Vậy là, cô bị phản bội, phản bội thật rồi, dù cho có lường trước sẽ như thế nhưng quả nhiên cảm giác này nó vẫn khó chịu hơn cô tưởng. Đường Chi Ngọc mặc kệ, phó thác cuộc đời cho cuộc hôn nhân bên Tề Lâm Kiệt.
Bữa tiệc kết thúc, cô được chấp thuận hôn ước với Tề gia, vậy là thấp thoát cô sẽ là người của Lâm Kiệt, và cũng có kết cục như những vợ trước của hắn.
Lúc về, Bà nội cô bỏ mặc,bắt cô tự đi về nhà, đối xử tàn nhẫn độc ác đến vậy. Đôi chân trần lặng bước trên vỉa, hè như người mất hồn, cô thờ thẫn bước từng bước chậm rãi, bỗng cô nhìn thấy chiếc xe đen phía trước thật quen mắt, xe của Đường Minh, là anh ấy, thoáng chợt trong đầu cô nghĩ cần một lời giải thích từ anh.
Bước đến gần chiếc xe, Đường Chi Ngọc mới sững sờ trước giọng nói ngọt ngào đầy ghê tởm của Cẩm Hà Nhiên"họ... Họ đang làm cái gì thế kia!?"Có lẽ không cần giải thích nữa rồi,anh ta đã thực sự phản bội cô. Đường Chi Ngoc mặt tối sầm lại, nghiến răng nghiến lợi tức giận cầm chiếc giày cao gót trên tay ném thẳng vào cửa xe.
Nghe thấy tiếng động, họ bước ra ngoài, nhìn thấy cô,Quý Đường Minh không nói câu nào, châm điếu thuốc hít một hơi dài.
Từ trong xe Cẩm Hà Nhiên bước ra, trên môi còn loang vệt son, một cảnh tượng thật phản cảm"Cô bị điên à, biết rằng anh ấy sớm đã chán ghét cô, lại còn tức giận làm gì?? ".Đường Chi Ngọc nhìn anh, người con trai cô thương đầy nét thư sinh, chân thành và ấm áp, giờ lại đi vụng trộm sau lưng, nghĩ tới đấy cô không kìm nước mắt mà khóc lóc thảm thiết."Giữa tôi và cô chẳng có gì để nói cả, điều gì nên thấy thì cô cũng đều thấy rồi, chắc không cần tôi giải thích nữa chứ, giờ thì tôi nói chia tay thế thôi!! ",một câu nói thật dứt khoát xén con tim cô nát tan thành trăm mảnh.
Anh lạnh lùng quay người,bước đi, lái xe rời khỏi. Không chịu được, có quá nhiều hồi ức của anh cứ ùa về bên cô lúc này "Anh lấy cái tư cách gì xen vào đời em để rồi lấy đi tất cả như thế hả?? Anh có biết cảm giác bị phản bội nó đau đớn lắm không hả!? ",cổ họng cay cay bật ra tiếng hét lớn, nhưng anh chẳng bận tâm.
Đường Chi Ngọc ngã quỵ xuống đất mệt mỏi mà ngất đi.