Kerry ung dung bước ra khỏi một bên phòng và ngồi bên phải chiếc ghế dài trong lúc các thẩm phán đi tới những chiếc ghế dành riêng cho họ phía trước đám khách mời.
Nàng nhìn xuống khán giả. Mẹ nàng và Sam đã đáp máy bay đến tham dự buổi lễ. Họ đang ngồi cùng với Robin, nó giữ thẳng người trên mép ghế, mắt mở to vì hưng phấn. Chỉ còn một chút dấu vết trầy xước khiến họ phải gặp gỡ bác sĩ Smith.
Geoff ngồi ở hàng ghế kế tiếp, cùng với bố mẹ anh. Kerry hình dung cách anh đã nhảy vào chiếc trực thăng của FBI để đến thăm nàng ở bệnh viện, cách anh đã làm dịu cơn kích động của Robin rồi mang nó về nhà với gia đình anh khi bác sĩ yêu cầu Kerry phải ở lại bệnh viện qua đêm. Giờ đây nàng nháy mắt đáp lại trong lúc anh mỉm cười với nàng.
Margaret, cô bạn cũ, bạn thân nhất, cũng có mặt ở đây, hoàn thành ước nguyện chia sẻ niềm vui của ngày hôm nay. Kerry chợt nghĩ tới Jonathan và Grace. Họ cũng đã dự định sẽ có mặt.
Grace đã gửi một bức thư.
"Cô sẽ về nhà ở South Carolina và sống cùng với bà chị gái. Cô cho rằng mình phải chịu trách nhiệm về mọi việc đã xảy ra. Cô đã biết Jonathan có quan hệ với người phụ nữ đó. Cô cũng biết chuyện đó sẽ không kéo dài. Ước gì cô đã phớt lờ tấm ảnh cô ta mang cây trâm đó, thì chắc sẽ không xảy ra chuyện này. Cô đâu quan tâm tới đồ nữ trang. Đó chỉ là cách cô cảnh giác Jonathan hãy bỏ cô ta. Cô không muốn sự nghiệp của ông ấy sụp đổ vì bị tai tiếng. Xin hãy tha thứ cho cô và tha thứ cho Jonathan nếu con có thể."
Mình có thể hay không? Kerry tự hỏi. Grace đã cứu mạng mình, nhưng Jonathan định giết Robin và mình để tự cứu bản thân ông ta. Grace biết Jonathan đã có quan hệ với Suzanne và thậm chí đã giết cô ta, tuy nhiên bà vẫn để cho Skip Reardon rục xương trong tù suốt bấy nhiêu năm.
Skip, mẹ của anh và Beth ở đâu đó trong đám đông. Skip và Beth sắp kết hôn tuần sau. Geoff sẽ là phù rể của anh ta.
Thông thường, một số bạn bè hoặc đồng nghiệp thân thiết phát biểu một vài lời trước khi tiến hành tuyên thệ. Frank Green nói trước:
- Dù cố gắng lục lọi trong ký ức, tôi vẫn không thể hình dung một người nào, đàn ông hoặc phụ nữ, phù hợp đảm nhiêm chức vụ cao này hơn Kerry McGrath. Ý thức của cô về công lý đã dẫn dắt cô yêu cầu tôi mở lại một vụ án sát nhân. Chúng tôi đã cùng nhau đương đầu với sự kiện tồi tệ một người cha phục hận đã buộc tội chồng của con gái phải ở tù trong lúc kẻ sát nhân thực sự nhởn nhơ sống tự do. Chúng tôi...
Ông đã làm thật tuyệt, Kerry nghĩ. Nghệ thuật thoát khỏi cảnh khó xử. Nhưng cuối cùng, Frank đã ngả sang phe của nàng. Ông đã đích thân gặp thống đốc và thúc đẩy đề bạt nàng trước khi thượng viện xác nhận.
Frank đã là người làm sáng tỏ mối quan hệ của Jimmy Weeks với Suzanne Reardon. Một trong những nguồn tin của ông, một kẻ vô lại không quan trọng đã từng là tay sai của Jimmy, cung cấp câu trả lời. Suzanne quả thực là có quan hệ với với Jimmy, và ông ta đã tặng nữ trang cho cô ta. Ông ta cũng đã gửi hoa hồng cho cô ta đêm hôm ấy và định gặp cô ta để ăn tối. Khi cô ta không đến nơi hẹn, ông ta đã nổi giận và trong cơn giận kết hợp với say rượu ông ta nghĩ ông ta đúng là kẻ sát nhân. Ông ta vẫn luôn luôn lo sợ mối quan hệ của ông ta với Suzanne vỡ lở, cái chết của cô ta sẽ liên lụy tới ông ta.
Lúc này đến lượt thẩm phán Robert McDonough lên tiếng, kể lại Kerry đã bước vào phòng xét xử lần đầu tiên như thế nào cách đây mười một năm, với tư cách một phụ tá công tố mới toanh, nàng đã có vẻ hết sức trẻ khiến ông tưởng nàng là một sinh viên đang tập sự.
Mình cũng là một cô dâu mới toanh, Kerry chế giễu nghĩ. Hồi ấy, Bob cũng là một phụ tá công tố. Mình chỉ ước mong từ nay về sau anh có đủ khôn ngoan để tránh xa Jimmy Weeks và đồng bọn, nàng tư lự nhủ thầm. Weeks đã bị buộc nhiều tội. Giờ đây ông ta đang đương đầu với một vụ án khác về tội mua chuộc một bồi thẩm Ông ta đã cố gắng đổ tội đó cho Bob, nhưng không đủ sức thuyết phục tòa. Nhưng chính Bob cũng suýt chút nữa bị buộc tội. Và Weeks sẽ không đi tới đâu nếu ông ta khiếu tố viên bồi thẩm có người cha đang ở tù. Ông ta biết như thế trong thời gian xét xử và lẽ ra đã có thể yêu cầu thay thế bà ta. Có lẽ tất cả chuyện này khiến Bob hoảng sợ trước khi quá muộn. Nàng ước mong như vậy.
Thẩm phán McDonough đang mỉm cười với nàng.
- Nào, Kerry, tôi nghĩ đã tới lúc. – Ông nói.
Robin liền bước tới, mang theo cuốn Thánh kinh nặng chịch. Margaret đứng lên và bước phía sau cô bé, chiếc áo dài màu đen vắt trên cánh tay, chờ tới lúc đưa nó cho Kerry sau khi tuyên thệ. Kerry đưa bàn tay phải lên, đặt bàn tay trái lên trên cuốn Thánh kinh và bắt đầu nhắc lại theo thẩm phán McDonough:
- Tôi, Kerry McGrath, xin long trọng tuyên thệ...