần mỉm cười, xoay người cầm ô bước đi.
Nhà họ Hoàng trơ mắt nhìn Sở Trần, từng bước đi ra khỏi cửa … Vẻ mặt của Hoàng Ngọc ảm đạm, cả người run lên vì tức giận.
Hắnnằm mơ cũng không nghĩ những gì xảy ra ngày hôm nay sẽ biến thành thế này.
Rõ ràng hắn chỉ nhẹ nhàng dạy dỗ tiều tử nhà họ Tống, thế màSỜ Trần lại gan to bằng trời, đến nhà họ Hoàng để trả thù.
Hơn nữa, Nhà họ Hoànglớn mạnh như thế cũng không thể ngăn cản một mình Sờ Trần.
Từng đạo ánh mắt nhìn về phía sau lưng thanh niên cầm ô, ánh mắt phức tạp khác nhau.
ở lối vào của Dinh thự nhà họ Hoàng, một chiếc ô tô đang đậu với đèn khẩn cấp đang nhấp nháy.
Chính là vừa từ nhà họ Tống tới,Tống Thiên Dương.
Đôi mắt Tống Thiên Dương cứ nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt của nhà họ Hoàng, trong lòng nóng như lửa đốt.
Ông rất muốn biết hiện tại bên
trong đang xảy ra chuyện gì.
Tống Thiên Dương bí mật huy động mấy người có thể điều động, hiện tại đều phân tán đi khắp bốn phía, nhưng ngay cả những người thân tín nhất của Tống Thiên Dương cũng không dám xâm nhập vào nhà họ Hoàng.
Tống Thiên Dương chỉ có thể chờ đợi, Sờ Trần có thể thoát khỏi Nhà họ Hoàng, ông ngay lập tức cứu Sở Trần đi.
Tống Thiên Dương đã gọi điện cho Sở Trần nhiều hơn một lần,
nhưng đều không có kết nối.
Ông do dự hồi lâu.
Tống Thiên Dươngcắn chặt răng, cầm một cái ô trên xe, mở cửa ra ngoài.
Dù thế nào đi nữa, ông cũng muốn vào nhà họ Hoàng để xem chuyện gì xảy ra.
Ngay khi Tống Thiên Dương bước ra, bước chân của ông đột nhiên dừng lại, trái tim bỗng chốc thắt lại.
Trước cổng Nhà họ Hoàng xuất
hiện một khe hở, khe hở càng ngày càng rộng lớn.
Cánh cửa Nhà họ Hoàng đang từ từ mở ra … Tống Thiên Dương liếc mắt nhìn, khóe miệng đột nhiên mở rộng đến cực điểm.
Ông nhìn thấy một thân ảnh, tay cầm ô, bước ra khỏi cửa lớn của nhà họ Hoàng.
Qua màn mưa, Tống Thiên Dương nhanh chóng nhìn rõ người này chính là con rể của hắn, Sờ Trần.
Sở Trầntay cầm một chiếc ô đang
chậm rãi bước ra khỏi dinh thự nhà họ Hoàng.
Cảnh tượng này đã tác động mạnh vào ánh mắt của Tống Thiên Dương.
Có rất nhiều tình huống xuất hiện trong đầu ông ta.