Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1660

 

Thành thiếu chủ thoáng ngẩn ra, sau đấy phá lên cười lớn. Ừm, quả không hổ danh là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ.

 

Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành phải thế này mới đúng chứ.

 

“Vừa nãy tôi chỉ đùa với cô Đường một chút thôi. Cô Đường cứ yên tâm, tôi sẽ giải quyết tên Trịnh Hùng đó ngay, tuyệt nhiên sẽ không để Trịnh Hùng gây chuyện thêm nữa.” Giọng điệu của Mặc Thành lúc này tràn đầy sự vui vẻ, có thể nghe thấy rõ ý cười của anh ta bây giờ đã chân thành hơn hẳn, có thể chắc chắn rằng anh ta không giận hờn gì, cũng nhận ra được câu này của anh ta không phải lời bông đùa.

 

Hàn Nhã Thanh lại ngẩn ra một lần nữa, Thành thiếu chủ quá là kỳ lạ, đổi thái độ xoành xoạch chẳng biết đường nào mà lần.

 

“Vậy thì xin cảm ơn Thành thiếu chủ trước.” Mặc dù Hàn Nhã Thanh không hiểu chuyện gì đang xảy ra với Thành thiếu chủ này, nhưng lời khi nãy anh ta nói rất hay.

 

“Về chuyện gặp mặt, cô Đường vẫn nên cân nhắc xem sao.” Thành thiếu chủ rõ ràng vẫn chưa từ bỏ ý định, vậy là lặp lại lời cũ.

 

“Không.” Lần này Hàn Nhã Thanh không thừa hơi phí lời, cô từ chối chỉ bằng một chữ rồi lập tức cúp máy.

 

Cô không muốn tiếp tục lảm nhảm với Thành thiếu chủ này nữa, bởi cô nhận ra Thành thiếu chủ này hoàn toàn không nói chuyện theo lẽ thông thường.

 

Mục đích khi cô gọi cuộc điện thoại này đã đạt được rồi, Hàn Nhã Thanh e ngại Thành thiếu chủ lại nói những lời khó tin nào nữa bèn thẳng thừng cúp điện thoại.

 

“Nhã Thanh, Thành thiếu chủ bảo anh ta yêu cậu, chuyện này là thật đấy à?” Đến giờ mà Liễu Ảnh vẫn còn chưa hoàn hồn sau chuyện vừa rồi. Mặc dù ban nãy câu nói của Thành thiếu chủ mang hơi hướm bông đùa, nhưng Liễu Ảnh cảm thấy Thành thiếu chủ cũng không thật sự đùa bỡn gì cả.

 

“Cậu nghĩ sao?” Hàn Nhã Thanh đưa mắt về phía Liễu Ảnh. Nói thật lòng, cô chẳng hề xem mấy câu nói kia của Thành thiếu chủ là thật.

 

“Tớ thấy cũng có thể là thật đấy, dù sao thì Hàn Nhã Thanh nhà ta xinh đẹp thế này, còn lợi hại đến vậy, không ai không thích cả, nên Thành thiếu chủ có thích cậu cũng đâu có gì là lạ đâu.” Liễu Ảnh nhìn Hàn Nhã Thanh, trả lời rất nghiêm túc, quả thật cô ấy cũng nghĩ như vậy.

 

“Tớ với anh ta chẳng có bất cứ mối liên hệ gì, chưa gặp mặt nhau lấy một lần thì cái lòng yêu thích đó của anh ta từ đâu ra?” Hàn Nhã Thanh lắc đầu cười khẽ, Liễu Ảnh đúng là mang suy nghĩ của thiếu nữ mà.

 

Hàn Nhã Thanh biết mình có ngoại hình xinh đẹp, mà đúng là cô có chút tài cán, nhưng Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành là người thế nào chứ, trước mặt Thành thiếu chủ e là cô còn chẳng đáng để nhắc đến.

 

Hơn nữa cô và Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành chưa từng gặp mặt, chưa từng tiếp xúc với nhau, yêu mến ở đâu ra?

 

Rõ là khua môi múa mép.

 

“Nhưng mà mọi thông tin về cậu trên mạng đều được cập nhật, có cả hình ảnh của cậu nữa, chụp lúc cậu vừa về nhà họ Đường ấy. Không chừng Thành thiếu chủ đã thấy những thứ đó nên mới đem lòng yêu mến cậu thì sao.” Liễu Ảnh không đồng tình với lời giải thích của Hàn Nhã Thanh, cô ấy cảm thấy chuyện này hoàn toàn có khả năng xảy ra.

 

Ai bảo chưa gặp mặt thì không thể thích chứ. Phần lớn người hâm mộ cũng đâu đã thấy tận mắt ngôi sao mà mình thần tượng đâu, thế mà đều yêu chết đi sống lại đấy thôi.

 

“Cậu nghĩ Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành rảnh rỗi lắm à, không có chuyện gì làm mà chỉ biết hóng hớt cho qua ngày thôi hay sao?” Hàn Nhã Thanh nghe Liễu Ảnh nói thế thì không khỏi bật cười.

 

Hàn Nhã Thanh không nghĩ Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành lại là người buồn tẻ đến mức ngày ngày chỉ biết đi hóng hớt đâu.

 

Huống hồ gì tin tức cô quay về nhà họ Đường năm ấy cũng không được phát tán đi nhiều, chỉ nói râu ria mấy vụ án cô phá được, ngoài ra không có gì hết. Mà khi đó đúng là có một tấm hình của cô được đăng lên.

 

Nhưng chẳng bao lâu sau đã bị Dương Tầm Chiêu đè xuống cả rồi, sau đấy, cũng không tìm ra hình ảnh hay tin tức gì trên mạng được nữa.

 

Thế nên, dù Thành thiếu chủ này có dán mắt vào di động hóng tin tức ngày qua ngày đi chăng nữa, cũng chưa chắc có thể trùng hợp bắt gặp tin tức về cô.

 

Do đó, chuyện Thành thiếu chủ đem lòng yêu thích cô thông qua tin tức về cô trên mạng theo như lời Liễu Ảnh nói là một chuyện bất khả thi. “Cậu không biết có một loại duyên số gọi là “tơ duyên ngàn dặm”

 

hay sao? Giữa biển người mênh mông, chưa biết chừng hai người vốn không liên quan lại gặp được nhau nhờ một cơ duyên nào đó. Nhất là trong thời đại tin tức trên mạng phát triển thế này nữa, cho nên dù chỉ là một trong mười ngàn trường hợp vừa gặp đã yêu cũng đâu phải là chuyện không thể.” Liễu Ảnh vẫn còn giữ cho mình một tâm hồn mơ mộng của thiếu nữ. Mặc dù năm năm trước giữa cô ấy và Tư Đồ Không chỉ là một cuộc giao dịch, dù năm năm qua cô ấy vẫn luôn nén nỗi tủi hờn sống bên Tư Đồ Không, dù ngay từ đầu Tư Đồ Không đã lừa gạt cô ấy đi chăng nữa thì cô ấy vẫn luôn luôn hướng về sự tươi đẹp của tình yêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK