Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1620

 

“Đúng rồi ạ, sáng nay, vừa ra đến ngoài là cô Liễu bắt xe đi thẳng tới trung tâm thương mại Ngân Lạc, sau đó, đi vào một cửa hàng bán nội y trên tầng ba, khoảng hai mươi phút sau mới đi ra.” Lưu Trung Nam vẫn luôn đợi ở bên ngoài. Tuy không nghe ngóng được tình hình ở bên trong, nhưng thời gian như thế nào thì anh ta nắm rất rõ.

 

“Lúc cô Liễu đi ra cũng không thấy mua sắm gì, nhưng trông tâm trạng của cô ấy không được ổn cho lắm.” Lúc đó, Lưu Trung Nam nhận ra tâm trạng của Liễu Ảnh hơi bất ổn nhưng anh ta không nghĩ ngợi gì nhiều. Dù sao, cũng chỉ là đi dạo trong một cửa hàng mà thôi. Hơn nữa còn là cửa hàng đồ nữ, có thể có chuyện gì được cơ chứ.

 

Thế nhưng, Lưu Trung Nam để ý thấy lúc đi ra khỏi trung tâm thương mại, cảm xúc của Liễu Ảnh càng trở nên bất ổn hơn, nhất là lúc gọi điện thoại. Đây chính là lý do mà Lưu Trung Nam gọi điện báo cáo với Tư Đồ Không.

 

“Tổng giám đốc, hình như tâm trạng cô Liễu không ổn lắm. Không biết cô ấy gọi điện cho ai. Ban nãy, tôi còn nghe thấy cô ấy nhắc tới tên của ngài nữa.” Lưu Trung Nam làm tròn trách nhiệm báo cáo lại tình hình bên này cho Tư Đồ Không biết. Trước đây, anh ta không chắc chắn Tổng giám đốc có quan tâm tới chuyện này không, nhưng bây giờ, anh ta có thể cam đoan rằng Tổng giám đốc có bận tâm tới chuyện này.

 

“Tâm trạng bất ổn?” Quả nhiên, giọng nói của Tư Đồ Không ở đầu bên kia điện thoại trở nên lạnh lùng hơn, nhưng vẫn có thể nghe ra được sự căng thẳng trong đó.

 

“Vâng…” Lưu Trung Nam ngập ngừng đôi chút, sau đó, bổ sung thêm một câu: “Tôi vừa nhìn thấy cô Liễu khóc.”

 

Tuy đứng cách hơi xa, nhưng ban nãy Lưu Trung Nam vẫn nhìn thấy. Anh ta chắc chắn mình không hề nhìn lầm. Đây là một chuyện rất quan trọng, cho nên anh ta bắt buộc phải báo cáo với Tổng giám đốc.

 

“Khóc ư?” Giọng nói của Tư Đồ Không ở đầu bên kia điện thoại chợt cao vút, khác hẳn với thái độ bình tĩnh, không nao núng thường ngày. Sự căng thẳng, lo âu lại càng thêm rõ ràng.

 

Lưu Trung Nam nghe thấy vài thanh âm hỗn loạn ở đầu dây bên kia.

 

“Cô ấy đang ở đâu? Bây giờ đang ở đâu?” Giọng nói của Tư Đồ Không lại cất lên. Giờ đây, đã không thể che giấu được sự căng thẳng và lo âu nữa.

 

“Vẫn đang ở trung tâm thương mại Ngân Lạc ạ.” Lưu Trung Nam đưa mắt nhìn Liễu Ảnh vẫn đang dựa vào tường, sau đó mới chợt hiểu ra ý định của Tổng giám đốc nhà mình: “Tổng giám đốc, ngài định tới đây sao?”

 

Tổng giám đốc của anh ta muốn tới đây sao? Lúc này là giờ làm việc, bây giờ có lẽ là thời gian họp hành của công ty, Tổng giám đốc phải bận túi bụi mới đúng, vậy mà Tổng giám đốc định đích thân tới đây ư?

 

Qua chuyện tối hôm qua, Lưu Trung Nam đã nhận ra được mối quan tâm của Tổng giám đốc nhà mình dành cho Liễu Ảnh, nhưng Lưu Trung Nam không ngờ Tổng giám đốc lại sốt sắng đến mức độ này.

 

Vì cô Liễu khóc mà Tổng giám đốc vội vội vàng vàng chạy tới đây.

 

“Tổng giám đốc, tôi không chắc liệu cô Liễu có rời đi hay không. Tôi lại không thể ra mặt được, không có cách nào ngăn cản cô ấy.” Lưu Trung Nam tỉnh táo lại, sực nhớ ra vấn đề này. Tuy Liễu Ảnh vẫn đang ở trung tâm thương mại Ngân Lạc, nhưng có khi cô sắp sửa ra khỏi đây cũng chưa biết chừng.

 

Nếu Tổng giám đốc nhà anh ta tới trung tâm thương mại Ngân Lạc mà cô Liễu lại đi mất thì khó xử lắm.

 

“Cậu đi theo cô ấy, liên tục báo cáo vị trí cho tôi.” Rõ ràng Tư Đồ Không đã quyết phải tới đây tìm Liễu Ảnh ngay lập tức, cho nên lúc này, không vấn đề gì có thể thể ngăn cản được anh ta.

 

Liễu Ảnh đi theo anh ta năm năm, anh ta rất hiểu cô, nhìn thì yếu đuối, nhưng cô rất hiếm khi khóc. Ngay cả lúc mới đi theo anh ta, bị anh ta giày vò tới như vậy, cô cũng chưa bao giờ khóc.

 

Có thể nói rằng, trong năm năm chung sống, anh ta chưa bao giờ nhìn thấy cô khóc.

 

Thế nhưng, bây giờ cô lại khóc, hơn nữa còn đang ở bên ngoài, giữa chốn đông người như trung tâm thương mại. Nếu không phải đã có chuyện gì đó vô cùng nghiêm trọng xảy ra, không đời nào cô lại mặc kệ tất cả, bật khóc ngay ngoài trung tâm thương mại được.

 

Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó. Hơn nữa, chắc chắn đã xảy ra chuyện rất quan trọng, cho nên anh ta buộc phải tới, nhất định phải đi tìm cô, anh ta muốn biết rốt cuộc cô đã gặp phải chuyện gì.

 

Những lúc cô gặp chuyện, anh ta lại càng muốn ở bên cô, giúp cô giải quyết vấn đề.

 

Anh ta là người đàn ông của cô, đây là việc mà anh ta nên làm với tư cách người đàn ông của cô.

 

“Vâng, vâng.” Lưu Trung Nam ngỡ ngàng, anh ta không ngờ được rằng Tổng giám đốc lại liều như vậy.

 

Sau khi hoàn hồn lại, anh ta vội vàng đáp.

 

Lúc này, Lưu Trung Nam đã ý thức được rất rõ rằng, Tổng giám đốc của anh ta cực kì quan tâm tới Liễu Ảnh.

 

Tổng giám đốc của anh ta đã thật lòng yêu Liễu Ảnh rồi, đã vậy còn yêu rất sâu nặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK