Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1606

 

Lúc này Liễu Ảnh vừa hay đi tới ngã tư, cô không biết lúc nào đồng nghiệp mới nhắn tin trả lời mình nhưng hiện tại cô cũng không muốn quay về.

 

Liễu Ảnh đang đắn đo xem phải đi đến đâu trước tiên thì chuông điện thoại của cô đột nhiên vang lên.

 

Hai mắt Liễu Ảnh sáng ngời, nhưng khi lấy điện thoại ra, thấy một dòng số lạ thì cô hơi nhíu mày lại, lát sau mới bắt máy: “Alo, xin chào.”

 

“Có phải cô Liễu không?” Đầu bên kia điện thoại là một người phụ nữ có giọng nói rất dịu dàng, chỉ bằng giọng nói thì không thể đoán ra tuổi tác của người này.

 

“Đúng rồi, xin hỏi cô là?” Tiếng nói của người bên kia rất nhẹ nhàng, giọng điệu lịch sự nên Liễu Ảnh cũng khách sáo trả lời lại.

 

“Tôi là mẹ của Tư Đồ Không.” Người ở đầu dây bên kia không nói nhiều, chỉ nêu thẳng ra thân phận của mình.

 

Liễu Ảnh sửng sốt, mẹ của Tư Đồ Không? Sao mẹ Tư Đồ Không lại gọi điện thoại cho cô?

 

Tuy cô đã đi theo Tư Đồ Không năm năm, nhưng chưa bao giờ tiếp xúc với mẹ anh ta, thậm chí cô còn chưa từng gặp mặt bà ấy.

 

Dù sao cô cũng chỉ là một cô tình nhân bí mật, bình thường cô vẫn rất kín tiếng, cũng luôn cố gắng che giấu mối quan hệ của mình với Tư Đồ Không.

 

Cô không biết liệu mẹ anh ta có biết đến sự tồn tại của mình hay không, nhưng tóm lại, trong năm năm qua, bà ấy chưa từng tìm đến cô.

 

Bây giờ đã hết thời hạn năm năm thì mẹ Tư Đồ Không lại đột nhiên gọi tới, thật sự làm cho cô rất bất ngờ, cũng cảm thấy hơi khó hiểu, không biết bà ấy có ý gì?

 

“Chào bà Tư Đồ.” Tuy không biết mẹ Tư Đồ Không tìm mình làm gì, nhưng giọng nói của Liễu Ảnh vẫn có vài phần cung kính.

 

Tất nhiên cách xưng hô của cô cũng rất xã giao, hoàn toàn không có ý định muốn lôi kéo quan hệ, làm thân với bà.

 

“Chúng ta có thể gặp nhau không?” Giọng nói của bà Tư Đồ vẫn dịu dàng, nhẹ nhàng chậm rãi, nghe rất thoải mái, hơn nữa bà cũng không tỏ vẻ ép buộc, rõ ràng còn có ý thương lượng, khác hẳn với Tư Đồ Không.

 

 

 

 

 

 

 

“Vâng.” Liễu Ảnh ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng vẫn không từ chối. Thái độ của đối phương quá tốt, cô cảm thấy nếu mình từ chối thì rất không phải phép.

 

Hơn nữa, cô cũng muốn biết rốt cuộc mẹ Tư Đồ Không tìm mình vào thời điểm này là vì mục đích gì.

 

Tóm lại, Liễu Ảnh không cảm thấy sự việc này có gì đặc biệt nghiêm trọng. Có lẽ là bởi mẹ của Tư Đồ Không mới phát hiện ra bên cạnh anh ta có một người phụ nữ không thể lộ diện là cô, cho nên muốn đuổi cô đi.

 

Nếu là vậy thì lại quá hợp với ý muốn của cô rồi.

 

“Tôi cho cô địa chỉ, cô gọi xe đến được không?” Giọng điệu của người bên kia vẫn hết sức khách sáo.

 

“Vâng.” Liễu Ảnh thầm nghĩ, chắc hẳn người bạn kia của mình cũng sẽ không tra được việc của Bùi Dật Duy nhanh đến vậy, bây giờ cô đi gặp bà Tư Đồ một lúc cũng sẽ không làm chậm trễ công việc.

 

Bà Tư Đồ báo địa chỉ cho cô, đó là một trung tâm mua sắm.

 

“Tôi đang mua đồ với bạn, khi nào cô đến thì gọi cho tôi.” Giọng bà Tư Đồ thật sự rất nhẹ nhàng, kiểu cách nói chuyện luôn chậm rãi êm ái, khiến cho người nghe cảm thấy rất thoải mái.

 

“Vâng.” Liễu Ảnh đáp lời, nhưng trong lòng vẫn không khỏi thấy kỳ lạ. Nếu đang mua sắm với bạn thì sao bà Tư Đồ còn hẹn gặp cô?

 

Chẳng lẽ mới vừa được nghe bạn mình nhắc đến chuyện của cô nên ngay lập tức quyết định hẹn gặp sao?

 

Liễu Ảnh cũng không suy nghĩ quá nhiều. Tóm lại, sau khi gặp mặt nhau thì mọi chuyện sẽ rõ ràng thôi.

 

Cô bắt taxi đi đến trung tâm mua sắm mà bà Tư Đồ đã cho địa chỉ. Đây là trung tâm mua sắm lớn nhất và cao cấp nhất ở thành phố A. Đồ ở đây rất đắt, trước giờ cô chưa từng đến một nơi như thế này. Nhưng với một người giàu sang như bà Tư Đồ thì việc đến một trung tâm mua sắm thế này cũng là chuyện rất đỗi bình thường.

 

Liễu Ảnh đến trước lối vào của trung tâm thương mại liền gọi cho bà Tư Đồ, điện thoại vừa đổ hai lần chuông, người bên kia đã bắt máy.

 

“Bà Tư Đồ, tôi đã đến trước trung tâm thương mại rồi.” Liễu Ảnh không biết bà Tư Đồ đang ở chỗ nào, cũng không biết phải đi tìm theo hướng nào.

 

“Cô đến rồi à, được.” Giọng bà Tư Đồ vẫn nhẹ nhàng như vậy, còn có vẻ đang tươi cười: “Tôi đang ở lầu ba, cô lên lầu ba đi, tôi chờ cô ở đây. Tôi đang ở cửa hàng đồ nội y nữ.”

 

“Vâng.” Liễu Ảnh không nghĩ ngợi gì nhiều, đây cũng là một tình huống bình thường.

 

Lưu Trung Nam đi theo Liễu Ảnh theo mệnh lệnh Tư Đồ Không. Sau khi trải qua sự việc tối hôm trước, anh ta càng không dám lơ là, nên tất nhiên sẽ phải bám theo cô sát sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK