Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1597

Dù sao thì từ đầu anh ta đã viết rõ trong thỏa thuận rồi, trong thời gian năm năm, cô không được có bất kì quan hệ gì với bất cứ người đàn ông nào khác, dù là nói chuyện vài câu với người đàn ông khác cũng không được.

Cô vẫn còn nhớ lúc đó anh ta đã nói rằng, nếu như cô vi phạm những điều này, anh ta nhất định sẽ để cho cô nếm hậu quả.

Tính tình anh ta luôn độc đoán như vậy, chuyên quyền như vậy.

Vậy là anh ta đang trừng phạt cô sao? Trừng phạt vì cô đã vi phạm những điều trong thỏa thuận?

Thế nhưng lúc đó cô chỉ tới bệnh viện thăm Bùi Dật Duy mà thôi, không hề làm chuyện gì cả.

Đương nhiên, trong lòng cô biết rất rõ rằng cho dù như vậy thì cũng đã vi phạm tiêu chuẩn của anh ta rồi, cho nên anh ta trừng phạt cô cũng là chuyện bình thường.

Liễu Ảnh vẫn còn nhớ anh ta uy hiếp và trừng phạt cô như thế nào vào cái đêm hôm cô đi thăm Bùi Dật Duy về.

Liễu Ảnh cảm thấy chuyện khiến cô bối rối mấy ngày nay cuối cùng đã có đáp án rồi, hóa ra là như vậy!

Hàng lông mày Tư Đồ Không khẽ cau lại, anh ta không để cô đi là bởi vì không muốn thấy cô rời đi, liên quan quái gì tới Bùi Dật Duy chứ?

Đương nhiên là cũng có chút liên quan tới Bùi Dật Duy, bởi vì anh ta biết rằng trong lòng cô vẫn luôn thích Bùi Dật Duy, Bùi Dật Duy là tình địch lớn nhất của anh ta, anh ta muốn giữ được cô bên cạnh mình thì bắt buộc phải giải quyết Bùi Dật Duy trước.

“Ban nãy tôi đã nói rồi, em muốn ở bên Bùi Dật Duy là chuyện tuyệt đối không thể được, sửa lại lời tôi vừa nói lúc nãy một chút, cho dù tôi có chết, tôi cũng sẽ kéo em theo, không để cho em ở bên Bùi Dật Duy đâu.” Tư Đồ Không không biết Liễu Ảnh đang nghĩ gì trong lòng, không hiểu Liễu Ảnh hỏi như vậy là có ý gì. Anh ta chỉ biết rằng, cô muốn ở bên Bùi Dật Duy, chuyện đó là tuyệt đối tuyệt đối không thể nào thực hiện được.

“Tư Đồ Không, đã năm năm rồi, anh chẳng thay đổi chút nào cả.” Liễu Ảnh nhìn anh ta rồi khẽ thở dài một tiếng, quả nhiên là vậy, quả nhiên là vì nguyên nhân này. Đã năm năm rồi, anh ta thực sự chẳng thay đổi một chút nào cả, vẫn độc đoán như vậy, chuyên quyền như vậy, chưa từng có suy nghĩ sẽ tôn trọng cô.

Đương nhiên rằng với thân phận của anh ta, đúng thật là không có ý muốn tôn trọng cô, dù sao thì khi đó cô cũng chỉ là tình nhân bí mật không có danh phận được anh ta mua về với số tiền lớn mà thôi.

Cô đã hiểu rõ điều này từ lâu, hiểu ngay từ cái ngày bắt đầu đi theo anh ta vào năm năm trước rồi. Nhưng lúc này cô lại cảm thấy trong lòng có chút nặng nề, lồng ngực dấy lên cảm giác đau đớn.

Đã năm năm rồi, đối với anh ta mà nói, cô vẫn chỉ là một món đồ vật.

Con ngươi Tư Đồ Không thoáng dao động, anh ta không hề thay đổi ư? Không, anh ta đã thay đổi rồi, hơn nữa còn thay đổi rất nhiều.

Ban đầu anh ta chỉ muốn giày vò cô, thế nhưng sau này tất cả mọi thứ lại dần dần thay đổi. Thấy cô không vui, anh ta cũng sẽ khó chịu, thấy cô đau khổ, anh ta cũng sẽ cảm thấy đau lòng.

Thời gian năm năm trời đủ để anh ta hiểu ra một điều, anh ta thích cô, thậm chí nên nói rằng anh ta yêu cô. Trong quãng thời gian năm năm này, anh ta đã đem lòng yêu cô trong vô thức.

Đây chính là sự thay đổi, sự thay đổi mà anh ta chưa bao giờ ngờ tới.

Tuy rằng hoàn toàn khác với những gì anh ta mong đợi, nhưng sau một hồi đấu tranh tâm lý, cuối cùng anh ta quyết định chấp nhận.

Chấp nhận rằng anh ta đã đem lòng yêu cô.

Nếu như đã chấp nhận chuyện này rồi, đương nhiên anh ta sẽ không để cô rời đi nữa, cũng sẽ không để cô đi theo anh ta mà chẳng có danh phận gì.

Anh ta sẽ dành cho cô tất cả những thứ cô nên có.

Thế nhưng trước hết cô phải ở lại bên cạnh anh ta mới được.

“Tôi đã hiểu rồi.” Liễu Ảnh khẽ thở dài một hơi, bây giờ cuối cùng cô đã hiểu ra nguyên nhân rồi. Cô cũng biết rằng với tác phong của Tư Đồ Không, nếu như đã muốn trừng phạt vì điều này thì sẽ không dễ dàng buông tha cho cô đâu.

Cho nên, có thể rằng tạm thời cô thực sự không thể rời đi, ít nhất là cô không thể rời đi khi sự trừng phạt của Tư Đồ Không vẫn còn chưa chấm dứt.

Liễu Ảnh cụp mắt xuống, đè nén cảm giác đau đớn trong lòng, buồn bã ư?

Phải, đúng thật là rất buồn bã, có lẽ là vì sự tự do mà cô đã mong đợi năm năm qua đột nhiên chẳng còn hy vọng nữa, cho nên mới cảm thấy buồn bã chăng.

“Em hiểu cái gì?” Trái tim Tư Đồ Không khẽ rung động, nhịp tim cũng đập nhanh hơn, cô ấy hiểu cái gì? Hiểu được tình cảm mà anh ta dành cho cô ư?

“Bao giờ anh mới để tôi đi?” Liễu Ảnh không trả lời câu hỏi của anh ta, cô cảm thấy không cần thiết phải trả lời.

Cô chỉ cần một đáp án thôi, nếu như anh ta đã trừng phạt vì cô vi phạm thỏa thuận, vậy thì anh ta trừng phạt cô cũng phải có thời hạn chứ.

Ánh mắt Tư Đồ Không lập tức trầm xuống, vừa nãy anh ta còn tưởng rằng cô đã hiểu được tình cảm anh ta dành cho cô, không ngờ rằng cô lại nói muốn rời đi, cô muốn rời khỏi anh ta tới như vậy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK