• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nhóm bốn người của Phương Tri Hành đi đến quán lẩu, hai nam hai nữ, trừ cậu và Viên Gia Hào ra, hai cô gái khác là Đồng Vũ San và Liễu Như Vân, lần lượt đóng vai trợ lý của cậu và Chung Tư Viễn.

Bất cứ nơi đâu của thành phố điện ảnh đều bắt gặp người nổi tiếng, mấy người đi vào phòng riêng, cho trợ lý nghỉ ngơi 3 tiếng, lát nữa quay lại đón. Phương Tri Hành khá có tình người, trực tiếp cho Quý Xuyến về nhà luôn.

Lúc chọn nồi, Đồng Vũ San hỏi: “Thầy Viên thầy Phương, hai người ăn cay được không?”

Phương Tri Hành chọn câu trả lời khá trung lập: “Sao cũng được.”

“Vậy chúng ta chọn lẩu chín ngăn nhé!”

Chọn xong nồi làm nóng đồ ăn, Viên Gia Hào đưa cho mỗi người một lon bia Harbin, trước tiên anh nhận lỗi với Phương Tri Hành: “Tri Hành, hôm nay lỡ tay làm cậu bị thương, tôi bồi tội với cậu.”

Tuổi tác của Viên Gia Hào đã hơi lớn, có nhiều giải thưởng và tư lịch cao, Phương Tri Hành bưng bia lên chạm ở nơi thấp hơn: “Thầy Viên, anh khách sáo quá.”

Mỗi người uống một ngụm bia, đều là người tính cách thẳng thắn vô tư, sau khi xin lỗi xong thì bỏ qua mọi chuyện.

Chẳng bao lâu sau nồi và rau được mang lên, Phương Tri Hành ngồi ở rìa bàn, đương nhiên sẽ nhúng rau cho mọi người.

Dầu ớt nổi bong bóng cuồn cuộn, bên trong phòng nhỏ hơi nóng mù mịt, trước khi đụng đũa Liễu Như Vân chụp mấy bức ảnh: “Nhiệm vụ công ty sắp xếp, mỗi tuần phải đăng hai bài weibo để giữ độ tồn tại, em dùng tài nguyên sẵn có luôn.”

Phương Tri Hành để đĩa trong tay xuống, kiên nhẫn đợi cô chụp xong.

Sau khi chụp xong Liễu Như Vân bắt đầu chỉnh sửa ảnh, hai cô gái tính cách cởi mở, chưa được mấy câu đã chụm đầu lại nói cười với nhau, Phương Tri Hành và Viên Gia Hào thì im ắng hơn nhiều.

Một lát sau, Liễu Như Vân mới hơi tém tém lại, đẩy Đồng Vũ San đang nằm nhoài trên cánh tay mình cười ra: “Hai đứa mình kiềm chế một chút, thầy Phương và thầy Viên sắp ngồi không yên nữa rồi kìa.”

Viên Gia Hào phối hợp mỉm cười: “Các cô cứ thoải mái đi, tôi ăn đồ ăn nhiều một chút là được rồi.” Anh nhìn Phương Tri Hành: “Tri Hành, cậu không ăn à?”

Phương Tri Hành nói: “Em ăn ít thôi ạ, đạo diễn Trần bảo em phải giảm cân.”

Nói đến việc đóng phim thì đề tài rất nhiều, trong phim Liễu Như Vân đóng vai trợ lý Triệu Phỉ của Chung Tư Viễn, hôm nay may mắn được đi theo phía sau Chung Tư Viễn nhìn gáy anh nửa tiếng, nên giờ có rất nhiều chuyện muốn nói: “Em chỉ từng nhìn thấy ảnh đế Chung trên ti vi thôi, không ngờ cũng có ngày được quay chung một đoàn phim với anh ấy, quả nhiên nam thần chỉ nên để ở trên mặt trăng mà ngắm nhìn thôi, trước đây em cứ nghĩ mình thích nhất là mẫu người lạnh lùng, lãnh cảm, vừa cấm dục vừa A này, nhưng sau ngày hôm nay em muốn đổi khẩu vị rồi.”

Lúc nghe thấy hai chữ “lãnh cảm” sắc mặt Phương Tri Hành trở nên hơi là lạ, cậu giữ bình tĩnh uống một ngụm bia để điều chỉnh lại, nghe Liễu Như Vân trịnh trọng giải thích rõ nguyên nhân.

“Tìm người yêu ấy à, phải là một người biết lạnh biết nóng, mình không thể để ở trong nhà đơn thuần chỉ vì nhìn thích mắt được. Ảnh đế Chung ngoài đóng phim ra, từ sáng đến tối sẽ chẳng có loại nét mặt thứ hai, sống với nhau không phải là đóng phim, ai chịu nổi việc mỗi ngày mở mắt nhắm mắt đều đối diện với một khuôn mặt lạnh như băng chứ. Nên là em thấy hay là thôi đi.”

Đồng Vũ San cảm thấy có lý: “Cậu nghĩ có phải ảnh đế Chung trời sinh thiếu thất tình lục dục hơn người khác không? Hôm nay ở trường quay, tớ thấy anh ấy đi qua là vội vã đi đường vòng, khí thế quá đáng sợ.” Cô chuyển hướng qua Phương Tri Hành: “Thầy Phương, khâm phục anh thật đấy, ngày nào cũng mặt đối mặt quay phim với ảnh đế Chung, anh sợ không?”

Phương Tri Hành cầm lon bia, úp úp mở mở nói: “Ừm…. lúc đầu đúng là hơi sợ, sợ không diễn nổi với ảnh đế Chung. Nhưng sau này… thầy Chung tốt lắm, cũng rất dịu dàng…”

Đồng Vũ San và Liễu Như Vân hơi hoảng sợ, có lẽ là rất khó liên hệ “Chung Tư Viễn” và “dịu dàng” với nhau.

Con gái một khi đã nhiều chuyện thì miệng chẳng kín chút nào, có lẽ thấy ngồi ở đây toàn mấy người hiền lành, nên Đồng Vũ San chợt nhỏ giọng nói: “Mấy ngày nữa là Tô Mạt Nhĩ vào đoàn phim rồi, mọi người biết không?”

Biết chứ, bảng thông báo có viết mà.

Phương Tri Hành gắp một miếng cải thìa.

Liễu Như Vân rất ăn nhịp với cô, lập tức trả lời: “Tớ biết cậu muốn nói gì rồi!”

Viên Gia Hào không phải người thích nhiều chuyện, nên ngăn lại rất có chừng mực: “Ở bên ngoài nói mấy chuyện này không thích hợp đâu…”

Chỉ có Phương Tri Hành bày ra vẻ mặt mù tịt, sao cứ cảm thấy mọi người đều biết một bí mật gì đó nhỉ.

Cậu vừa ăn vừa nghĩ, liên quan đến Tô Mạt Nhĩ ư?

Trong đầu chợt lóe lên một tia sáng, cảnh tượng ở buổi tiệc hôm đó lướt qua trước mắt, không phải bọn họ đều biết chuyện Tô Mạt Nhĩ kêu cậu làm người yêu đấy chứ!

“Có gì mà không phù hợp, chuyện này trong giới nào có mấy người không biết chứ!” Đồng Vũ San tùy tiện nói: “Bản thân cô ta dám làm thì đừng sợ người khác cười, theo đuổi ảnh đế Chung cũng theo đến tận đây rồi, người ta cũng phải để ý đến cô ta mới được chứ!”

Cái gì vậy trời?!

Phương Tri Hành bị sặc dầu ớt, lập tức ho khù khụ như long trời lở đất.

Cậu ho đến mức đỏ cả mặt, nước mắt chảy ra, tai thì vang lên ong ong.

Viên Gia Hào luống cuống tay chân rót nước cho cậu, Liễu Như Vân nhét khăn giấy cho cậu, Đồng Vũ San nhanh chóng vây quanh: “Không phải chứ, tin tức này bất ngờ vậy luôn à?!”

Một lúc lâu sau mới ngừng ho, Phương Tri Hành vung vung tay, khàn giọng nói: “Mọi người cứ nói chuyện đi, không cần quan tâm đến tôi đâu.”

Cậu thực sự bị giật mình, Tô Mạt Nhĩ thích Chung Tư Viễn?

Tô Mạt Nhĩ thích Chung Tư Viễn sao còn muốn tìm cậu làm bạn trai?

Đuổi theo đến đoàn phim là có ý gì chứ?!

Cả đầu Phương Tri Hành toàn dấu chấm hỏi, gấp rút muốn được nghe đoạn sau.

Sau khi xác nhận cậu thật sự không sao, Liễu Như Vân mới tiếp tục chủ đề trước đó: “Nghe nói vốn nhân vật Tần Vận không phải được quyết định cho Tô Mạt Nhĩ diễn, mà là Tống Hi Nhuế của của Truyền thông Vân Kỳ. Nhưng năm ngoái Tô Mạt Nhĩ đi theo đạo diễn Trần giành được giải ảnh hậu, đạo diễn Trần rất thích cô ta, hơn nữa cô ta còn vì ảnh đế Chung mà tự hạ 20% cát xê, nhà sản xuất vừa nghe thấy thế thì trực tiếp quyết định giao vai diễn cho cô ta luôn.”

Đồng Vũ San oán thầm: “Muốn trách thì phải trách ảnh đế Chung diễn quá giỏi, nhưng người ta phân biệt rất rõ, máy quay vừa tắt là lập tức thoát vai, phân chia ranh giới giữa mình và nhân vật cực kỳ rõ ràng, Tô Mạt Nhĩ lại quá nhập vai, coi giả thành thật, biến bản thân mình thành trò cười.”

Tâm trạng của Phương Tri Hành hơi phức tạp, rốt cục cậu cũng hiểu, Tô Mạt Nhĩ thích Chung Tư Viễn, tự hạ mức cát xê cũng muốn làm bạn diễn của anh, nghiễm nhiên là dáng vẻ không theo đuổi được người ta sẽ không dừng lại.

Vậy cô ta còn tìm mình là sao?

Gì mà làm bạn trai của tôi, tôi sẽ giúp cậu hot hơn cả Chung Tư Viễn…

Không phải cô gái đó muốn dùng cậu để làm Chung Tư Viễn tức giận đấy chứ!

Phụ nữ bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc thật là điên cuồng.

Phương Tri Hành có cảm giác nguy hiểm, cứ cảm thấy kiểu người như Tô Mạt Nhĩ không dễ trêu, chủ yếu là sợ Chung Tư Viễn bị đối phương trói chặt ảnh hưởng tới duyên với nonfan.

Phương Tri Hành ăn cơm với một lượng thông tin khổng lồ nên no quá trời. Cậu lấy điện thoại ra, không nhịn được mà gửi tin nhắn cho Chung Tư Viễn ở dưới gầm bàn: “Ăn cơm chưa?”

Có lẽ Chung Tư Viễn đang bận nên tạm thời không trả lời tin nhắn được, cậu mang theo mớ cảm xúc ngổn ngang đi tìm kiếm tin tức liên quan đến Tô Mạt Nhĩ, quả nhiên mấy bài báo đầu tiên trên trang web đều nói về scandal giữa Chung Tư Viễn và Tô Mạt Nhĩ, đa số đều nói bọn họ phim giả thành thật.

Phương Tri Hành đã xem bộ《Mưu Sinh》rồi, nói một cách khách quan, từ nhan sắc cho đến diễn xuất, hai người đều là tuyệt phối. Sau khi bộ phim công chiếu, một lượng lớn fans CP đã đổ về, đến nay vẫn hoạt động rất sôi nổi ở trên mạng.

Phương Tri Hành hơi bực bội, thấy Chung Tư Viễn không trả lời, lại chụp một bức ảnh đang ăn cơm gửi qua: “Em đang ăn lẩu cùng đồng nghiệp trong đoàn phim nè!”

Chung Tư Viễn vẫn không trả lời, sự hào hứng của Phương Tri Hành giảm đi phân nửa, cậu khóa màn hình cất điện thoại lại vào túi.

Cậu khui bia ra, ừng ực uống hết nửa chai, gì mà nước có gas vị táo chứ, bia vẫn là ngon nhất.

Ăn lẩu rất vui vẻ, sức chiến đấu của hai cô gái thật kinh người, ăn hết đồ trên bàn lại gọi thêm một đĩa thịt, mãi cho đến khi kim giờ chỉ về số 10, mấy người mới tựa lưng vào ghế no đến mức chẳng muốn nói chuyện nữa.

Ai nấy đều ngồi lướt điện thoại của mình, chỉ có Phương Tri Hành ôm cánh tay ngẩn người.

Phòng riêng yên tĩnh được năm phút, Liễu Như Vân đang lướt weibo chợt ngạc nhiên kêu lên: “Thầy Phương!”

Phương Tri Hành vừa ngước lên, điện thoại trong túi cũng đổ chuông.

Cậu cầm lên xem, lần thứ hai trong đêm nay bị hoảng sợ, Chung Tư Viễn gọi điện cho cậu kìa!

Cậu lật đật nghe máy, giọng nói lạnh lùng của Chung Tư Viễn vang lên trong điện thoại: “Cậu ở đâu?”

Cùng lúc đó, Liễu Như Vân đọc tiêu đề của bài báo hôm nay: “Cảnh hôn của Chung Tư Viễn bị leak! Nam thần lạnh lùng tháng 1 nhận đóng phim đồng tính!” Mấy người chia tay nhau ở cửa quán lẩu, Phương Tri Hành kiếm cớ chờ tài xế tới đón, bảo những người khác về trước.

Trong điện thoại không thể nói rõ được, Chung Tư Viễn bảo cậu ở đó chờ.

Phương Tri Hành ngồi xổm bên lề đường, mua một gói thuốc trong tiệm tạp hóa, châm lửa kẹp giữa hai ngón tay để hút.

Cậu refresh weibo, chủ đề “Chung Tư Viễn đồng tính luyến” đã bị đẩy lên top 1 hotsearch.

Đây là một tiêu đề mang ý nghĩa khác cũng rất bắt mắt, ai không biết còn tưởng Chung Tư Viễn đã comeout rồi.

Sau khi ấn vào đó thì hiện ra chín bức ảnh, góc độ chụp đối diện với Chung Tư Viễn, hai bức ảnh đầu tiên là mặt đối mặt nói lời thoại, còn lại toàn là ảnh chụp cảnh hôn.

Trường quay của Trần Hoa quản lý rất nghiêm ngặt, hoàn toàn không có khả năng bị leak, mấy bức ảnh này là chụp trộm, còn là buổi tối, nên trông rất mờ.

Nhưng Chung Tư Viễn thường xuyên xuất hiện trước công chúng, nên fans và nonfan đều rất dễ dàng nhận ra.

Ngược lại, Phương Tri Hành đứng ở phía đối diện, vốn chỉ chụp được bóng lưng của cậu, lại còn là ảnh leak hôn môi, nên có thể lờ mờ nhìn ra đường nét cằm, muốn xác nhận thân phận của cậu thì hơi khó.

Nhưng cư dân mạng đã bùng nổ rồi, mỗi lần refresh là bình luận lại nhiều thêm gấp mấy lần.

Phương Tri Hành nhả ra một ngụm khói, nhíu mày đọc bình luận, fans ủng hộ cảm thấy phim về đề tài này có tính thử thách, Chung Tư Viễn là diễn viên, đương nhiên có thể thử nghiệm tất cả các loại nhân vật.

Nhưng có người lại nghĩ diễn viên điện ảnh như Chung Tư Viễn mà đi quay phim chiếu mạng là tự hạ thấp bản thân, hơn nữa phim đồng tính là đề tài nhạy cảm ở Trung Quốc, cho dù quay xong thì sau này chưa chắc đã được xét duyệt, Chung Tư Viễn cái được không đủ để bù cái mất.

Còn có fans lo rằng từ giờ anh sẽ bị gắn mác “đồng tính”, lại càng lo sẽ bị một nam chính khác ké fame, sợ sẽ bị trói chặt thành thuốc cao bôi trên da chó không thể cắt đuôi được.

Trên weibo lập tức loạn như cào cào, có người nhanh chóng xuất hiện nói tổng đạo diễn của bộ phim chiếu mạng này là Trần Hoa, biên kịch là Lý Hải Bình. Thế là có mấy fans thay Chung Tư Viễn giải thích, nói là anh vì trả ân tình của Trần Hoa và Lý Hải Bình nên mới đồng ý đóng bộ phim này.

Ngay sau đó có một tài khoản tự xưng là người trong nội bộ bắt đầu thả rumor, nói bản thân Chung Tư Viễn cũng không muốn đóng phim đồng tính, vốn quay xong bộ trước kế hoạch của anh là nghỉ ngơi một tháng, nhưng nhận bộ phim này là vì nam chính đã quyết định từ trước của đoàn phim đột ngột từ chối diễn, nên anh tới cứu giá.

Lời này vừa nói ra cộng đồng mạng bày tỏ đau lòng Chung Tư Viễn, có nhiều người bắt đầu đào sâu xem vị diễn viên từ chối diễn kia là thần thánh phương nào, dưới bình luận xuất hiện một hàng viết tắt, đều là những suy đoán không có căn cứ.

Fans bắt đầu qua bình luận dưới cái weibo mới nhất của Chung Tư Viễn, có người còn đến dưới weibo của đạo diễn, cầu xin ông buông tha cho Chung Tư Viễn.

Phương Tri Hành càng xem càng bực bội, có ba bốn cái tàn thuốc rơi xuống bên chân.

Quý Xuyến gọi điện cho cậu, cũng hơi nôn nóng: “Giờ sự quan tâm của cư dân mạng đều đặt ở trên người Chung Tư Viễn, tạm thời vẫn chưa nhớ ra việc đoán xem cậu là ai. Đợi bọn họ bình tĩnh lại, chắc chắn sẽ có người phát hiện ra.”

Mũi và miệng Phương Tri Hành đồng thời thả khói, cậu buồn phiền không muốn nói chuyện: “Kệ, tớ chả quan tâm bọn họ nói gì cả.”

Cậu cúp điện thoại giống như việc từ bỏ trị liệu, cảm thấy chỗ nào cũng tối tăm ngột ngạt.

Sự lo lắng của Quý Xuyến không phải là không có lý, kết thúc cuộc điện thoại chưa được bao lâu, trên mạng đã có bản thảo nói bóng lưng của chàng trai đóng chung với Chung Tư Viễn rất giống tiểu thịt tươi nào đó, bên dưới còn kèm theo một tấm hình HQ của đối phương.

Cmn cậu ta như thế này mới gọi là ké fame nè.

Phương Tri Hành không nhịn được mà mắng một câu.

Lúc này, weibo mà cậu đặc biệt follow duy nhất chợt nhảy ra một tin tức.

Bóng đêm sâu lắng, bóng cây ven đường và tia sáng đan dệt vào nhau.

Chiếc Land Rover màu đen từ đầu đường chạy tới, dừng lại trước mặt Phương Tri Hành một cách chuẩn xác.

Chung Tư Viễn hạ cửa sổ xe xuống, trước tiên nhìn thấy đống tàn thuốc đang nằm ngổn ngang trên mặt đất.

Sắc mặt anh hơi trầm xuống, mở cửa xe đi đến trước mặt Phương Tri Hành, giật lấy nửa điếu thuốc đang kẹp giữa hai ngón tay của người kia.

Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Chung Tư Viễn.

Màn hình điện thoại vẫn dừng ở trang chủ một phút trước.

Từ lúc lộ tin Chung Tư Viễn đóng phim đồng tính đến giờ vẫn chưa tới một tiếng, nhân vật chính trong sự kiện đã đưa ra câu trả lời nhanh nhất cho cả internet, không có quan hệ xã hội, chưa được sự đồng ý của quản lý, thậm chí còn chưa bàn bạc với phòng làm việc.

Chung Tư Viễn tự đăng weibo trả lời tranh luận ——

“Không vì mặt mũi của ai cả, không phải là người đang được lan truyền trên mạng, không bị ké fame, không bị bắt cóc. Không chấp nhận chỉ tay năm ngón, xin hãy giữ một khoảng cách với cuộc sống và công việc của tôi.”

Một câu nói phủ nhận tất cả những tin tức không thật.

Chung Tư Viễn giơ tay búng trán Phương Tri Hành: “Lên xe.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK