Mục lục
Nhật Ký Báo Thù Của Ảnh Hậu Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 158


Sau khi đọc kịch bản.

Cố Kiều Niệm lập tức bay sang nước láng giềng, để quay quảng cáo cho một thương hiệu trang sức nổi tiếng.

Trong vòng hai ngày.

Khi quay đến gần cuối bộ phim.

Chu Chu nói với Cố Kiều Niệm, Cung Dịch đã đến tổ phim âm mưu phượng hoàng để thử vai.

“Vị đạo diễn này nổi tiếng chính trực ngay thẳng, trước đây không phải đã tùng có một đại gia vô cùng nổi tiếng, có cha là ông trùm than đá, trong nhà rất giàu có.

Cô ta muốn đút lót cho đạo diễn tiền, nhưng đạo diễn trực tiếp đuổi cô ta đi.


Chu Chu nói: “Chúng ta không cần lo lắng, Cung Kì có thể đi cửa sau.


“Ừm.


Cố Kiều Niệm gật đầu: “Đã chuẩn bị xong vé máy bay trở về chưa? Chúng ta đã chậm trễ hai ngày rồi, phải nắm rõ thời gian trở về để luyện tập cùng bọn họ, nhất định không được để thua bọn họ.


“Yên tâm, sau khi việc quay chụp của bên này kết thúc, chúng ta sẽ lập tức xuất phát ra sân bay.


Chu Chu nói.

Cố Kiều Niệm gật đầu.

Nói về âm mưu phượng hoàng, dường như cô cũng không nghĩ tới, Cung Dịch lại có thể thử vai thành công.

Quả giống như Chu Chu từng nói.

Đạo diễn vừa mới nhận được.

Kịch bản của anh, chưa từng để cho diễn viên mới đóng vai nam nữ chính.


Huống chi là người mới chưa từng học qua trường lớp về diễn xuất.

Đoạn cuối bộ phim được quay xong.

Cố Kiều Niệm lập tức chạy tới sân bay, ngồi chuyến bay giữa đêm nhanh chóng về nước.

Cũng trong chuyến bay này, đã xảy ra hai sự việc.

Mới hơn mười hai giờ sáng.

Một khu vực ẩn danh được gọi là bãi rác có ai đó đã tung tin nặc danh.

Tuyển thủ Cung Dịch người mà hiện nay là thần tượng được mọi người yêu quý nhất, là một con chó săn do Cố Kiều Niệm bao nuôi.

Ngoại trừ Cố Kiều Niệm, anh còn có mối quan hệ không rõ ràng với các đại gia khác như con trai của một ông trùm nổi tiếng.

Khu ẩn danh đã phá vỡ tin tức.

Nhanh chóng gỡ tin ra khỏi các trang mạng lớn như Weibo.

Có hàng trăm tài khoản lớn nhỏ khác nhau bị khóa mà bạn có thể nghĩ đến, dường như tất cả đều bị như vậy cùng một lúc.

Trong vòng nửa giờ đồng hồ.

#CungDịch Conchósói# #CungDịch CốKiềuNiệm# hai người cùng lên hot search.

Do phải về gấp nên lần này Cố Kiều Niệm đã ngồi chuyến bay giá rẻ và không thể sử dụng điện thoại di động trên máy bay.

Những người trong đội máy bay đều tắt máy.

Đợi đến lúc xuống máy bay, Chu Chu bật máy lên, rất nhiều tin tức cùng xuất hiện.

Điện thoại trực tiếp bị tắt nguồn.

Sau khi Cố Kiều Niệm bật lên, cô cũng nhận được một số thứ.

Ngoại trừ một số yêu cầu từ các nhân viên truyền thông đã thêm trước đó.

Có một bức thư khác.

Sau khi Cố Kiều Niệm nhấp vào email.

Ánh mắt trở nên lạnh nhạt.

“Đây là cái gì?”
Đôi mắt sắc bén của Chu Chu cũng nhìn thấy nội dung email.

Cô ấy lập tức không để ý tới đến bên mình.

Lập tức giật lấy điện thoại di động của Cố Kiều Niệm.

Email mà Cố Kiều Niệm nhận được là 5 bức ảnh.

Ảnh còn rất mới.

Nhân vật chính trong đó là Cố Kiều Niệm và Vưu Vi.

“Việc đó đã xảy ra khi nào?”
Chu Chu ngây người ra.

Cố Kiều Niệm đội mũ và đeo kính râm, lạnh lùng nói: “Vưu Vi mà cũng xứng để trèo lên giường của chị sao?”
“Vậy đây là gì…”
“Của P.


Cố Kiều Niệm lạnh lùng nói.

“Con nào trong ngàn con dao mà điên cuồng như vậy?”
Chu Chu vừa nói vừa lật lên, lưu hộp thư lại, lập tức gọi người đến kiểm tra.

Rất nhanh.

Ở phía đối diện điều tra ra được số điện thoại di động được đính kèm trong bức thư.

“Vưu Vi!”
Chu Chu kiểm tra những con số này và ngay lập tức nổi giận.

“Tên điên này! Em thấy anh ta không muốn sống nữa rồi!”
Dường như Cố Kiều Niệm không nghe thấy.

Uống nước với ống hút trong miệng, trong khi xem các hot search giữa cô và Cung Dịch trên mạng Internet.

Thần tượng quốc dân, một chương trình tạp kỹ, thực sự đã trở nên nổi tiếng trong giới nhà hàng, nhưng nó chưa lan rộng ra toàn dân.

Đặc biệt, một số căn bệnh ung thư nam thẳng rất ác ý đối với các nam thần tượng.

Cố Kiều Niệm tình cờ rẽ qua quảng trường của Cung Dịch.

Trông thật khó coi.

“Hỏi Hách Tiểu Điềm, có bao nhiêu công ty đã kết thúc sự việc này.


Cố Kiều Niệm đã nhìn thấy một số tài khoản quen thuộc.

“Chuyện này bộ phận quan hệ công chúng đã giải quyết rồi, không có chứng cứ, có thể dễ dàng xử lý, hiện tại đây chính là chuyện phiền phức!”
Chu Chu rất tức giận với những bức ảnh đó của P.

“Em biết ai đã tạo ra bức tranh P, vì vậy chị đừng lo lắng.


Cố Kiều Niệm lạnh lùng nói: “Có người chỉ muốn gϊếŧ ai đó bằng một con dao mà thôi.


“Ai?”
Chu Chu kinh ngạc hỏi.

Cố Kiều Niệm trả lời một cách lạnh lùng: “Sẽ sớm biết thôi.


“Thật là một thảm họa!”
Chu Chu cảm thấy rất khó chịu.

Cố Kiều Niệm không trả lời.

Cô lấy điện thoại di động ra và lướt qua vòng bạn bè.

Sau đó nói: “Đừng quay trở lại căn hộ, đến thẳng phòng tập đi.


“Cái gì?”
Chu Chu nhíu mày: “Không được, dù sao chị cũng phải về nhà ngủ đi.


“Đến phòng tập rồi ngủ tiếp.


Đương nhiên rồi.

Hôm nay cũng là một ngày mà Cố Kiều Niệm không khỏi choáng váng trước Chu Chu.

Sau khi Cung Dịch và Cố Kiều Niệm, vấn đề này đã lên men.

Người hâm mộ địa phương, vẫn còn một người luôn ở gần trại huấn luyện để chụp ảnh các trạm tỷ trong cuộc sống luyện tập, vay quanh trại huấn luyện như dòng nước chảy.

Khi xe của Cố Kiều Niệm đến.

Có người nhận ra biển số xe của Cố Kiều Niệm.

Một số người hâm mộ nữ đã xúc động, vội vàng chạy đến.

Ném những đồ vật cầm trên tay vào xe của Cố Kiều Niệm.

“Người phụ nữ không biết xấu hổ, tránh xa chồng tôi ra!”
“Cố Kiều Niệm, mày dám động đến Cung Dịch, tao sẽ liều mạng chiến đấu với mày!”
Cố Kiều Niệm rất khó chịu.

Cô ấy chưa đụng chạm vào, mà đã nói cô ấy đã ngủ cùng!
Chiếc xe từ từ vượt qua tắc đường, tiến vào nhà để xe.

Chu Chu vô cùng căng thẳng.

Trước khi mở cửa, người vệ sĩ liên tục khẳng định không có ai vào gara, rồi mới bảo Cố Kiều Niệm xuống xe.

Cố Kiều Niệm mặc đồ đen, đi một đôi giày DrMartens, và chiếc mũ cũng màu đen.

Thêm vào đó, cô cảm thấy thực sự rất nóng nực.

Vì thế khi nhìn vào cả người cô, lập tức nhìn thấy ba chữ không dễ trêu to đùng.


Vào thang máy.

Chu Chu có thể cảm thấy áp suất không khí của cô càng ngày càng thấp.

Tôi không dám thoát ra ngoài bầu không khí.

Đến tầng phòng tập.

“Làm cách nào cô tới đây được?”
Khi Cố Kiều Niệm bước ra khỏi thang máy, cô tình cờ gặp Cung Dịch đang tiếp nước ở sảnh.

Người này.

Họ đều bị mắng rây trên hot search.

Trông cô vẫn còn ngây thơ và trong sáng?
“Trở lại phòng tập của mình và ở lại.


Sau khi Cố Kiều Niệm nói xong, anh ta đi thẳng đến hướng đối diện của phòng tập nơi Cung Dịch đang ở.

“Đã hết!”
Chu Chu nhớ rằng có một phòng tập ở đằng kia, và đó là phòng tập của Hứa Hi Nghiêm.

Có lẽ cô ấy đã đoán được điều gì đó.

“Xong rồi sao?”
Cung Dịch hỏi.

“Anh quan tâm cái gì, đều không phải là anh khiêu khích!”
Chu Chu lo lắng tuyệt vọng: “Đi ngăn cản cô ấy đi!”
Sức mạnh của hai câu nói này.

Cố Kiều Niệm giẫm lên đôi chân thon dài của cô, bước đến cửa phòng tập mà Hứa Hi Nghiêm đang ở, trước khi Chu Chu và Cung Dịch chạy đến, họ đã đẩy cửa bước vào.

Nhóm của Hứa Hi Nghiêm đều ở đó.

“PD, anh đã trở lại!”
Cũng có những chàng trai thích Cố Kiều Niệm.

Ngay lập tức vui vẻ chào hỏi.

“Xin lỗi vì đã làm phiền cô, tôi có chuyện muốn nói riêng với thầy Từ và Vưu Vi, cô có thể cho chúng tôi chút thời gian được không?”
Cố Kiều Niệm mỉm cười đồng ý.

Đừng nói về thời gian.

Tính mạng cũng có thể trao cho cô.

Các chàng trai thong thả đi ra bên ngoài.

Cố Kiều Niệm thay đổi sắc mặt trong vài giây khi họ đi ra ngoài và tắt công tắc chính của thiết bị ở cửa.

“Chị Kiều Kiều, chị không phải đang ở nước ngoài sao…”
Đôi mắt to tròn vô tội của Hứa Hi Nghiên lóe lên.

Cố Kiều Niệm bước tới.

Không đợi cô nói xong.

Cô dùng hết sức hướng về phía Vưu Vi trước mặt của mình.

Cô tát vào mặt Hứa Hi Nghiêm một cái.

“Tôi nói, anh không được phép động đến Cung Dịch, anh quên hết lời tôi từng nói với anh đi rồi sao?”.

Chương 159

Khi Cung Dịch và Chu Chu đến, đúng lúc nhìn thấy Cố Kiều Niệm tát Hứa Hi Nghiên.


Sắc mặt Cung Dịch tràn đầy vẻ vui sướng, còn Chu Chu thì sững sờ.


Hiện nay Hứa Hi Nghiên chính là thần tượng nổi tiếng nhất trên mạng!


Điên rồi, điên thật rồi! Cố Kiều Niệm nhất định đã điên rồi!


Chu Chu trừng mắt nhìn Cung Dịch nói: "Sắc đẹp đúng là tai họa!"


Cung Dịch không để ý đến Chu Chu, anh đi thẳng về phía Cố Kiều Niệm.


Cô tát mạnh tay như thế, tay chắc chắn rất đau.


Chu Chu nhìn thấy thế, ngay lập tức lướt qua anh, chạy đến bên cạnh Cố Kiều Niệm trước và hỏi: "Kiều Kiều, chị đang làm gì thế?"


Hứa Hi Nghiên choáng váng trước cái tát của Cố Kiều Niệm.


"Cố Kiều Niệm, chị bị điên à? Tôi động đến Cung Dịch lúc nào chứ? Chuyện trên mạng không phải do tôi làm!" Sau khi hoàn hồn trở lại, Hứa Hi Nghiên vừa tức giận vừa ủy khuất nói.


Vưu Vi đang đứng ở một bên, lúc này tim anh ta đã nhảy lên cổ họng rồi.


Anh ta cũng không ngờ rằng Cố Kiều Niệm sẽ trực tiếp đánh Hứa Hi Nghiên chỉ vì chuyện của Cung Dịch. Hơn nữa… Tự mình đánh người.


Sao Cố Kiều Niệm muốn mình ở lại? Chẳng lẽ cô đã phát hiện ra chuyện gì?


"Những tài khoản kinh doanh này là của cô đúng không?" Cố Kiều Niệm trực tiếp đặt điện thoại trước mặt Hứa Hi Nghiên.


Vưu Vi gần như không có tiền.


Hơn nữa, lần này Cố Kiều Niệm giấu tên để làm, vì vậy họ đều tìm kiếm một số tài khoản kinh doanh nhỏ. Theo lý mà nói, bây giờ sẽ không xuất hiện động tĩnh lớn như vậy.


Nhưng mà… Người quản lý của Hứa Hi Nghiên là Thư Hạo bởi vì chuyện lúc trước nên cô ta đối với Cố Kiều Niệm luôn ôm hận trong lòng.


Cô ta chuyên thuê một vài người nhìn chằm chằm những chuyện liên quan đến Cố Kiều Niệm ở trên mạng, vì vậy bài viết trong khu vực giấu tên vừa mới đăng lên, mấy người đó vội vàng thông báo cho Thư Hạo.


Thư Hạo vô cùng vui mừng, ngay lập tức sắp xếp những tài khoản kinh doanh trong tay của mình, điều này càng làm tăng tốc độ lên men của sự việc.


Lúc này, tài khoản kinh doanh đứng đầu hấp dẫn của hot search là của Thư Hạo.


"Thực sự không phải tôi bảo bọn họ phát tán tin tức!"


Hứa Hi Nghiên đương nhiên nhận ra tài khoản kinh doanh của mình.


Cô ta hoảng loạn vội vàng giải thích với Cố Kiều Niệm.


"Tôi sẽ gọi điện thoại hỏi thử xem, chị đừng lo lắng!" Sau khi nói xong, Hứa Hi Nghiên định gọi điện thoại cho người quản lý của cô ta.


Cố Kiều Niệm cướp đoạt điện thoại di động của Hứa Hi Nghiên và đập thẳng vào tường trong nháy mắt.





Hứa Hi Nghiên kêu lên: "Ôi trời!"


Vưu Vi cũng rùng mình sợ hãi, còn Chu Chu đã từ bỏ sự chống cự.


Chậc chậc! Ồn ào đến mức này rồi thì cứ đập đi, đập hết đi!


Cố Kiều Niệm muốn gây chuyện, cô ấy cũng không thể ngăn cản được, dứt khoát cứ để cho Cố Kiều Niệm tiếp tục làm ầm ĩ!


"Cố Kiều Niệm!" Hứa Hi Nghiên hét lên một tiếng.


"Tôi không cần lời giải thích của cô. Dù là công ty cô hay cô làm chuyện này, tôi cũng chỉ tính lên đầu cô!" Cố Kiều Niệm lạnh lùng nói: "Rốt cuộc thì chuyện này bắt nguồn từ cô không phải sao?"


"Cố Kiều Niệm, chị ức hiếp người quá đáng!" Hứa Hi Nghiên nghiến răng nghiến lợi nói.


"Vậy thì sao chứ?" Cố Kiều Niệm độc đoán nói.


"Kiều Kiều..." Chu Chu vẫn kéo Cố Kiều Niệm lại, nếu cảnh này bị người khác nhìn thấy, không hiểu nguyên do thì lại cảm thấy Cố Kiều Niệm cố tình ức hiếp Hứa Hi Nghiên, lộ ra ngoài sẽ lại là một trận gió tanh mưa máu.


"Chị cũng chỉ biết chọn quả hồng mềm như tôi mà bóp! Nếu chị giỏi thế thì đi tìm người phát tán tin tức đi!" Hứa Hi Nghiên vừa khóc lóc vừa la hét.


Cố Kiều Niệm cười lạnh, sau đó ánh mắt cô nhìn về phía Vưu Vi.


Trong nháy mắt khi Vưu Vi đụng vào ánh mắt của Cố Kiều Niệm, máu anh ta dường như đông lại ngay lập tức.


"Vưu Vi à, anh thấy thú vị không?" Cố Kiều Niệm gằn từng chữ từng câu.


"P… PD, cái gì thú vị thế?" Khóe miệng Vưu Vi co rút.


"Phát tán tin tức có thú vị không?" Giọng nói của Cố Kiều Niệm càng lạnh lùng hơn.


"Không phải tôi." Vưu Vi lắc đầu ngay lập tức.


"Không phải anh à?" Cố Kiều Niệm nhướng mày cười lạnh nói: "Có cần tôi tìm chứng cứ rồi trực tiếp đăng lên Weibo không?"


Vưu Vi cứng đờ cả người.


Đối mặt với khí thế mạnh mẽ của Cố Kiều Niệm, ngay cả khi anh ta không chắc chắn việc Cố Kiều Niệm thực sự có bằng chứng hay không, nhưng mà tinh thần của anh ta đã sụp đổ ngay lập tức.


Bây giờ Cố Kiều Niệm có độ nổi tiếng quốc dân, nếu cô thực sự có chứng cứ và đăng nó lên Weibo… Vưu Vi thậm chí không dám nghĩ đến kết cục của mình.


"Thì ra là cậu?"


Vưu Vi còn chưa kịp phản ứng lại, bên này Hứa Hi Nghiên đã bắt đầu hỏi.


Cô ta vô cùng tức giận giơ tay lên tát Vưu Vi một cái hỏi: "Tôi mắc nợ cậu sao? Sao cậu lại muốn hại tôi?"


"Ai hại cô chứ? Chính người quản lý của cô tự gây ra rắc rối liên quan gì tới tôi?" Vưu Vi hét lên, sau đó trực tiếp quỳ xuống trước mặt Cố Kiều Niệm nói: "PD, tôi chỉ nhất thời mơ hồ, lúc đó tôi cũng chỉ muốn trút giận một chút ở khu vực giấu tên. Tôi không ngờ người quản lý của Hứa Hi Nghiên sẽ mang chuyện này phát tán ra. Xin hãy tha thứ cho tôi, sau này tôi chắc chắn sẽ thành thật cũng không dám làm chuyện này nữa."


"Chỉ xin lỗi một mình tôi sao?" Cố Kiều Niệm chỉ về phía Cung Dịch nói: "Còn cậu ta thì sao?"


Vưu Vi quỳ trên mặt đất, máu dường như đã đông lại. Muốn anh ta quỳ gối xin lỗi Cung Dịch?





Tại sao! Tại sao chứ!


Anh ta bị ai hại thành ra thế này chứ?


Tại sao!


Nhưng so với sự nhục nhã khi quỳ gối xin lỗi Cung Dịch, anh ta càng sợ Cố Kiều Niệm sẽ vạch trần anh ta.


Một lúc sau, người anh ta cứng đờ quay về phía Cung Dịch nói: "Xin lỗi, tôi sai rồi."


Cung Dịch không nói lời nào, cũng không thèm liếc mắt nhìn anh ta.


"Bây giờ chị đã làm rõ rồi chứ, chuyện này không liên quan gì đến tôi." Hứa Hi Nghiên vốn không muốn giúp đỡ Vưu Vi, cô ta chỉ muốn thoát thân mình, vì vậy cô ta vội vàng nói: "Lúc trước chị đã hứa với tôi, chỉ cần tôi không làm chuyện xấu thì chị sẽ không làm gì tôi!"


"Đúng vậy, tôi đã từng hứa như thế." Cố Kiều Niệm cử động cổ rồi nhẹ nhàng thở ra một hơi, Hứa Hi Nghiên cũng thở phào nhẹ nhõm.


Nhưng sau đó, Cố Kiều Niệm nhìn về phía cô ta lạnh lùng nói: "Nhưng mà cô là một người xấu xa."


Hứa Hi Nghiên kinh ngạc nhìn Cố Kiều Niệm, hình như cô ta đã nhận ra điều gì đó, thế giới bắt đầu run rẩy và sụp đổ.


Sẽ không đâu.


Chuyện cô ta đã làm vô cùng hoàn hảo, sao Cố Kiều Niệm có thể tìm đến chỗ cô ta chứ?


"Tôi không có!" Hứa Hi Nghiên lớn tiếng nói.


Cố Kiều Niệm cụp mi xuống nói: "Những bức ảnh đã qua chỉnh sửa mà cô lấy điện thoại di động của Vưu Vi gửi cho tôi, tôi đã kiểm tra rồi. Cửa sổ, đồ đạc của căn phòng trong bức ảnh đều giống với căn phòng của cô ở trên đảo. Những bức ảnh đó là Vưu Vi và cô đúng chứ?"


Vưu Vi ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn về phía Hứa Hi Nghiên đang đờ người ra.


"Ảnh chỉnh sửa gì chứ? Cô lấy điện thoại di động của tôi gửi cho chị ấy cái gì thế?"


Giọng nói của Cố Kiều Niệm lạnh lùng kéo dài ra hỏi: "Chắc là bức ảnh anh gửi và dùng để uy hiếp cô ta phải bao dưỡng anh?"


"Sao chị lại biết chuyện này?" Hứa Hi Nghiên càng thêm kinh ngạc hỏi: "Là chị đã dạy cậu ta có phải không? Là chị hại tôi có phải không?"


"Cô nghĩ nhiều quá rồi, tôi chỉ biết anh ta xấu xa đến mức nào mà thôi." Cố Kiều Niệm cười khinh thường hỏi: "Còn cô, sao lại chỉnh sửa ảnh của cô và Vưu Vi thành ảnh của tôi và anh ta thế? Còn nữa, sao cô lại dùng email của Vưu Vi gửi ảnh cho tôi?"


Khi hai câu hỏi này nối tiếp nhau, bất kỳ kẻ ngốc nào cũng có thể đoán được câu trả lời.


Vưu Vi đứng lên từ trên mặt đất, tức giận nhìn Hứa Hi Nghiên hỏi: "Cô muốn để Cố Kiều Niệm cho rằng chuyện này chính là tôi làm, sau đó khiến cho chị ấy đối phó tôi sao?"


Sắc mặt Hứa Hi Nghiên tái nhợt, đầu đầy mồ hôi lạnh.


"Hứa Hi Nghiên, cô không đọc nhiều sách, nhưng cách mượn dao giết người này thực sự rất tốt!"


Sau khi Vưu Vi nói xong, anh ta tát Hứa Hi Nghiên một cái, xem như trả lại cái tát vừa rồi cho cô ta.


"Cô muốn tôi chết phải không? Tôi sẽ khiến cho cô chết trước! Cô thích đăng ảnh đúng không? Bây giờ tôi sẽ đăng tất cả ảnh lên!" Vưu Vi kích động nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK