“Muốn ăn hử, ừ, cũng đến giờ ăn cơm rồi, hôm nay săn được bốn con yêu thú, có một con là yêu thú trâu, có thể ăn no.” Thiếu niên kia lấy thịt từ trong càn khôn giới ra, chồng chất trên mặt đất, cao đến đầu người, đối với chó con mập mạp mà nói, đây quả thực là một tòa núi thịt nhỏ.
Bất quá, chó con mập mạp sẽ không ăn mớ thịt này, bởi vì nó không thích ăn thịt sống, nó chỉ thích ăn thịt đã được trải qua thiếu niên gia công chế biến, hiện tại nó đang ngồi đợi thiếu niên nấu ăn đến chảy nước miếng.
Rất nhanh, thiếu niên ở gần đó bày ra một gian bếp, nào nồi nào niêu đủ cả, cũng có không ít linh dược, thức ăn hắn làm không phải là thứ bình thường, chính là dược thiện.
“Chó mập à, gần đây dược liệu hao tổn hơi nhiều, buổi chiều nay phải đi tìm dược liệu, bằng không, không có vụn thuốc mà nhóc thích nhất cho nhóc ăn đâu.” Thiếu niên vừa làm dược thiện vừa nói với chó con.
“Gâu gâu!” Chó con tức thì nghiêm túc, tựa hồ muốn nói, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Chó thích ăn vụn thuốc chính là có một không hai trên thế giới này, ngoại trừ con chó đất của Bộ Tranh ra, phỏng chừng cũng không có nữa, chó con mập mạp này chính là Vượng Tài, còn thiếu niên không cần phải giới thiệu, chính là Bộ Tranh.
Bộ Tranh và Vượng Tài đã ở trong rừng rậm yêu thú này hơn một năm, hắn đã quá quen với cuộc sống ở nơi này, có cảm giác không muốn ra ngoài chút nào.
Lý do hắn thích ở đây là vì sau khi tiến vào hắn mới phát hiện, nơi đây ngoại trừ hơi nguy hiểm ra thì có cực nhiều lợi ích, không nói đâu xa, yêu thú ở nơi này đã có thể khiến cho Bộ Tranh và Vượng Tài hưng phấn không thôi, mỗi ngày đều có thể được ăn ngon. Bọn hắn đều là mỗi ngày săn yêu thú ở nơi này.
Yêu thú ở rừng rậm yêu thú cực kỳ nhiều, nhiều đến nỗi bọn hắn không bao giờ liệp sát hết được, không chỉ mỗi là có thể trở thành một loại tu luyện, mà quan trọng nhất chính là có thể thu được đại lượng thịt yêu thú, hơn nữa còn có một vài yêu đan.
Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng gặp phải nguy hiểm, nhất là lúc mới bắt đầu, chưa hiểu rõ quy luật của nơi này dẫn đến khiến cho ngọc bài bị vỡ vụn. Ngọc bài ấy đúng lúc cứu Bộ Tranh một mạng, làm cho Bộ Tranh nghĩ lại mà sợ, vì thế hắn cũng luyện chế trận khí cho mình, hiệu quả rất không tồi.
Về sau, Bộ Tranh quen dần với quy tắc của rừng rậm yêu thú này, mỗi ngày có thể liệp sát không ít yêu thú, hơn nữa càng ngày càng cao cấp, phẩm chất của thịt yêu thú tự nhiên càng ngày càng tốt, mỗi ngày ăn thịt yêu thú đến no kềnh mới thôi.
Tình huống này nếu như để những người bên ngoài biết đến, nhất định sẽ rất cảm thán, cảm thán thế sự đảo điên, Bộ Tranh này mọi người đều nhất trí cho rằng sẽ bị táng thân trong bụng yêu thú, thế nhưng hắn không những không bị táng thân trong bụng yêu thú mà ngược lại làm cho rất nhiều yêu thú táng thân trong bụng hắn.
Rừng rậm yêu thú là một địa phương màu mỡ, một bảo khố thiên nhiên, nhưng lại có rất ít người đi đào móc, nguyên nhân trong đó, hiện tại Bộ Tranh tựa hồ đã minh bạch một chút.
Từ sau khi Bộ Tranh tiến vào rừng rậm yêu thú này, liền phát hiện nơi này cũng không có linh mạch gì, đối với vũ giả mà nói, linh khí nơi này không đủ, nếu không có bảo vật gì đó, chắc chắn sẽ không đến đây.
Mà vấn đề kế tiếp, yêu thú phân bố trong rừng rậm yêu thú cực kỳ hỗn loạn, thường xuyên xuất hiện yêu thú cấp cao chạy ra bên ngoài, mà sâu bên trong càng không cần phải nói, nếu muốn đảm bảo bản thân vô sự trong rừng rậm yêu thú này thì nhất định phải có thực lực từ bát mạch trở lên.
Vấn đề là, vũ giả có thực lực bát mạch trở nên há có thể đến rừng rậm yêu thú, rừng rậm yêu thú nằm trong phạm vi của thế lực cấp hoàng, rất ít có cao thủ bát mạch xuất hiện, mấy trăm năm không chừng có thể xuất hiện được một người, coi như tiến vào đây, thì cũng là mấy trăm năm một người mà thôi.
Mà vũ giả ngoài bát mạch bình thường đều có nơi tốt hơn để đi, có điều kiện tu luyện càng tốt hơn, những nơi đó không chỉ linh khí nồng đậm, mà thu hoạch càng nhiều hơn so với rừng rậm yêu thú, vô luận là yêu thú hay tài liệu, cũng sẽ không hề kém hơn so với rừng rậm yêu thú, bất quá, đây là bỏ qua những yêu thú ngụ sâu bên trong rừng rậm yêu thú.
Sâu bên trong rừng rậm yêu thú, phỏng chừng đều là tồn tại trên cửu mạch trong truyền thuyết, người tu được bất diệt kim thân mới có thể đi vào, hơn nữa đi vào cũng không có nghĩa là nhất định có thể đi ra.
Rừng rậm yêu thú là một tồn tại rất kỳ lạ, đến nay còn là một điều bí ẩn, cái điều bí ẩn này thuộc vào loại khó giải đáp nhất, cộng tất cả các châu lại, có thể nói đứng trong hàng đầu.
Trước kia từng có không ít người đến tìm tòi bí mật, nhưng sau khi trả giá bằng thương vong khủng bố, hơn nữa xác suất tử vong vô cùng cao thì tất cả mọi người đều bỏ cuộc, coi nơi này thành cấm địa.
Người chính là như vậy, cái gì mới mẻ đều rất háo hức, sau khi mất đi cảm giác mới mẻ thì liền có rất ít người quan tâm đến, bất quá, không phải là nói hoàn toàn không có người quan tâm đến người, có không ít người thích khám phá đến đây, chẳng qua là kết quả là số người mất tích lên đến năm mươi phần trăm, hai mươi phần trăm bị thương, số người vô sự chỉ chiếm hai mươi phần trăm, mà trong hai mươi phần trăm này thì có đến chín mươi phần trăm số người hoạt động ở phía bên ngoài.
Hiện tại Bộ Tranh cũng chỉ là ở rìa bên ngoài, tối đa là xâm nhập vô thêm một chút, cho tiền hắn cũng không dám tiến vào bên trong, hắn từng thử qua rồi, lần đó hắn chạy trốn không ngừng nghỉ ba ngày ba đêm mới chạy thoát ra bên ngoài rừng rậm yêu thú, hắn cũng không dám đi vào nữa.
Hiện giờ hắn chỉ ở rìa bên ngoài liệp sát một vài yêu thú cấp sáu cấp bảy, về phần cấp tám thì chủ yếu đều chạy thoát, đối phó với yêu thú cấp sáu cấp bảy cũng là dựa vào mồi nhử thừa cơ đánh lén mới được, bằng không nếu như xung đột chính diện, hắn chỉ có thể liều mạng được với yêu thú cấp năm, thực lực hiện tại của hắn mới là tứ mạch nhị trọng thiên, yêu thú cấp năm tương đương với cảnh giới tứ mạch, mạnh nhất có thể đạt tới tứ mạch cửu trọng thiên.
Bất quá, yêu thú dù sao cũng là yêu thú, có thực lực nhưng khả năng vận dụng tương đối kém, Bộ Tranh dựa vào bộ pháp và kiếm pháp là có thể bắt được, chỉ có điều là tương đối rắc rối, dù yêu thú cấp năm cơ bản không thành vấn đề, nhưng cấp sáu thì có chút khó khăn, đối kháng chính diện chủ yếu không ăn thua, chỉ có thể chơi ám chiêu, cạm bẫy, đánh lén, hạ độc, vân vân...
Thông thường, khi Bộ Tranh đi liệp sát yêu thú cấp sáu cấp bảy, đều tính toán chu đáo tất cả, làm sao mà một kích giết chết, một khi thất bại hắn sẽ lập tức chạy trốn, bởi vì lưu lại chỉ là lãng phí thời gian, sớm hay muộn cũng chạy trốn.
Bất quá, xác xuất thành công của Bộ Tranh rất cao, hắn rất ít khi tính toán sai sót, cạm bẫy bố trí rất hoàn mỹ, cơ hồ là thành công trăm phần trăm.
Vốn nếu vẻn vẹn vì ăn thịt yêu thú thì cấp năm đã đủ rồi, tuy rằng cấp sáu cấp bảy càng hoàn hảo hơn, nhưng trả giá và hồi báo kém xa nhau, đó là nếu xét về thịt yêu thú.
Sở dĩ Bộ Tranh liệp sát yêu thú cấp sáu cấp bảy chủ yếu là vì yêu đan trong cơ thể yêu thú cấp sáu cấp bảy, bình thường yêu thú đạt tới cấp sáu là đã có thể tu luyện thành yêu đan của mình, yêu đán có thể giúp cho lực lượng của yêu thú mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn, đồng thời lực hồi phục cũng sẽ mạnh hơn.
Yêu đan là thứ tốt, sau khi Bộ Tranh ăn qua một lần, liền minh bạch linh khí ẩn chứa trong yêu đan nhiều cỡ nào, cơ hồ là tương đương với toàn bộ tinh hoa của yêu thú.
Yêu đan này không những có thể trực tiếp phục dụng gia tăng công lực mà còn có thể hòa với dược liệu luyện thành đan dược, công hiệu của loại đan dược này so với trực tiếp ăn vào mạnh hơn nhiều, đây là đang nói về người, đối với động vật khác thì không nhất định.
Như Vượng Tài chẳng hạn, phục dụng trực tiếp lại có hiệu quả với nó hơn, có thể hoàn toàn hấp thu tinh hoa bên trong yêu đan, rất tốt cho yêu hóa.
Bộ Tranh phát hiện Vượng Tài sau khi ăn yêu đan thì càng ngày càng tinh ranh, không nói đến càng ngày càng thông hiểu nhân tính mà hình thể và cơ năng cũng xuất hiện biến hóa, đương nhiên, đây chỉ là một loại biểu hiện của yêu hóa, thuộc về tình huống bình thường.
Bình thường yêu thú yêu hóa đều là thiên về hình thể, sẽ càng ngày càng lớn càng hung mãnh, ngẫu nhiên cũng có xuất hiện loại yêu hóa khác, nhưng Bộ Tranh cảm thấy rằng Vượng Tài tuyệt đối là dị loại trong dị loại.
“ Vượng Tài, nhóc đừng tiếp tục ăn nữa, ta sợ đến lúc đó nhóc sẽ biến thành quả cầu thịt mất, vì sao nhóc không dài ra nhỉ, toàn dồn hết vào thịt.” Bộ Tranh nhìn Vượng Tài đang hưởng thụ bữa ăn ngon, một năm này, nhất là sau khi ăn yêu đan, Vượng Tài hoàn toàn không dài ra chút nào mà càng ngày càng mập.
Bất quá, tuy rằng mập ra nhưng sự linh hoạt và tốc độ không hề giảm đi mà còn nhanh nhẹn hơn rất nhiều, hiện tại Vượng Tài đã có thể bôn tẩu trên vách núi, đi tới đi lui trên tàng cây, so với khỉ còn linh hoạt hơn.
“Gâu gâu!” Vượng Tài tùy tiện sủa hai tiếng, sau đó tiếp tục ăn thịt, có ý yêu cầu Bộ Tranh đưa ra phần yêu đan của nó.
Bộ Tranh và Vượng Tài đã thương lượng qua với nhau, để Vượng Tài làm mồi nhử, hắn thì mai phục tập kích, phân công hợp tác bài bản, nếu giành được chiến lợi phẩm thì phải chia phần, Vượng Tài muốn một viên yêu đan mỗi ngày, bằng không sẽ không làm mồi nhử.
Bộ Tranh cũng không có cách nào, không có Vượng Tài làm mồi nhử, chuyện này sẽ không được thuận lợi như vậy, một thân thịt béo cộng với khí tức yêu hóa của Vượng Tài khiến nó biến thành mỹ thực trong mắt rất nhiều yêu thú, so với Bộ Tranh hấp dẫn hơn nhiều.
Bộ Tranh đã nghĩ qua cách dùng thịt yêu thú làm mồi nhử, nhưng chỉ có thể áp dụng được với yêu thú cấp năm trở xuống, cao cấp hơn sẽ không hữu hiệu lắm, yêu thú cấp càng cao, linh trí cũng càng cao, suy nghĩ sẽ phức tạp hơn nhiều, cạm bẫy đơn giản căn bản không lừa gạt được.
Đương nhiên, nếu Bộ Tranh nguyện ý thì vẫn có thể chế tạo cạm bẫy phức tạp hơn, vấn đề là thời gian tiêu hao quá nhiều, như vậy hiệu suất sẽ giảm, không bằng cho Vượng Tài chút ích lợi, hơn nữa, hắn vốn là muốn thúc đẩy Vượng Tài nhanh chóng yêu hóa, trở thành yêu sủng của hắn.
Mục đích này kỳ thật hắn đã quên béng rồi, bằng không tại rừng rậm yêu thú này có thể bắt lấy một vài yêu thú non, chắc chắn thời gian yêu hóa sẽ giảm đi rất nhiều.
Tuy rằng, yêu thú non rất khó tìm, nhưng không phải là chưa từng gặp qua, chẳng qua là Bộ Tranh đều bỏ qua hết, phàm là yêu thú mang thai hay còn nhỏ, Bộ Tranh cũng sẽ không chủ động liệp sát.
Đây là quy tắc của thợ săn!
“ Tìm địa phương an toàn, bày trận luyện chế đan dược.”
Sau khi ăn hết thịt yêu thú, Bộ Tranh tiếp tục tiến hành hoạt động thường ngày, đó là tìm địa phương an toàn, bày ra trận pháp phòng ngự ẩn giấu khí tức, sau đó bắt đầu công tác luyện đan mỗi ngày.
Hơn một năm nay, mỗi ngày Bộ Tranh vẫn tiến hành luyện đan như bình thường, nhưng đã sớm không luyện chế bồi nguyên đan nữa rồi, bởi vì dược liệu đã tiêu hao sạch sẽ, mỗi ngày hắn luyện chế đủ loại đan dược, dược liệu đề là do hắn thu thập từ trong rừng rậm yêu thú.
Dược liệu trong rừng rậm yêu thú có rất nhiều, mặc dù không có sự chi trì của linh mạch, nhưng vấn đề là những dược liệu này đều có số tuổi rất lớn, động một chút là mấy trăm năm mấy ngàn năm tuổi, thậm chí trên vạn năm tuổi.