Mục lục
Hoàng Tử Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Ha ha...hạm đội Vô Địch của chúng ta tung hoành phương tây, cường quốc như Áo Địa Lợi và Bồ Đào Nha còn phải cúi đầu, huống hồ là một Phù Tang nhỏ bé, nhìn đi, không bao lâu nữa, bọn chúng sẽ phải chủ động đầu hàng, phân chia lãnh thổ, trở thành thuộc địa của Đại Bất Liệt Điên”.

“Tướng quân, đến lúc lên bờ chưa?”
Advertisement
“Đừng vội, trước tiên hãy để hạm đội bao vây tiểu đảo đẹp đẽ này đã, chu du một vòng, cho bọn chúng biết ai mới là chủ nhân thực sự của thế giới”.

Khi tin tức hạm đội Vô Địch bắn chìm ba trăm chiến hạm, điên cuồng phá hủy bờ biển truyền tới Mạc Phủ, Đức Xuyên Nhất Nam nhất thời không biết phải làm thế nào.

“Đám Tây Dương đáng chết, vô sỉ...thật vô sỉ, ta phải giết chúng, ta phải giết hết bọn chúng”.

“Tướng quân bớt giận, hiện giờ không phải lúc nổi nóng, chiến hạm người Tây Dương đang bao vây cả Phù Tang, tiến hành bắn phá, số chiến hạm còn lại của chúng ta đã di chuyển về cảng khẩu Cao Ly, hiện giờ phải làm sao?”

“Đám Tây Dương đó rốt cuộc muốn gì?”
“Bọn chúng muốn ta đầu hàng và cắt hai hòn đảo ở phía nam làm điểm trú quân, và còn...còn phải cống nạp lượng lớn nô dịch”.

“Choang”.

Đức Xuyên Nhất Nam đập mạnh ly trà trong tay xuống dưới đất.

“Muốn nô dịch Phù Tang, nằm mơ đi, từ thiên cổ tới nay chỉ có Phù Tang nô dịch nước khác, chứ Chưa từng có kẻ ngoại tộc nào dám đặt chân lên lãnh thổ Phù Tang.

Đám người Tây Dương chẳng qua cậy vào tàu thép cứng cáp và hỏa pháo ghê gớm mới chiếm thế thượng phong, một khi lên bờ, ta nhất định khiến chúng sống không bằng chết, truyền lệnh xuống dưới, tránh xa vùng ven biển, theo dõi vị trí quân địch, chỉ cần chúng lên bờ, ta sẽ cho chúng đi chầu trời”.


“Vâng, thưa tướng quân, chúng ta còn gần hai trăm vạn đại quân, hạm đội Vô Địch có mười mấy vạn người, muốn ép chúng ta đầu hàng, đúng là si tâm vọng tưởng, nhưng có một vấn đề nữa, gần trăm vạn đại quân đang tiến đến Cao Ly sẽ dần cạn lương thực, và ta không thể cấp thêm viện trợ”.

Đức Xuyên Nhất Nam chống tay vào đùi đứng dậy, đi đi lại lại một hồi, cuối cùng hiểm ác nói: “Truyền lệnh đại quân ở Cao Ly, tự giải quyết vấn đề lương thảo, có thể cướp bóc tại chỗ”.

Dốc Vọng Thủy, Hoa Hạ.

Tin tức hoàng đế giá lâm, vì dân trừ hại, trừng phạt tham quan trực tiếp bùng nổ cả tiểu thành, một thành trì nhỏ bé ở biên quan như bọn họ, đừng nói là hoàng thượng, đến một châu phủ đại nhân cũng hiếm thấy, hơn vạn Hắc Kỳ quân uy phong đóng ngoài thành chẳng khác gì các chiến thần công lý.

Lãnh Thiên Minh giúp Nhan Như Ý an táng cho Nhan Cương xong, liền đưa nàng về Thiên Khải, người hưởng phúc nhất lần này không ai khác ngoài đội lái buôn dưới quyền Nhan Cương, bọn họ không chỉ được Nhan Như Ý gửi lại tàu buôn, mà còn được hoàng thượng thưởng thêm một chiếc, coi như cảm tạ ơn cứu mạng.

Đầu đường dốc Vọng Thủy, hai tên ăn xin đang quỳ dưới đất, chính là Đồ Khắc Định và Đồ Hạo, bởi vì tất cả gia sản bị xung công, hai cha con chúng trở thành trò cười ở dốc Vọng Thủy, đám bằng hữu đàng điếm chẳng giúp được gì, ngược lại còn ném đá xuống giếng, những kẻ thù hồi trước càng kinh khủng hơn, chỉ muốn dồn chúng vào chỗ chết.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK