Mục lục
Hoàng Tử Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lãnh Hàn hít một hơi thật sâu, nói: “Ta có một linh cảm, hoàng đế Hiên Vũ muốn mượn lời của ngài để phủ định hai hoàng tử của mình”.

“Cái gì?”, Lãnh Thiên Minh giật mình nói: “Phụ định hai hoàng tử duy nhất mình có, thế ngôi vị hoàng đế của ông ta…”
Lãnh Thiên Minh như vừa hiểu ra điều gì đó, nhìn Lãnh Hàn nói: “Ý của ngươi là… Hoàng đế Hiên Vũ muốn để ngôi vị hoàng đế của mình… Lại cho công chúa?”
Lãnh Hàn gật đầu nói: “Đúng vậy, đó chính là lời giải thích duy nhất ta thấy hợp lý, tuy là vương triều Trung Nguyên vẫn chưa có tiền lệ nữ tử làm hoàng đế, nhưng các quốc gia xung quanh thì thấy mãi cũng thành quen, chẳng hạn như nữ hoàng tộc Hồng Mao…

Công chúa Đại Lương Hiên Vũ Ngọc Nhi từ nhỏ đã yêu dân như con, rất được lòng kính yêu của dân chúng, hoàng đế Hiên Vũ cũng rất thích, mà hai đứa con trai kia thì ngang ngược, kiêu căng, khát máu đánh giết, hoàng đế Hiên Vũ dạy dỗ năm lần bảy lượt không được gì, bọn họ cũng cực kỳ khó chịu với Hiên Vũ Ngọc Nhi, nói cách khác, nếu hoàng đế Hiên Vũ đi rồi, chắc chắn Hiên Vũ Ngọc Nhi cũng sẽ xảy ra chuyện, thế nên một người phụ thân muốn bảo vệ nữ nhi của mình, có lẽ ông ta sẽ làm bất kỳ chuyện gì…”
Lãnh Thiên Minh cười khổ nói: “Nếu thật sự là thế thì ta thật sự là công cụ để người ta lợi dụng từ đầu đến cuối, có người muốn lợi dụng ta để khởi phát chiến tranh, hoàng đế Hiên Vũ muốn lợi dụng ta để cho nữ nhi mình một danh phận hẳn hoi, không biết là phụ vương có lợi dụng ta luôn không… Buồn cười thật…”
Lãnh Hàn nói: “Thất hoàng tử cũng không cần phải bi quan quá, đó không phải chuyện chúng ta có thể quyết định, chúng ta chỉ có thể bảo vệ bản thân mình thật tốt, đừng để bị cuốn vào trong vũng nước đục…”
“Thất hoàng tử, đại nhân Lưu Bất Đắc cầu kiến…”, đột nhiên có thân vệ chạy vào nói.

“Lưu Bất Đắc? Ông ta đến làm gì?”, vẻ mặt Lãnh Thiên Minh khá là khó hiểu, nhưng vẫn cho người mời ông ta vào…
Lưu Bất Đắc đi đến, cười nói: “Thất hoàng tử, mạo muội làm phiền, đừng trách, đừng trách nha…”
Lãnh Thiên Minh cười nói: “Không sao, nhưng không biết Lưu đại nhân đến đây vì chuyện gì?”
Lưu Bất Đắc cười nói: “Cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là hoàng đế bệ hạ tổ chức cuộc thi tranh luận, hi vọng thất hoàng tử nhất định phải dồn toàn lực ứng phó nha”.


Lãnh Thiên Minh nói: “Tất nhiên Thiên Minh sẽ dồn hết sức, chỉ là không biết cuộc thi tranh luận này có quan trọng lắm không? Mà phải nhờ đến Lưu đại nhân đi một chuyến, hay là còn ẩn tình gì khác?”
Lưu Bất Đắc vội hỏi: “Ha ha, thất hoàng tử lo lắng quá rồi, làm gì có ẩn tình, chỉ là một cuộc thi tranh luận bình thường mà thôi”.

Sau đó Lưu Bất Đắc bào cho Lãnh Thiên Minh địa điểm và thời gian rồi rời đi…
“Thiên Môn?”, Lãnh Thiên Minh nhìn Lãnh Hàn hỏi: “Địa điểm tranh luận tên Thiên Môn mà Lưu Bất Đắc bảo là nơi thế nào?”
Lãnh Hàn ngẩn người, nói: “Thiên Môn chính là nơi tế tự của nhà Hiên Vũ, xem ra chúng ta đã đoán đúng, hơn nữa có vẻ Lưu Bất Đắc cũng biết chuyện”.


Lãnh Thiên Minh nói: “Con người Lưu Bất Đắc này ta cũng có biết đôi chút, một lòng vì Đại Lương, vì dân chúng, nếu như ông ta cũng không muốn giang sơn Đại Lương này rơi vào tay hai vị hoàng tử, bản thân ta cũng không thấy kỳ quái”.

Đảo mắt mà ngày tranh luận đã tới, khi Lãnh Thiên Minh đến thì phát hiện Thiên Môn đã kín người hết chỗ, có học giả dân chúng đến xem, cũng có vô số quan viên đại quan, hoàng thất thì lại góp mặt cực kỳ đông đủ…
“Hay cho lão già Hiên Vũ, đúng là xem ta như vũ khí của mình đấy nhỉ”, Lãnh Thiên Minh thầm nghĩ, cuộc thi tranh luận này với hắn mà nói, thắng và thua không có ý nghĩa gì quá lớn, thật ra hắn càng hy vọng hai hoàng tử có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, thế thì Bắc Lương mới có cơ hội đánh bại Đại Lương…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK