Mình đoán đây là phản ứng mình trông đợi, nàng nghĩ. Đáng lẽ nàng phải biết rằng, hơn ai hết, Frank sẽ không muốn bất cứ ai xét lại vụ án đã làm cho ông nổi tiếng, nhất là vào lúc này, lúc người ta đang ngày càng nói nhiều về việc ông ứng cử vào chức vụ thống đốc.
Đêm hôm qua, sau khi đọc hồ sơ báo chí về vụ án giết người yêu, Kerry đã đi ngủ và cố gắng quyết định những gì nàng cần phải làm đối với bác sĩ Smith. Nàng có cần phải đối chất, hỏi ông thẳng thừng về con gái của ông, hỏi ông lý do khiến ông tái tạo cô trong gương mặt của nhiều phụ nữ khác?
Có thể ông sẽ tống nàng ra khỏi cửa và phủ nhận tất cả. Skip Reardon đã tố cáo vị bác sĩ nói dối khi ông ta làm chứng về con gái ông. Giờ đây, sau bấy nhiêu năm, chắc chắn Smith sẽ không thừa nhận điều đó với Kerry. Và cho dù ông đã nói dối, vấn đề quan trọng nhất là tại sao?
Cuối cùng, trước khi ngủ thiếp đi, nàng đã quyết định sẽ bắt đầu bằng cách hỏi Frank Green, người đã xét xử vụ án. Lúc này nàng vừa giải thích với Green lý do khiến nàng quan tâm tới vụ án Reardon,rõ ràng câu hỏi của nàng: "Ông có nghĩ có khả năng bác sĩ Smith đã nói dối trong lúc làm chứng chống lại Skip Reardon?" sẽ không mang lại cho nàng một câu trả lời hữu ích, cũng như thân thiện.
- Kerry, - Green nói, - Skip Reardon đã giết vợ anh ta. Skip biết cô ta đang có quan hệ riêng tư với người khác. Đúng ngày anh ta giết cô ta, anh ta đã đến gặp kế toán viên của mình để tìm hiểu anh ta sẽ tốn bao nhiêu cho một vụ ly dị, và anh ta đã trở nên điên khùng khi hay biết phải mất rất nhiều tiền. Anh ta là một người giàu có, và Suzanne đã bỏ nghề làm người mẫu có bổng lộc cao để trở thành một người vợ chỉ lo việc nội trợ. Chắc hẳn anh ta đã chuyển cho cô ta rất nhiều của cải. Vì vậy, nghi ngờ tính trung thực của bác sĩ Smith về vấn đề này dường như chỉ lãng phí thời gian và tiền bạc của những người đóng thuế.
- Nhưng có một chuyện không ổn đối với bác sĩ Smith, - Kerry từ từ nói. - Frank, tôi không cố gây rối, và không một ai hơn tôi muốn trông thấy một tên sát nhân phải ở tù, nhưng xin thề với ông rằng Smith còn hơn một người cha bị nỗi buồn đau đánh gục. Ông ta gần như điên cuồng. Nếu ông trông thấy nét mặt của ông ta khi ông ta lên lớp Robin và tôi về việc cần phải giữ gìn sắc đẹp, mà biết bao người đã được trời ban cho trong lúc nhiều người khác phải tự tìm lấy.
Green nhìn đồng hồ tay.
- Kerry, cô vừa kết thúc một vụ án lớn. Cô sắp sửa bắt tay vào một vụ khác. Cô đã được đề bạt chức vụ thẩm phán. Đáng tiếc là Robin đã được điều trị bởi cha của Suzanne Reardon. Có điều, ông ta không phải là một nhân chứng lý tưởng trước tòa. Ông ta đã không hề tỏ ra một chút xúc động khi ông ta nói về con gái. Quả thực, ông ta hết sức lạnh lùng, hết sức khắt khe đến mức tôi đã cám ơn trời đất khi thấy bồi thẩm đoàn chấp nhận lời khai của ông ta. Xin cô đừng lo nghĩ và hãy bỏ qua.
Rõ ràng cuộc gặp gỡ đã kết thúc. Kerry đứng lên, nói:
- Việc tôi đang làm là đưa tác phẩm của bác sĩ Smith vừa làm cho Robin đến kiểm tra tại phòng mạch của một nhà phẫu thuật chỉnh hình khác do Jonathan giới thiệu.
Trở về văn phòng của nàng, Kerry yêu cầu cô thư ký ghi lại những cú điện thoại và ngồi một hồi lâu nhìn vào khoảng không. Nàng có thể hiểu nỗi lo lắng của Frank Green khi nghĩ tới những vấn đề nàng nêu lên về lời khai của nhân chứng chính trong vụ án giết người yêu. Bất cứ một gợi ý nào cũng cho thấy khả năng có một sự sai lầm tư pháp chắc chắn sẽ gây nên một kết quả tai hại cho việc ứng cử của Frank vào chức vụ thống đốc.
Có lẽ bác sĩ Smith là một người cha đau buồn một cách bệnh hoạn đến nỗi có thể dùng tài năng của mình vào việc tái tạo con gái, nàng tự bảo, và Skip Reardon có lẽ là một trong vô số kẻ sát nhân luôn miệng nói: "Tôi đã không làm việc đó".
Dù sao đi nữa, nàng biết rằng nàng không thể dừng lại ở đó. Ngày thứ bảy, khi nàng dẫn Robin đến nhà phẫu thuật chỉnh hình Jonathan đã giới thiệu, nàng sẽ hỏi ông ta có bao nhiêu nhà phẫu thuật trong lĩnh vực của ông ta có khả năng tạo cùng một gương mặt cho nhiều phụ nữ.