~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~
Diệp Tiện đem từng câu "từ tận đáy lòng", "thành tâm thành ý" nói ra, vốn tưởng rằng tổng giám đốc sẽ bị cô làm cảm động, sẽ cảm thấy mình ủng hộ cô là không sai các kiểu..
Kết quả, cằm Bạc Đình Thâm hơi banh, trên khuôn mặt anh tuấn góc cạnh không có chút vui vẻ nào, ngược lại còn lộ ra một tia lạnh lùng.
Diệp Tiện: "?" Chẳng lẽ sau khi tổng giám đốc khai trừ Trình Tĩnh Xu lại thấy hối hận rồi, hiện tại cô nhắc tới những chuyện đó khiến hắn không vui hả?
"Đợi một chút.."
Thượng Quan Vân Lễ còn mơ hồ hơn cả cô: "Đình Thâm, cậu khai trừ Trình Tĩnh Xu không phải vì Vãn Trạch sao?"
Hắn còn tưởng rằng do Vãn Trạch muốn chia tay với Trình Tĩnh Xu, cho nên Đình Thâm mới mượn chuyện này thuận nước đẩy thuyền, đem Trình Tĩnh Xu khai trừ khỏi Tinh Ngu, kết quả lại là vì Diệp Tiện?
Bạc Đình Thâm đặt chén trà xuống, ánh mắt nhìn sâu vào Diệp Tiện: "Cậu là vì những chuyện này?"
Diệp Tiện: "..
Đúng, đúng vậy."
Nếu không thì sao? Sắc mặt của tổng giám đốc sao lại..
càng ngày càng không được bình thường thế này.
Cuối cùng là cô đã nói sai cái gì rồi? Nịnh hót cũng sai sao?
"Tôi bảo vệ cậu, là vì cậu trẻ hơn cô ta, trên người càng có nhiều lợi ích có thể bòn rút."
Giọng nói người đàn ông trầm thấp, ánh mắt rơi trên người cô như xuyên thấu, tựa như thợ săn nhìn đồ chơi trong hầm, mang theo áp lực vốn có, nhìn đến trái tim Diệp Tiện đập đầy sợ hãi.
"..
Được, tôi sẽ sớm trưởng thành, để tổng giám đốc ngài thỏa thích bòn rút."
Thượng Quan Vân Lễ: "?" Nghe hai người này nói sao có chút kỳ lạ?
Trên bàn trà, không khí không hiểu sao có chút cứng ngắc, đánh vỡ cảm giác cảm giác cứng ngắc này chính là chiếc TV kĩ thuật số khổng lồ trên sân vận động.
Vốn dĩ nó đang phát sóng các sự kiện thể thao, không biết bỗng nhiên bị ai đổi đài, đổi thành -- 《 Chức trường Phong Vân 》
"Chàng trai của tôi, là cơn gió mát mẻ trên đường mòn rợp bóng cây, là ngôi sao sáng nhất trong dải ngân hà chói lọi, là người tình nguyện bước 99 bước về phía tôi, vẫn như cũ không buông tay.."
Quảng cáo quen thuộc từ TV truyền đến, lỗ tai Diệp Tiện khẽ động, cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên màn hình là hình ảnh cô cùng Khương Hân.
Bởi vì Trình Tĩnh Xu xảy ra chuyện, bị ép lui vòng, nhưng nhiệt độ của《 Chức trường Phong Vân 》vẫn cao như trước, hơn nữa người xem chỉ hướng về CP Thần Hân, đoàn phim thuận tiện gỡ bỏ tuyên truyền của nam nữ chính, tất cả các kênh tuyên truyền cũng thay thế bằng Cố Thần cùng Ninh Hinh Nhi, thậm chí câu từ tuyên truyền cũng sửa lại.
Nhưng điều Diệp Tiện không nghĩ tới chính là, dù Chức trường Phong Vân rất nổi tiếng, nhưng cũng không nổi tới mức này chứ, một sân vận động như này thì chiếu cái gì mà phim thần tượng?
Hơn nữa hiện tại đang chiếu cảnh cô đùa giỡn với Khương Hân.
【 ở tiệc rượu, Cố Thần đã ăn giấm chua của Ninh Hinh Nhi với nam chính, cho nên cố ý giả say để Ninh Hinh Nhi đưa hắn về nhà, Ninh Hinh Nhi bất đắc dĩ phải đưa hắn về.
Cố Thần lại thừa dịp chơi xấu, đứng tại chỗ không đi: "Đi không được rồi, muốn tỷ tỷ hôn hôn mới có sức đi!" Ninh Hinh Nhi thở dài: "Đừng lộn xộn~" Cố Thần nắm tay cô, kéo mạnh cô vào ngực mình, thay đổi dáng vẻ say rượu vừa rồi, dùng giọng điệu không đứng đắn cọ cọ vào tai cô: "Ai lộn xộn? Tôi thật sự không đi được nửa, nếu không tỷ tỷ cho tôi một ngụm tiên khí để tiếp sức đi?" Ý ngoài lời nói là muốn yêu cầu một nụ hôn..
】
Thảo!
Đây là lời thoại, động tác xấu hổ gì thế này?
Lúc quay Diệp Tiện không có cảm giác gì, nhưng bây giờ nhìn toàn cảnh, đặc biệt lại chiếu ở nơi công cộng như vậy, bỗng dưng có cảm giác vô cùng xấu hổ.
Cô xoay mặt nhìn về phía Bạc Đình Thâm cùng Thượng Quan Vân Lễ, phát hiện hai người bọn họ đang nhìn chằm chằm vào TV.
.
Danh Sách Chương: